361 Chỉ thấy một đám người đang vây quanh một cái bàn, ngồi cạnh bàn là một tiểu cô nương thanh lệ xinh đẹp, một thân y phục màu đỏ tươi, trên đầu tết một đôi Song hoàn linh xà kế, chính là Tiểu Thư.
362 Sở Phong tròng mắt láo liên, hỏi:- Làm việc gì, một người không thể làm được, một đám người làm lại không có ý nghĩa, hai người làm thì vừa đủ?Tiểu Thư đỏ mặt, nói:- Ngươi.
363 Sở Phong và Lan Đình đi tới một nơi, nơi này có rất đông người bu quanh, mỗi người đều hô to gọi nhỏ: "Trúng! Trúng! Trúng đi!" Cảnh tượng hết sức náo nhiệt.
364 Thì ra gã tiểu thương này còn có chút bản lĩnh, biết xài tiểu xảo!Sở Phong âm thầm cười, cũng không nói toạc ra mà nói nói với Lan Đình:- Y Tử cô nương, chúng ta mua thêm một mũi tên nữa đi!Lan Đình lại nói:- Bây giờ ta cũng đâu còn đồng nào!- Hả?Sở Phong ngạc nhiên, Lan Đình hơi sẵng giọng:- Ngươi mang đĩnh bạc mua hết tên trúc rồi, ta đâu còn ngân lượng nữa?- Ặc, sớm biết thế thì để lại một mũi! A, có rồi!Sở Phong đột nhiên nhớ tới mũi tên bằng vàng, vội vã móc ra từ trong người, cười nói:- Còn có một cây nữa!- À này! Công tử không thể dùng cái đó.
365 Sở Phong lần tìm mỗi một góc trong hội hoa đăng nhưng vẫn tìm không thấy bóng dáng Lan Đình đâu. Hắn thất hồn lạc phách trở lại phủ Thừa tướng, Hoa Tuấn đi tới trước mắt, vừa thấy Sở Phong như vậy thì giật mình:- Sở huynh, làm sao vậy?- Y Tử cô nương.
366 Lại nói tên Nghiêm thái tuế sau khi trở lại phủ thái sư thì nước mắt nước mũi ròng ròng khóc lóc kể lể với Nghiêm Hao, nói mình đang xem một đôi tỷ muội biểu diễn xiếc thì vô duyên vô cớ bị cắt hai lỗ tai.
367 Đông Chương Đế lại nói với Hoa thừa tướng:- Thừa tướng, hôm nay hoàng muội xuất giá, làm phiền thừa tướng phí tâm an bài?Hoa thừa tướng nói:- Cựu thần tự nhiên sẽ tận lực! Hoàng thượng, thần còn có một chuyện muốn khải tấu!- Mời tấu!- Kinh thành cách Tây vực đường xá xa xôi, hiện giờ loạn tặc nổi lên bốn phía, vì bảo vệ cho sự an toàn của công chúa, thần cả gan giới thiệu một tướng quân tống giá, trên đường hộ tống công chúa!Nghiêm Hao lập tức nói:- Vương thượng thư thân là Tiết sứ tống giá thì sẽ bảo vệ chu toàn cho công chúa, không cần tăng thêm một tên tướng quân tống giá làm gì?Hoa thừa tướng không để ý tới Nghiêm Hao, bẩm tiếp với thiên tử:- Hoàng thượng, Vương thượng thư là Lễ bộ Thượng thư, không rành võ công, vạn nhất gặp phải thảo khấu hay lưu tặc, e khó mà ứng phó.
368 Tại hậu viện Mộ Dung sơn trang, Mộ Dung đang du ngoạn cùng Đường chuyết và Vô Song. Hậu viện sơn trang là một lâm viên, không chỉ lớn mà còn rất yên tĩnh trong lành, quả thực thoáng như đặt mình trong tranh vẽ.
