1 Tứ Hải Quán. . . Tấm biển với hàng chữ thảo trau chuốt, lúc nào cũng tụ tập đông đảo khách giang hồ. Tứ Hải quán nổi tiếng nhất Trường An. Bất cứ ai đặt chân đến Trường An, nếu có một chút ý tưởng lập nghiệp phát tài, tất không thể không đến "Tứ Hải Quán".
2 Thấy gã nho sinh cứ lắc cổ tay chưa chịu buông hai con xúc xắc xuống chiếc chén sành, tên đại hán cầm đại đầu đao đứng bên phải hối thúc:- Đổ bác nhanh lên đi, để chúng ta còn chặt tay ngươi.
3 Đỗ Hạo Thiên đón gã nho sinh và lão trượng ngay ngưỡng cửa. Gã vận trường y bằng lụa Hàn châu, có thêu hoa văn, tướng mạo của họ Đỗ vừa kiêu hãnh, vừa trưởng thượng, và cũng chẳng thiếu nét tự mãn là bậc đại phú gia của Trường An.
4 Bách Đăng lầu. Một sự kiện ở Trường An không một ai có thể tin được là đột nhiên "Bách Đăng lầu lại hoang vắng đến lạ lùng. Tất cả những khách thập phương đến Trường An quá vãng "Bách Đăng lầu" đều nhận được một cái lắc đầu từ chối của chủ nhân.
5 Trên bàn ba bầu hồ lô rượu đã cạn, trên tay gã vẫn còn bầu rượu thứ tư đang nhâm nhi từng ngụm lớn. Bất cứ ai nhìn khuôn mặt của Tử Kiếm đều không khỏi sờn gai óc đầy người , bởi khuôn mặt của hắn được tạo ra bằng những nét khắc khổ, lạnh lùng, tưởng như một pho tượng trét sáp chẳng có thần sắc.
6 Cạch. . . . Tiểu Linh nhìn Tử Kiếm Thường Nhẫn. Nàng không ngờ gã lại tra kiếm vào vỏ. Tử Kiếm Thường Nhẫn chiếu cặp mắt lạnh lẽo vào Tiểu Quân rồi ngước lên nhìn Tiểu Linh:- Khi y tỉnh rượu.
7 Hồ Lạc Thủy. Nếu chọn một phong cảnh nên thơ nhất tại đất Trường An, có lẽ chỉ có Hồ Lạc Thủy là xứng đáng nhất. Mặt hồ rộng non trăm mẫu, cùng với hàng tùng bách bao bọc quanh cất tiếng reo đùa với những ngọn gió thu.
8 Trong bóng tối dầy đặc, nhưng Tiểu Quân vẫn nhận ra bóng ai đó ngồi trên tràng kỹ. Người đó ngồi , mặt nhìn ra ngoài cửa như đang chờ đợi ai đó. Tiểu Quân thắc mắc:"Chẳng lẽ Đỗ Hạo Thiên thích ngồi trong bóng tối để suy tư.
9 Tiểu Quân nghe Thúy Ngân Đài khẳng định như vậy, liền vuốt mũi xoa tay:- Hay lắm. . . . Cô nương có thể chứng minh, tất cô nương là người của Kim Sa phái rồi.
10 Nghĩ mãi không còn cách nào để có thể cho Tiểu Quân uống hai hoàn dược thảo. Thúy Ngân Đài đành phải dùng miệng nhai thuốc nhuyễn ra rồi mớm cho Tiểu Quân.
11 A di đà phật. . . . Nhất Phàm đại sư vừa lần tràng hạt, vừa niệm phật hiệu. Sau câu phật hiệu đó, Nhất Phàm chiếu tinh nhãn sáng ngời vào Tử Kiếm Thường Nhẫn:- Bần tăng chỉ muốn đem lời tốt cho thí chủ.
12 Lâu Thuyền "Nghề Thường Vũ Y Khúc". Hoàng giang vốn đã có phong cảnh nên thơ hữu tình, đi trên dòng Hoàng giang chẳng khác nào đi trên dãi Ngân Hà, nhất là vào những đêm trời trong, có trăng có sao, Hoàng Giang càng huyền ảo không một nơi nào có thể sánh bằng.
13 Lầu Bách Tửu. Đúng với cái tên mà chủ nhân lầu Bách Tửu tự đặt cho tòa lầu này. Trong Bách Tửu lầu không thiếu một thứ rượu nào, có thể nói đó là một cái kho rượu trong thiên hạ, ai muốn dùng thứ rượu thật đặc biệt, như Trung nguyên nhứt tửu, Thiếu nữ nhi hồng, Bách hoa tửu, Kim kê tửu, Hầu tước tửu cùng có, nhưng đừng có đòi hỏi quá, bởi rượu trong Bách Tửu lầu không có sự tinh khiết cho riêng từng thứ rượu.
14 Lời của Tiểu Quân còn đọng trên hai cánh môi, thì Tử Kiếm Thường Nhẫn cũng ngồi bệt xuống sàn nhà. Tư thế ngồi kiết đà của gã đúng là đang vận công điều tức để khống chế kịch độc không cho lan tỏa trong kinh mạch.
15 Tiểu Quân. . . . Ngươi thừa biết Thường mỗ sẽ giết ngươi sao lại không lợi dụng cơ hội này mà hạ thủ Thường mỗ. Tiểu Quân nhướng mày, lắc đầu:- Tử Kiếm Thường huynh không chỉ giết một mình tại hạ.
16 Tiểu Quân vừa đặt chân lên khoang thuyền cảm nhận đầu tiên xâm nhập vào tâm trí của y là sự hoang vắng vốn không bao giờ xảy ra với Lâu thuyền "Nghê thường vũ y khúc".
17 Tử Kiếm Thường Nhẫn giao thanh huyết kiếm cho gã đại lực đột quyết, ngược lại gã giao lại cho Thường Nhẫn một thanh kiếm gỗ. Gã đại lực đột quyết nhìn Thường Nhẫn, nói:- Tỷ kiếm bất dung tình.
18 Giang Nam Thập tướng cùng với Nhứt Phàm đại sư theo dấu Tiểu Quân đến Kim Lăng. Nhân lúc cao hứng, Nhứt Phàm đại sư rủ Giang Nam thập tướng đến nơi cư ngụ của Trung Nguyên quân tử kiếm.
19 Quỷ Đầu Sơn. . . . Mặc dù có tên là "Quỷ Đầu Sơn" nhưng phong cảnh của ngọn sơn như một bức tranh thủy mặc hữu tình. Với danh lam thắng cảnh như vậy, sao lại bị thiên hạ đặt cho cái tên chẳng có chút thiện cảm nào ?Theo như người dân cư trú ở thị trấn "Uông Bí", trên Quỷ đầu sơn là vùng cấm địa dành cho ma quỷ ở.
20 Mặc cho Nhất Phàm đại sư cảnh báo, Vương Bân vẫn thủ đôi quỷ búa sáng ngời phi thân lên lôi đài. Y trụ thân đối mặt với người vận trường y bằng vải gai, tới lúc đó y mới ngỡ ngàng vì nhận ra kẻ đó không phải là Tử Kiếm Thường Nhẫn.