401 Sở Phong rốt cuộc thấy được dung nhan của công chúa, tuổi tầm đôi chín, tú mi cong cong, thanh nhã thoát tục, hai mắt trong như trăng sáng, đôi môi mềm mại đỏ thắm như anh đào, băng cơ ngọc phu, tựa như mỡ đặc, gương mặt như phù dung, tận hiển vẻ khoan thai trang nhã nhưng lại kiều diễm như hoa đào, một mái tóc thật dài xỏa xuống bờ vai, thực sự thiên sinh lệ chất, quốc sắc thiên hương.
402 Sở Phong và công chúa tại hang động đi thẳng về phía trước, hai bên ngoại trừ quan tài gỗ, cái gì cũng không có, hang động này hình như cũng không có phần cuối.
403 Sở Phong và công chúa đi nửa ngày ở trên núi, nhưng vẫn chưa tìm ra đường xuống núi, mắt thấy trời đã gần tối, Sở Phong nói:- Công chúa, xem ra đêm nay chúng ta phải ngủ lại trên núi rồi!Công chúa mỉm cười nói:- Cũng không sao, ta vẫn chưa thử qua ngủ trên đỉnh núi là thế nào.
404 Phi Ưng ôm Thiên Ma Nữ chạy vội trên núi, "phụt" Thiên Ma Nữ đột nhiên lại phun ra một ngụm máu, Phi Ưng dừng lại ngay, chỉ thấy sắc mặt Thiên Ma Nữ tái nhợt, khóe miệng thấm ra máu, hơi thở rất hỗn loạn.
405 Sở Phong và công chúa đã ở trên núi qua một đêm, ngày hôm sau khi ánh mặt trời chiếu rọi khắp nơi, khí trời lại trở nên ấm áp. Công chúa mở mắt ra, thấy mình còn tựa trên người Sở Phong, mà Sở Phong đang ngủ say, khóe miệng còn mang theo một tia cười rất ngây thơ, cũng không biết có phải đang nằm mơ không.
406 Âu Dương Kính Minh giữ Sở Phong và công chúa ở lại trang dùng cơm, Sở Phong đương nhiên vui vẻ đồng ý. Giữa bữa, Âu Dương Kính Minh nói:- Hiện tại đại quân Tây chinh đang cùng tộc Hung nô giằng co dưới chân Thiên Sơn, có phần hung hiểm, hai vị vì sao còn phải đi đến đó?Sở Phong nói:- Trang chủ không biết, từ nhỏ thân thể nội tử đã yếu ớt, thường cần phải tẩm bổ dược liệu, cho nên tại hạ đặc biệt cùng nội tử tới Thiên Sơn thu thập một số dược liệu để chuẩn bị khi cần dùng gấp!- Thì ra là thế, Sở huynh đệ thật là người có tình.
407 Sở Phong phát hiện công chúa đang nằm trên giường nhưng dựa người ra ngoài rất nhiều, biết có gì không ổn, tiến lên một bước và kéo ra tấm màn, nhưng tựa như bị rắn cắn một nhát, cả người chợt cứng đờ.
408 Sáng sớm ngày hôm sau, Âu Dương Kính Minh đã chuẩn bị điểm tâm, Sở Phong cũng không nói ra việc Huyền Mộng Cơ lẻn vào phòng. Ăn xong điểm tâm thì hai người cáo từ,Âu Dương Kính Minh tự mình tiễn ra ngoài trang:- Sở huynh đệ xong xuôi mọi việc, nhất định phải đến tệ trang một lần nữa mới được!- Nhất định!Sở Phong và công chúa tiếp tục lên đường, rốt cuộc đi tới chân núi Thiên Sơn, chỉ thấy bốn phía quần sơn phập phồng, khắp nơi một màu trắng xóa, phong cảnh tươi đẹp nói không nên lời.
409 Bàn Phi Phượng dẫn Sở Phong và công chúa đi được một đoạn, phía trước trở nên rộng rãi thoáng đãng, trước mắt là một bãi doanh trướng, liên miên không ngừng, xung quanh quân kỳ phấp phới, rất ngay ngắn có thứ tự, ở giữa là lá cờ cao nhất, mặt trên thêu một chữ "Hoa" to như cái đấu.
410 Dưới màn đêm, Sở Phong và Bàn Phi Phượng ôm nhau ngồi ở bên doanh trại, từ sau Vân Mộng trạch, chớp mắt đã mấy tháng, hôm nay đột nhiên được gặp lại, sao không thân mật.