369 - Xích Luyện Hỏa Quân, ngươi đừng khinh người quá đáng! - Ngụy Đích lạnh lùng nói. Xích Luyện Hỏa Quân cười khan một tiếng:- Không ngờ Trích Tiên Tử cũng muốn nhúng tay vào?Ngụy Đích nói:- Xích Luyện Hỏa Quân, Thiết Tí Cuồng Thủ cùng ngươi năm đó đều là nhân vật vang danh trên giang hồ, ngươi vì sao phải hạ sát thủ?- Đây là chuyện giữa ta và Thiết Cuồng Thủ, Trích Tiên Tử hà tất xen vào việc của người khác?- Gặp chuyện bất bình, rút kiếm tương trợ, đây là tôn chỉ của Tích Thủy kiếm phái ta!- Đã như vậy, để cho ta lĩnh giáo thử xem Tích Thủy kiếm pháp có phải thiên hạ vô song đúng như lời đồn hay không!Xích Luyện Hỏa Quân phân ra song chưởng, hai đạo xích hỏa cuộn về hướng Ngụy Đích, Ngụy Đích thi triển trường kiếm dẫn rời đi hai đạo xích hỏa, kiếm phong chém nghiêng về cổ Xích Luyện Hỏa Quân! Xích Luyện Hỏa Quân hạ thấp người, hữu chưởng cắt ngang tới eo Ngụy Đích.
370 Lại nói Sở Phong dẫn theo đoàn người bước trên con đường hòa thân, dọc theo đường đi, hắn phát giác Vương Nguyên không chỉ tính cách ngay thẳng, hơn nữa vô cùng cứng nhắc, đôi khi cơ hồ là cổ hủ.
371 Nàng cũng phát hiện có người, nhẹ nhàng xoay người lại, và cũng nhận ra Sở Phong, hơi bất ngờ nói:- Là ngươi?Sở Phong cũng cảm thấy kinh ngạc:- Không ngờ lại ở chỗ này tái ngộ cô nương, cô nương vì sao đêm khuya một mình ở đây?- Công tử lại vì sao một mình tới đây?- Hôm nay là ngày giỗ của Vương Chiêu Quân, ta tới bái điện một chút, chắc hẳn cô nương cũng vậy?Nữ tử che mặt không trả lời, lại hỏi:- Ngươi rất kính nể nàng?Sở Phong nói:- Vương Chiêu Quân lấy thân một nữ lưu yếu ớt, biên cương xa xôi hòa thân, đổi lấy hơn 10 năm yên bình cho Hung nô và Hán bang, đại nghĩa hùng hồn như vậy sao không khiến người kính nể?Nữ tử che mặt nói:- Ngươi có biết, nàng là bởi vì không hối lộ hoạ sĩ trong cung nên mới bị vẽ thành tướng mạo xấu, mới bị bức bách hòa thân nơi tái ngoại đất cằn sỏi đá?- Việc này có quan trọng không?- Xem ra ngươi rất tán thưởng hành động nàng hòa thân?- Sau khi ta nghe nói nàng biên cương xa xôi, biên thành không cần đóng, trâu ngựa khắp đồng, ba đời không có tiếng chó sủa, dân đã quên cảnh can qua, có thể nói thiên cổ công tích!- Không sai! Nàng biên cương xa xôi hòa thân, an bang hơn 10 năm, quả thực làm cho người trong thiên hạ tôn kính, nhưng ngươi có biết, nàng gả cho Thiền Vu Hung nô là Hô Hàn Tà, Thiền Vu Hô Hàn Tà lớn tuổi hơn nàng gấp đôi, thành thân ba năm thì Thiền Vu Hô Hàn Tà chết, nàng lại bị bách tiếp thu tục Hồ, gả cho con trai của Thiền Vu Hô Hàn Tà là Điêu Đào Mạc Cao!- A? !Sở Phong thấy kinh hãi, nữ tử che mặt nói tiếp:- Ngươi đương nhiên còn không biết, nàng cùng Thiền Vu Hô Hàn Tà sinh một người con, Điêu Đào Mạc Cao vì không đồng ý để con trai nàng kế nhiệm ngôi vị Thiền Vu nên đã tự tay giết chết con trai nàng, nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn con trai của mình bị chồng sau tru sát!- Ôi!Sở Phong càng kinh ngạc hơn!- Ngươi càng không biết, Vương Chiêu Quân kỳ thực cũng không muốn ở lại tái ngoại, khi Thiền Vu Hô Hàn Tà chết, nàng thượng thư triều đình xin trở về, nhưng triều đình lại muốn nàng 'theo Hồ tục'! Ngươi cũng biết cái gì gọi là 'theo hồ tục' không? Chính là 'tử thê hậu mẫu', muốn nàng tái giá cho con trai Thiền Vu Hô Hàn Tà là Điêu Đào Mạc Cao!Nói đến đây, tấm lụa mỏng che mặt của nàng khẽ phất phơ, hiển nhiên vô cùng kích động.
