21 Đinh Hạo cả kinh, công lực của Bạch Mi hòa thượng thật là quái gở. Thân người Diệp Mậu Đình run lẩy bẩy, gã "OÏe" một tiếng rồi phun ra một bụm máu tươi, lảo đảo té ngồi xuống cát.
22 Đinh Hạo không khỏi cười thầm dù cho tiên nữ hóa thân há được lấy kẻ thù làm thân, mục đích của mình phen này vào trang là để phục thù, hắn nghĩ vậy bèn lạnh nhạt nói:- E rằng đành phải phụ lòng tốt của trang chủ vậy.
23 Kha Nhất Nghiêu nhíu mày lại nói:- Thế nào chẳng lẽ Đinh lão đệ lại quen biết bản nhân Triệu Nguyên Sanh ư?Đinh Hạo gượng cười bình tĩnh, lạnh nhạt nói:- Lão ca tìm sai đối tượng rồi.
24 Đinh Hạo bất giác nghiêm túc kính phục, không ngờ lão này lại trọng nghĩa đến thế, hắn lại hỏi tiếp:- Quý bạn cũ của lão trượng là nhân vật thế nào?- Võ sĩ danh trấn thiên hạ.
25 Ông lão áo đen nhướn đôi lông mày, chấp tay nói:- Mến danh đã lâu, đại danh thiếu hiệp như lôi đình sấm sét chẳng ngờ hôm nay may được hội ngộ!Đinh Hạo lạnh nhạt nói:- Không dám, vô danh tiểu tốt mà thôi.
26 Thảo Dã Khách tinh thần khấn khởi rảo bước tiến tới, một lần nữa ra tay tấn công nhanh tốc. Hắc Nho vung kiếm hất phía đông, múa phía tây, nhẹ nhàng vu lông thanh kiếm, thủ công hoàn bị, chiêu thức đùng đùng sát khí.
27 Một thiếu nữ tóc dài phủ vai ngồi xoay mặt vào vách, y chính là thiếu nữ thần bí tự xưng là quỷ đã gặp đêm qua trên đỉnh núi cao. Đinh Hạo xúc động mãnh liệt, sao y lại ở đây? Y là truyền nhân của Lôi Công hay là?Hắn dứt ý niệm, ấp úng nói:- Cô nương, xin thứ lỗi tại hạ mạo muội làm phiền.
28 Thiếu nữ áo trắng chậm rãi quay người sang, gương mặt đẹp như tiên nữ, vẻ đẹp siêu trần thoát tục, kiến Đinh Hạo say mê ngắm nhìn không hề chớp mắt, trong thâm tâm hắn vốn đã in sâu hình bóng nàng, bây giờ lại càng thêm sâu đậm hơn.
29 Đinh Hạo giật mình rút tay về, một bóng người thấp thoáng đứng lại bên cửa nhà tranh. Đinh Hạo bất giác kinh ngạc nói:- Kha lão ca ư?Không ai xa lạ chính là Kha Nhất Nghiêu hai người mới chia tay chẳng bao lâu tại Nhạc Dương lầu, chẳng ngờ lại gặp nhau tại đây, nếu nói ngẫu nhiên thì quá trùng hợp đi.
30 Đinh Hạo lòng đau như cắt lạnh lùng nói: - Tiền bối đã quá ngày lỡ hẹn, hơn nữa hai bên chẳng có thâm thù đại hận cứ thế bỏ qua cho rồi!Ngọc Diện Hiệp Tư Đồ Thanh cười như điên như cuồng nói:- Không, người tranh một khẩu khí, Phật tranh một lư hương, thân làm võ sĩ há dễ dàng cam lòng bỏ qua như thế này.
31 Đinh Hạo lạnh lùng nói: - Hôm nay tại hạ cũng vì võ lâm mà trừ hại, đồng thời cũng trừ đi một bại hoại cho Phật môn!- Tiểu tử hãy tiếp chiêu. Trong tiếng gầm thét Bạch Mi lão tăng vung chưởng nhanh tốc đánh tới, Bạch Nho cũng thừa cơ tấn công.
