441 Sở Phong tìm một quán trọ để ngủ lại, ăn cơm xong, công chúa đã bình tĩnh hơn nhiều, cũng thấy nói cười. Sở Phong và Phi Phượng hơi an tâm. Ban đêm, Sở Phong đang nằm ở trên giường, nhưng không sao chợp mắt được, hắn có ngu cũng nhìn ra công chúa đang cố nén nội tâm kích động, nhưng giờ đây số phận của công chúa đã bị Tả Hiền Vương nắm giữ trong tay, hắn thì có thể làm được gì đây.
442 Công chúa lại nói:- Thanh Nhi cũng là người cơ khổ. Năm đó bởi vì đại hạn mất mùa, trong nhà Thanh Nhi hết lương thực, có một bà ni cô nói với cha mẹ Thanh Nhi, bảo là mang Thanh Nhi và muội muội của Thanh Nhi đến đâu đó làm nha hoàn, làm mấy năm rồi sẽ cho về nhà đoàn tụ.
443 Ngày hôm sau trời còn chưa sáng thì công chúa đã thức dậy, nàng ngồi trước gương, bắt đầu trang điểm. Nàng cầm lấy mái tóc, trước tiên tỉ mỉ chỉnh lý một lần, nhưng bất kể nàng chải vuốt thế nào, mái tóc trắng của nàng thủy chung vẫn khô ráp, nàng chải một lần lại một lần, sau đó cầm lấy một cây trâm cài trên bàn, cây trâm cài này lớn hơn so với cây bình thường, có điêu khắc hoa văn loan phượng cuộn khúc, cực kỳ tinh xảo.
444 Trâm cài đâm thẳng đến huyệt Thái Dương của công chúa, nhưng từng đốt trâm cài lại lả tả rơi xuống. Công chúa kinh ngạc đến ngây người nhìn cây trâm cài đã bị nát bấy trên mặt đất, lại nhìn sang Sở Phong.
445 Dưới bóng đêm, ba người hai ngựa đội gió lạnh chạy tới Y Châu, nơi lục châu đầy rẫy mật qua. Thì ra Sở Phong nóng ruột, vì vậy đã chạy ngay suốt đêm, hy vọng có thể tìm được cửa vào dòng sông băng từ nơi này, sau đó đi vào thôn Bô Đào, lại trải qua sông băng, nháy mắt sẽ đến ngay chân núi Thiên Sơn.
446 Sở Phong và Bàn Phi Phượng vừa vào Thập cửu chiết cốc, lập tức cảm thấy một hơi thở không bình thường, hai người nhìn nhau, đồng thời kẹp lấy bụng ngựa, Túc Sương, Hỏa Vân liền phóng vó chạy như bay.
447 Sở Phong, công chúa, Phi Phượng nhanh chóng chạy tới chỗ đại quân Tả Hiền Vương, xông thẳng vào doanh trại, binh sĩ Hung Nô mỗi người cầm cung nắm đao, sắp hàng hai bên, cũng không ngăn trở.
448 Công chúa chợt đi xuống Túc Sương, nhẹ nhàng cười và nói với Sở Phong:- Sở đại ca, Tả Hiền Vương cũng không nói gì sai, ta vốn là công chúa hòa thân, tự nhiên phải vào Hung Nô.
449 Sở Phong hỏi Vương Nguyên dự định sẽ phục mệnh với triều đình thế nào, Vương Nguyên nói:- Ta chỉ tận mắt thấy đại quân Hung Nô đón đi công chúa, việc sau đó ta hoàn toàn không biết gì cả!Công chúa đứng lên, hướng về Vương Nguyên cúi người thật sâu:- Đa tạ Vương đại nhân!Điều này khiến Vương Nguyên sợ quá vội muốn quỳ xuống hồi lễ, công chúa liền nâng hắn dậy, nói:- Vương đại nhân, hôm nay ta đã không còn là công chúa, đại nhân không cần đa lễ nữa!Sở Phong cũng đứng lên, hướng về Vương Nguyên vái một cái:- Vương đại nhân xin nhận một lạy của tại hạ!Vương Nguyên vội đáp lễ:- Sở tướng quân một đường liều mình bảo vệ, lại giải quyết một nỗi lòng cho hạ quan, vốn Sở tướng quân nên nhận của hạ quan một lạy!Nói xong cũng hướng về Sở Phong vái một cái.