411 Sở Phong trở về doanh trại, thấy lều của nguyên soái còn sáng đèn, có bóng người đang đi qua đi lại, hắn đi vào trong thì thấy Hoa Anh đang dạo bước trầm tư.
412 Sở Phong đi ra khỏi căn lều lớn, tâm tình bị áp lực rất lớn, áp lực đến nỗi gần như muốn nổ tung, hắn ngẩng đầu nhìn, ánh trăng rất sáng, cũng rất lạnh lẽo.
413 Sáng sớm ngày hôm sau, Hoa Anh hạ lệnh toàn quân ăn no nê, sau đó tự mình dẫn đại quân cốt lõi hộ tống công chúa đến Thập Lý pha. Công chúa ngồi ngay ngắn ở bên trong thùng xe, xe ngựa chậm rãi tiến lên.
414 Đám người Tả Hiền Vương vây quanh công chúa quay trở về doanh trại của đại quân Hung Nô, sau đó xuống ngựa đi vào, mười vạn binh sĩ Hung Nô tại doanh trại quay về công chúa cùng hò hét, giơ lên đao kiếm trong tay, cũng không biết là hoan hô hay là thị uy!Công chúa chậm rãi bước đi, nói không sợ thì đó là gạt người, tuy nhiên nàng có thể làm thế nào, cho dù ở trong lòng run sợ cũng chỉ có thể cố gắng trấn định, nàng là công chúa hòa thân, không thể đánh mất uy nghi của Đông Thổ!Công chúa rất nhanh được đưa tới một căn lều ấm áp, 12 tên hộ vệ của Tả Hiền Vương lập tức coi giữ xung quanh căn lều.
415 Sở Phong một tay kéo công chúa, một tay vung vẩy trường kiếm cổ chém giết, kiếm phong quét tới, binh sĩ Hung Nô từng hàng từng hàng ngã xuống, như gió thổi cỏ rạp.
416 Sở Phong và Phi Phượng giục ngựa chạy vội một đoạn, xa xa đã rời khỏi doanh trại quân Hung Nô, cuối cùng cũng thoáng an tâm. Phi Phượng nhìn Sở Phong nói:- Tiểu tử thối, ngươi thực sự là to gan lớn mật, dám xông vào 10 vạn đại quân Hung Nô để cướp công chúa hòa thân, ngay cả Thiên Sơn Phi Tướng Quân ta cũng phải nói một chữ 'phục'!Sở Phong liền nói:- Phi Phượng, may mà muội kịp thời chạy tới, bằng không.
417 Sở Phong và công chúa ở trong lều đánh cờ cho đến tận tảng sáng ngày hôm sau, bên ngoài chợt vang lên một tiếng ngựa hí, tiếp theo một thân ảnh vén lều đi vào, trừng mắt nhìn Sở Phong, chính là Bàn Phi Phượng.
418 Ba người xuống ngựa, sau đó tìm một nơi khuất gió, dưới một bức tường thu dọn sạch sẽ. Sở Phong đi bắt thú rừng, Bàn Phi Phượng thì tìm củi khô, công chúa cũng đi hỗ trợ tìm củi nhóm lửa.
419 Một tiếng phượng minh chấn cửu thiên của Bàn Phi Phượng đã khiến cho ngọn núi lớn tràn xuống tuyết lở, từng mảng tuyết như chạy chồm gào thét phủ xuống ba người Sở Phong, công chúa, Bàn Phi Phượng!- Đi!Sở Phong ôm lấy công chúa phi thân nhảy lên Túc Sương, Bàn Phi Phượng cũng phi thân nhảy lên Hỏa Vân mã, hai con thần câu cũng nhận ra hung hiểm, không đợi Sở Phong, Phi Phượng phát lệnh đã buông bốn vó lao đi.
420 Huyết Ban báo liên thanh rống giận, nhìn Sở Phong và Bàn Phi Phượng, hai mắt lập lòe hung quang vàng xanh, hữu trảo cào cào lên băng viên trên mặt đất, tiếp theo ngồi xổm xuống, lại muốn vọt người lao tới!"Cạch!"Trên người Bàn Phi Phượng bỗng rơi ra một cây mộc trâm, có phần giống như Mga Mi thích, chính là cây mộc trâm ngày đó có được tại Cửu Ngao Thần động!Nháy mắt Sở Phong cảm thấy cây mộc trâm này có một loại cảm giác quen thuộc rất khó hiểu, thế là cúi người nhặt lên.