32 - Nếu đến lúc cần mượn sức lão ca, tiểu đệ sẽ cầu khẩn ngay. - Đừng nói lời xa lạ thế này, đệ chẳng ngại gian nan nguy hiểm tiếp giúp Toàn Tri Tử, cũng đồng như chính lão ca ca ta thọ ân vậy, uống nước nhớ nguồn, đây chính là bản sắc của người giang hồ vậy.
33 Kha Nhất Nghiêu ra vẻ một quản gia không bằng, vào bàn ngồi đối diện với Đinh Hạo rót rượu thịt vào ly. Đinh Hạo hạ thấp giọng nói:- Lão ca đến lúc nào vậy?- Ba hôm rồi.
34 Đinh Hạo nhận lại cây trủy thủ, ngắm nhìn rất kỹ, bất cứ người nào thoáng nhìn biết ngay đây là món bảo vật, chính miệng Lãnh diện thần ni nói Lôi Công Trủy có thể chặt đứt dây xích vạn niên thiết mẫu này, đương nhiên lão chẳng mở miệng nói đùa, nhưng sự thực trước mắt thế này giải thích thế nào đây? Bỗng Toàn Tri Tử trầm giọng nói:- Đúng rồi, có lẽ thế này, ta cứ thử xem thế nào?Đinh Hạo ngạc nhiên nhìn lão, chẳng biết lão thử bằng cách nào, bèn ngơ ngẩn nói:- Thử bằng cách nào?- Ngươi thử vận khởi công lực toàn thân truyền vào thanh trủy thủ thử xem!Đinh Hạo y lời dùng mười hai thành công lực truyền vào thanh trủy thủ chỉ thấy tia sáng màu bích chiếu soi ra cả cái thạch thất trở thành một màu xanh bích, dần dần màu xanh bích biến thành tia sáng trắng toát, một cây trủy trắng như bạch ngọc.
35 Đinh Hạo cúi người nói: - Lão ca quá lời, há dám dùng hai chữ sai bảo, khiến tiểu đệ hổ thẹn biết mấy. - Nếu chẳng được tiểu đệ có nghĩa khí hơn người thì cả đời này ta e rằng chẳng được tái gặp trời đất, đừng nói tri ân báo đức, chúng ta cứ tận lực tường giúp thôi.
36 Toàn Tri Tử cùng Kha Nhất Nghiêu sánh vai bước khỏi phòng, hướng cửa hâu tung mình chạy mất. Đinh Hạo ngồi lại giây lát, mới đứng dậy ra khỏi phòng, bây giờ là lúc cơm chiều, nếu chạy suốt đêm hắn có thể tới Y xuyên.
37 Lãnh Diện Thần ni nói: - Bắt ma bọn bây, bần ni đã từng người một xét hỏi thì còn ngươi là người cuối cùng. Ánh sáng xanh bích đôi mắt của Độc Tâm Phật ra soi mãnh liệt, Lãnh Diện Thần Ni hất cây phất trần tới trước, Độc Tâm Phật thụt lùi ra sau thuận tay lấy hai tên võ sĩ ném mạnh vào người Lãnh Diện Thần Ni.
38 Tự xưng Bạch Nho có vẻ muốn cùng Hắc Nho anh hùng một phen, danh hiệu này mình không thể tồn tại được. . . Ngay lúc này, một thư sinh áo xanh có gương mặt như thiếu nữ nhanh nhẹn lướt lên lầu mà tên chưởng quỷ theo đàng sau chẳng kịp, mặt mày nhăn nhó.
39 Bạch Nho hất thanh kiếm trong tay nói: - Toan Tú Tài, một nhát kiếm nầy đưa mi lên tận tây phương cầu lấy công danh. Trịnh Nguyệt Nga gầm rống kêu lên:- Thế thì nhẹ tội quá!Bạnh Nho thuở kiêm về nói:- Ý của Nga muội thế nào?- Bảo bọn thủ hạ chuẩn bị roi cây.
40 Đinh Hạo than thở nói: - Hồng huynh chỗ ở chật hẹp thế này, cả thiên hạ chưa chắc tìm được mấy chỗ. - Há há há! Quá khen vậy, nếu hiền đệ yêu thích, có thể ở lại lâu dài.