461 Lại nói Sở Phong và công chúa rốt cuộc đi tới doanh trại của đại quân Tịnh Hải tại Nam Sơn khẩu, lập tức có hai binh sĩ ra ngăn cản, quát lên:- Người phương nào dám can đảm tới gần quân doanh, còn không mau mau đi ngay?Sở Phong nói:- Tại hạ có việc muốn gặp Tịnh Hải tướng quân, làm phiền hai vị binh đại ca thông truyền một tiếng!- Có công văn tin cậy không?- Hai vị cứ nói là có bằng hữu của vị hắc y cô nương ngày đó đã thiên lý truyền tin xin gặp!Chuyện cũng trùng hợp, hai binh sĩ này chính là hai người ngày đó đã ngăn cản Thiên Ma Nữ, vừa nghe xong, một người liền vội vàng đi thông truyền.
462 Sở Phong và công chúa theo Trương Hồi đi vào đại trướng của trung quân, Trương Hồi vẫn mặt đầy nghi hoặc. Sở Phong thấy bốn bề vắng lặng, bèn nói:- Trương tướng quân, vị này kỳ thực là thập cửu công chúa!Trương Hồi vừa nghe, cuống quít đứng lên, quỳ một gối nói:- Thì ra là công chúa giá lâm, thứ tội! Thứ tội!Công chúa vội vã khoát tay:- Tướng quân không cần đa lễ, xin đứng lên!Trương Hồi đứng lên, và nói với Sở Phong:- Nếu nói như vậy, Sở thiếu hiệp chính là tống giá tướng quân đã bắt đi công chúa hòa thân?Sở Phong cười, cũng không giấu diếm, liền nói lại việc tống giá hòa thân cho Trương Hồi nghe.
463 Ban đêm, cả doanh trại không hề có một tiếng động, chỉ có tiếng kêu khẽ "chít chít" của lũ côn trùng. Công chúa đi ra khỏi trướng bồng, chỉ đi được vài bước, cũng không dám đi xa.
464 Đêm khuya, trong khu sơn lâm bên ngoài doanh trại bỗng nhiên dấy lên một đống lửa, bên đống lửa ngồi xếp bằng một người, tay cầm một chạng cây xuyên vào một cánh gà, đang vừa hát hò vừa nướng.
465 Sở Phong đang truy sát sát thủ Huyết Ảnh lâu, tận sâu trong khu rừng bỗng nhiên truyền ra tiếng chặt cây, nửa đêm canh ba, rốt cuộc là ai lại đốn củi tại nơi hoang dã sơn lâm thế này?Sở Phong từ từ đi tới gần, chỉ thấy dưới ánh trăng, một gã hán tử tiều phu tay cầm một cây búa đang khó nhọc chặt một cành cây, hán tử này không có cánh tay phải, chỉ có một cánh tay trái, màu da đen nhẻm, nhất là cánh tay trái giống như được thép tinh đúc thành.
466 - Công chúa! Công chúa!Trong lúc ngủ mơ công chúa hình như nghe được có người đang gọi mình, nàng khoan thai mở mắt ra, thứ đầu tiên ánh vào mi mắt chính là hai quả trái cây màu xanh đậm, là quả thanh mai, tiếp theo thấy Sở Phong ở bên cạnh đang cười mỉm nhìn mình, ngón tay thì cầm lấy hai trái thanh mai đó.
467 Đêm đã khuya, bên trong Ngự Hoa Viên, Hàn Thiết Nhận cầm cây Lục Ngọc Phiến đã ám sát hoàng hậu trong tay xem xét kỹ càng. Trong cây quạt có một một mùi hương rất nhạt, y nhận ra là mùi trong túi hương treo bên hông của nhị vương tử.
468 Sở Phong vừa nghe có người rao bán Long Câu thảo, vội giục ngựa chạy qua, chỉ thấy người rao hàng là một ngư dân, trên mặt đất đặt một cái sọt nhỏ, trên sọt viết hai chữ "Trương Tam" xiên xẹo bằng mực hồng, có lẽ người này gọi là Trương Tam.
469 Trong làn sóng biển mênh mông chợt hiện ra một chiếc thuyền lớn, trên thuyền có ánh đao chớp động, trên cột buồm cao vút treo một cánh buồm to, phía trên bay phất phơ một lá cờ thêu năm đầu hổ hung ác, há hốc miệng như đang muốn ăn thịt người vậy.