372 Đội ngũ hòa thân tiếp tục đi về hướng tây, trải qua việc tối hôm qua, Vương Nguyên đối với Sở Phong không chỉ thay đổi rất nhiều, vả lại càng thêm kính trọng, mặc dù vẫn ăn nói có ý tứ, tuy nhiên cũng không chú ý đến những lời nói đùa của Sở Phong, Sở Phong đương nhiên vui vẻ quá đỗi.
373 Sở Phong ra khỏi rừng cây, đi tới bên cạnh xe ngựa công chúa, Hoa Kinh, Hoa Kinh đang canh giữ ở trước xe, Sở Phong thì thầm hai câu với Hoa Tuấn, Hoa Tuấn gật đầu, phi ngựa đi.
374 Sở Phong giục ngựa chạy đi, được 6 dặm, phía trước đột nhiên bụi bặm mù mịt, tiếng vó ngựa rung trời động đật, đại đội thiết kỵ Mông Cổ đang chạy như bay đến.
375 Thiên Ma Nữ đi vào khu rừng, sau đó ghìm cương cho Tiểu Ô dừng lại, nàng biết thiết kỵ Mông Cổ không dám tùy tiện xông vào, trong miệng Tiểu Ô không ngừng phun ra bạch khí, chắc đã hết hơi hết sức.
376 Rất nhanh, hai người bắt được mấy con thú rừng, nhóm lên một đống lửa, củi lửa cháy rừng rực, dù sao thì họ cũng không sợ quân thiết kỵ Mông Cổ xông vào!Công việc nướng này tất nhiên là giao cho Sở Phong làm, hắn một bên nướng một bên bất giác lại nói:- Thiên Ma Nữ, nàng có lộc ăn rồi, công phu nướng của ta.
377 Lại nói đội ngũ hòa thân một đường đi vội về hướng nam, đã ra khỏi đại thảo nguyên, nhưng đội ngũ cũng không dừng lại mà tiếp tục tiến lên. Vương Nguyên ở phía trước, Hoa Kinh, Hoa Tuấn thì đi theo sát hai bên xe ngựa của công chúa.
378 Sở Phong và Thiên Ma Nữ cưỡi Tiểu Ô dưới màn đêm chạy thẳng về hướng nam, Sở Phong tất nhiên là ôm lấy eo Thiên Ma Nữ, gối đầu lên mái tóc đen óng ả của nàng, còn thỉnh thoảng ghé mặt đi cọ vào vành tai mềm mại của Thiên Ma Nữ, vô cùng hạnh phúc.
379 Hoa Kinh, Hoa Tuấn vừa thấy Sở Phong, kinh hỉ nói:- Sở huynh đã trở về rồi? Hắc y cô nương kia. . . - Đi rồi! - Sở Phong buồn bã nói. Hoa Kinh, Hoa Tuấn nghe giọng điệu Sở Phong có chứa vẻ thương cảm, cũng không tiện truy hỏi, bèn nói:- Bốn tên kia là ai, sao lợi hại như vậy?- Họ là Tạng mật Tứ đại pháp tướng, võ công cao kinh người.
380 Sở Phong nghe công chúa nói muốn cùng mình đánh cờ mồm, lớn tiếng nói:- Tuyệt! Tuyệt! Khi ta chưa xuống núi, bình thường hay cùng lão đạo sĩ đánh cờ mồm, thắng hắn cũng là việc chẳng đặng đừng.