1 Trong tiền sảnh xa hoa của ngôi đại trương điếm Cổ Cổ hiên đang có tám người bàn chuyện buôn bán, không khí tỏ ra khá căng thẳng, dường như bên mua và bên bán còn chưa thỏa thuận được với nhau.
2 Tối hôm sau, trong một tòa thanh lâu lừng danh nhất Tô Châu là Bách Hoa lâu có một vị thiếu niên công tử rất anh nhi tuấn tú bước vào, đến phòng trực đòi gặp đệ nhất hoa khôi của Bách Hoa lâu tên là Tiểu Đào Hồng.
3 Phòng trọ của Trác Thiên Uy nằm ở dãy tây viện chiếm diện tích rất lớn, gồm ba dãy phòng làm thành tam hợp viện có một khu vườn rộng ở giữa, tuy mỗi góc trong tam hợp viện đều có đèn nhưng vườn to và khá rậm nên trong vườn lúc nào cũng u ám, tĩnh mịch.
4 Tường An khách điếm quy mô lớn hơn nên tình hình cũng phức tạp hơn Phong Kiều khách điếm rất nhiều. Thái Hồ Nhất Giao Tăng Nhiếp Vĩnh là người trong giang hồ nên khách nhân ghé vào đây đa số cũng là khách giang hồ.
5 Tối hôm đó, đã canh ba mà phòng Trác Thiên Uy đèn vẫn còn sáng. Từ khi bọn điếm gia không lai vãng, có đêm trời tối lâu rồi mà Trác Thiên Uy không thắp đèn, cứ để căn phòng tối tăm thế mà ngủ, trái lại có đêm chàng để đèn cháy sáng suốt đêm.
6 (Mất hai trang 128, 129 Quyển 2)Chỉ cần gia nhập vào một tổ chức nào đó, gặp nhân vật đầu não công bố chuyện mất bảo vật ở Nam Kinh, vận động nhân vật đó huy động lực lượng, cùng mình chinh phạt qua lại để truy hồi bảo vật thì khó tìm gì mà không đạt mục đích?Thế nhưng Trác Thiên Uy không muốn và không thể làm việc đó.
7 Trác Thiên Uy cố sức trấn tĩnh nói :- Tốt nhất là cô nương đừng thử!Hồ Lan Phương nói :- Trác gia! Nhiều thêm mấy vị bằng hữu thì làm việc gì cũng dễ hơn nhiều phải không nào? Chúng tôi đều là do hảo ý với Trác gia mà thôi chứ không có tham vọng lôi kéo Trác gia thành người của Tam Tinh minh đâu! Chúng tôi chỉ hy vọng ngươi không can dự vào việc này.
8 Sau một chiêu Lạc Hồn Thiên Phệ giết chết ba cao thủ đánh trọng thương ba tên khác. Trác Thiên Uy cũng bị mấy vết thương, đồng thời nội lực hao tổn trầm trọng.
9 Bấy giờ Ma Tăng xuất lĩnh gần hai mươi tên hắc y nhân bịt mặt mai phục, trong khu rừng trúc bên tả Vĩnh Hằng am, chợt nghe vang lên một tiếng hú như long gầm hổ rống, thất kinh hô :- Chuyện gì thế?Một hắc y nhân đưa tay bịt lấy tai nói :- Chắc có người đột nhập am, người đó công lực thật kinh nhân, làm đầu váng mắt hoa, tai ong ong muốn vỡ, thần trí mê màng không sao xác định được âm thanh phát xuất từ đâu.
10 Chàng nói rất lớn, người trong nhà đều nghe rõ. Nhưng người bước ra không phải Đoạn Hồn Cuồng Đao Kháng Thiên Hào mà có tới hai mươi mấy trung niên nhân cả nam lẫn nữ.