470 Lại nói Sở Phong đã lên thuyền của Đoạn Môn Ngũ Hổ, tìm Lan Đình. Thì ra năm huynh đệ này vốn là người Thông Châu, từ thái công của họ truyền lại bản lĩnh Đoạn Môn đao pháp, khá có danh tiếng, tự xưng Đoạn Môn Ngũ Hổ.
471 Lại nói đến chiếc thuyền có bọc giáp đang đi về hướng bên này, Đoạn Nhất Hổ gọi thủ hạ lâu la cầm hàng họ chuẩn bị kiếm kèo. Lan Đình ngạc nhiên nói:- Nhìn cấu tạo của chiếc thuyền kia giống như là thuyền của Đông Doanh.
472 - Là ngươi à?Sở Phong liền nhận ra con chim này chính là con chim mình đã thả nó bay đi ở trên thuyền của Đoạn Nhất Hổ. Con chim thấy Sở Phong tỉnh lại, có vẻ rất vui mừng, không ngừng lượn quanh trên đỉnh đầu hắn, kêu lên "chíp chíp".
473 Không biết đã qua bao lâu, Sở Phong mở mắt ra, hai mắt thoáng ửng hiện thần thái, chỉ cảm thấy thần thanh khí sảng. Hắn bật người dậy, tiếp theo vung tay lên, chỉ nghe thấy một tiếng nổ 'ầm', đã kích lên một cột sóng cao tận trời.
474 Sở Phong vẫn lặn xuống tận cùng đáy đầm, cỗ chân nguyên tiềm ẩn trong cơ thể hắn bắt đầu chống đỡ không được áp lực bên ngoài. Hắn cố nén nỗi đau đớn sắp bị ép tới nứt ra, vẫn lặn xuống phía dưới.
475 Sở Phong dẫn công chúa và Lan Đình đi vào rừng cây, bắt đầu rẽ ngang rẽ dọc, ai ngờ đi một hồi lâu lại vẫn chỉ quanh quẩn trong rừng cây. Lan Đình ngạc nhiên nói:- Sở công tử, ngươi muốn dẫn chúng tôi đi đâu?Sở Phong đỏ mặt, nói không nên lời:- À.
476 Sở Phong hỏi hai người có đói bụng không, Lan Đình không lên tiếng, công chúa đỏ mặt nói:- Từ lúc chúng ta trôi tới đây thì vẫn chưa ăn gì, vốn định tìm chút trái cây ăn, nhưng mà.
477 Lan Đình tìm hết chỗ này đến chỗ khác trong đám bụi cỏ gai ở giữa đảo, trường bào đã bị cắt rách nhiều chỗ, cả ống tay áo cũng bị rách. Đang tìm thì trong bụi cỏ đột nhiên có cái gì lủi qua chân nàng.
478 Công chúa vẫn đi thẳng vào sâu trong rừng cây, đi tới chỗ Hoàn đàm, nước Hoàn đàm vẫn đang từ từ xoay tròn, đầy vẻ cổ quái, một luồng ánh trăng lờ mờ chiếu vào chính giữa Hoàn đàm, khiến nó càng có vẻ xa thẳm huyền bí.
479 Sở Phong thấy chiến thuyền Đông Doanh bỗng nhiên xuất hiện, vội vã cùng công chúa và Lan Đình trở lên bờ, tìm chỗ tối ẩn thân. Chiến thuyền dừng lại cách bờ đảo khoảng 1 dặm, tiếp đó thả xuống một chiếc thuyền nhỏ, có hai bóng người nhảy xuống thuyền, họ chèo thuyền lên bờ, quan sát mọi nơi rồi mới đi tới giữa đảo.
480 Sáng sớm ngày hôm sau, Lan Đình thu thập các loại thảo được khác ở trên đảo, Sở Phong thì chặt cây cắt dây mây cột bè gỗm công chúa ở bên cạnh nhìn, vốn nàng định hỗ trợ xoắn dây mây làm sợi nhưng không đủ sức, xoắn rồi nó lại lỏng ra, thủy chung không cách nào xoắn thành sợi được.