450 Sở Phong kéo Phi Phượng đi vào lều của mình, lại kéo nàng ngồi ở bên giường. Phi Phượng cúi đầu cắn miệng, trống ngực cứ đập thình thịch, lại không dám phát ra tiếng nào.
451 Bàn Phi Phượng ngựa không dừng vó chạy về Thánh hỏa thần điện trên đỉnh Thác Mộc Nhĩ Thiên Sơn, hai tay phụ thân nàng đang cầm một vốc tuyết và chờ ở trước thần điện, mà những trưởng lão tộc nhân có đức cao vọng trọng nhất trong Phi Phượng tộc đều đứng ở trước thần điện, hai tay cũng đang cầm một vốc tuyết.
452 Sở Phong và công chúa ngồi đối diện nhau, ngoài cửa sổ chỉ có tiếng nước chảy róc rách, mùi hoa thoang thoảng, trước mắt là người ngọc xấu hổ, như kiều như giận, Sở Phong sớm đã nhộn nhạo trong lòng, hai mắt đăm đăm nhìn công chúa.
453 Sở Phong và công chúa ngắm trăng truyện trò, qua giờ tý mới trở về sương phòng. Sở Phong liền ôm lấy công chúa đặt ở trên giường, mình cũng lăn lông lốc lên giường, thò tay gạt một cái, tấm màn giường buông xuống.
454 Trên Kim Loan điện, thiên tử Đông Chương Đế lâm triều, Hoa thừa tướng ra khỏi hàng khải tấu:- Khải tấu hoàng thượng, thần vừa nhận được tin tin chiến thắng của khuyển nhi, đại quân Hung Nô đã lui, xin hoàng thượng an tâm!Đông Chương Đế vừa nghe, long nhan đại duyệt:- Tốt! Hoa nguyên soái không hổ là rường cột nước nhà, mỗi chiến mỗi thắng, lần này lại vì triều đình lập đại công, ngày khải hoàn, trẫm nhất định trọng thưởng!Hoa thừa tướng liền nói:- Vì nước phân ưu, thần, muôn lần chết không chối từ!- Hoàng thượng, thần -- có việc khải tấu!Nghiêm Hao đột nhiên ra khỏi hàng tấu.
455 Hoa thừa tướng theo thái giám tới Ngự thư phòng, Nghiêm Hao đã đợi ở bên trong, hai người vừa gặp mặt, đều hừ một tiếng, cũng không nói một lời. Đông Chương Đế đi vào, hai người vội vã hành lễ.
456 - Đã phải đợi lâu! - Lâu chủ Huyết Ảnh lâu thản nhiên nói một câu. Mạc khách nói:- Không ngờ lâu chủ lại bị thất thủ, chủ công rất là thất vọng!- Ngân lượng Huyết Ảnh lâu ta sẽ hoàn trả gấp bội!- Lâu chủ nói quá lời.
457 Tiểu Thư nói:- Trên giang hồ cũng có một chuyện, Võ Đang Tống Tử Đô chuẩn bị mời tinh anh đệ tử của thiên hạ các phái cử hành một đại hội thi kiếm, chỉ là địa điểm vẫn còn chưa định ra.
458 - Cô ấy vẫn luôn tìm ngươi, chỉ là ngươi không có đi tìm cô ấy thôi!Sở Phong đứng dưới bệ cửa sổ, ngơ ngác nhìn bên ngoài. Bên ngoài vẫn mưa rả rích rơi xuống, công chúa đứng phía sau hắn, nhìn hắn, hắn đã đứng đực ra như vậy cả hai canh giờ rồi, không nói một lời.
459 Ngụy Đích quay trở về Tích Thủy kiếm phái, Lãnh Nguyệt cuối cùng cũng yên tâm. Ngụy Đích giao cuộn tranh cổ xưa của Thiết Tí Cuồng Thủ cho bà, cũng nói lại việc phế đi một cánh tay của Xích Luyện Hỏa Quân, và cứu Thiết Tí Cuồng Thủ.
460 Diệu Ngọc ngồi xếp bằng tại Xá Thân nhai, phía sau là vách núi cao lớn, trước mắt là biển mây mênh mông. Nàng đặt Thanh Kim thạch lên đỉnh đầu, hai mắt khép hờ, bắt đầu thầm vận Thiền Mộc quyết, rất nhanh tiến vào một mảnh không minh.