11 Tống Nhã Trinh chờ hồi lâu thì rất sốt ruột, lầu bầu chửi rủa :- Yêu phụ kia thật tinh ranh như cáo, quả không hổ danh Linh Hồ! Mà đại ca cũng hồ đồ quá, đối với hạng nữ nhân đó mà không cảnh giác thì rất dễ bị nếm khổ đầu!Trong lúc đó thì Linh Hồ đã quay lại tĩnh thất ngồi áp tấm thân trần vào Tống Hoài An như trước, một cánh tay trần trụi ôm lấy cổ Tống Hoài An, tay kia bưng một chén trà nói :- Chàng sợ thiếp đầu độc hay sao mà không uống chứ? Tiểu muội chàng luôn luôn cầm đao đằng chuôi, để chàng ở đây để giám thị ta, tiện thiếp dám làm gì chứ?Tống Hoài An nói :- Chân Chân! Miệng lưỡi nàng thật lợi hại!Nói xong đưa tay đẩy cặp vú áp vào má mình ra, bưng chén uống một ngụm rồi nói :- Tệ muội cũng đưa cho Trác Thiên Uy và tên đồng bọn một bình trà pha sẵn mê dược, tạm thời chúng còn chưa uống nhưng sớm muộn gì cũng phải uống thôi!Linh Hồ ngạc nhiên hỏi :- Sao? Trác Thiên Uy còn có đồng bọn nữa ư? Có phải Thất Ảo Hồ không? Tôi và Tống Nhã Trinh đã thỏa thuận cụ thể rồi kia mà?Tống Hoài An lắc đầu đáp :- Không phải Thất Ảo Hồ đâu? Đó là một thiếu niên rất thanh tú tên là Quan Nhất Minh.
12 Canh ba. . . Bọn tuần canh vòng ngoài Thạch Cổ thôn trông thấy đại thiếu gia Tống Hoài An nắm tay một thiếu nữ cực kỳ xinh đẹp tình tứ như một đôi tình lữ bước về hướng Tống gia.
13 Canh ba. . . Trăng sáng sao thưa. . . Một chiếc thuyền nhỏ từ Hàn San tự xuôi theo dòng nước hướng mũi vào bờ lau rậm rạp. . . Trên mũi thuyền có ba người gồm một lão nhân ăn bận kiểu nông phu, một trung niên mỹ phụ nhân cũng trang phục kiểu như thôn nữ và một thiếu niên thư sinh.
14 Tĩnh viên vắng lặng tĩnh mịch như cái tên của nó. Trác Thiên Uy đứng bên ngoài cách cổng mở toang, lòng trùng trùng nghi vấn. Đứng một lúc, chàng nhìn Trần Thúy Lục nói :- Dường như trong viện không có người!Lục y thiếu nữ cười đáp :- Đó là kế nghi binh mà thôi!Cô ta chỉ tay nói :- Huynh xem các cửa sổ trong viện đều mở toang.
15 Thảo Quả viên là một cụm dân cư nhỏ chỉ năm sáu nóc nhà ở chân núi giữa những khu vườn rậm rạp, là tài sản của Linh Nham tự, chuyên trồng rau quả cho ngôi chùa này.
16 Thiên Vũ Tinh Bốc Thành Long hỏi :- Yêu cầu thứ hai là gì?- Thứ hai là yêu cầu các vị rút về Giang Bắc. Thiên Vũ Tinh Bốc Thành Long nói :- Việc này. .
17 Trong mật đà Tam Tinh minh ở Bách Liễu cốc hoàn toàn tĩnh lặng, Chẳng những không thấy người nào mà đến gà chó cũng không. Chiếc kiệu đặt trước chính đường cách chừng mươi trượng.
18 Một chiếc thuyền mui từ giữa Thái Hồ rẽ sóng tiến vào bến đò của Hắc Long Thuyền Hành. . . Người cầm lái là Tiểu Nê Thu Trương Khắc Chính. Trên bến có một xưởng sửa chữa thuyền bè, có ba bốn mươi người lặng lẽ làm việc khá trật tự và nghiêm túc.
19 Nhị gia Chức Nữ Tinh Hoàng Tố Quyên cười khẩy nói :- Mượn đao giết người! Yêu phụ đó quả là thâm độc! Không phải thị cần chúng ta đối phó với Trác Thiên Uy mà muốn chúng ta nộp mạng dưới đao tên họ Trác.
20 Trác Thiên Uy trúng kế điệu hổ ly sơn, sau nửa canh giờ truy đuổi tên thích khách không có kết quả, chàng đành thất thểu quay về Tường An khách điếm. Chàng không vào phòng mình ngay mà trước tiên gõ cửa phòng Nguyệt Hoa Tiên Tử :Tiếng Nguyệt Hoa Tiên Tử hỏi vọng ra :- Ai thế?- Là ta, Trác Thiên Uy đây! Vừa rồi có người đột nhập dùng độc yên định ám toán nhưng ta đuổi theo không kịp.
Thể loại: Huyền Huyễn, Kiếm Hiệp, Tiên Hiệp, Dị Giới, Võng Du
Số chương: 50