161 Một bước, hai bước, ba bước. . . Khi khoảng cách giữa Ngọc Doãn và Khuất Đột Luật càng ngày càng gần, cảm ác sợ hãi trong lòng Khuất Đột Luật càng phát ra mãnh liệt, gần như bên bờ biên giới sắp sụp đổ.
162 Phòng lao rất đơn sơ, kháng đất xây vách tường, theo năm tháng ăn mòn, đã biện ra vết rạn. Một loạt cây cột to cỡ khoảng cái chén cơm, sắp hàng chặt chẽ cùng nhau, mỗi cây cột cách nhau đại khái 1m.
163 Trời đã tối rồi! Bên trong Thự nha thành Khả Đôn, Dư Lê Yến vẻ mặt bình tĩnh lắng nghe Tiêu Bột Yếu Hợp báo cáo. Tiêu Bột Yếu hợp vốn là con cháu “Thái tổ nhị thập bộ” cũng là hậu duệ lâu đời của quý tộc người Khiết Đan, luôn trung thành và tận tâm đối với Đại Liêu.
164 Chuyện cũ năm xưa. Da Luật Đại Thạch bị một tiếng thét dài của Ngọc Doãn bừng tỉnh, đứng dậy liền nhìn thấy Ngọc Doãn ở trong lao phòng đối diện, thi triển công phu quyền cước.
165 Muốn hoàn thành một lời nói nhất định phải bịa ra vô số lời nói dối! Cũng may thành Khả Đôn cách Khai Phong ngàn dặm, Ngọc Doãn cũng không sợ hãi Da Luật Đại Thạch sẽ phái người đi tìm hiểu thực hư.
166 Ngoài cửa sổ truyền đến từng đợt ồn ào náo động. Da Luật Đại Thạch buông sách, hướng về phía ngoài cửa lao hô: - Mã Nhĩ Lư Phẩn, Mã Nhĩ Lư Phẩn.
167 - Ngọc Tiểu Ất là ai? Ất Thất Oát Lỗ Đóa vốn rất lặng yên bất chợt lên tiếng hỏi. Không đợi Da Luật Tập Nê Liệt trả lời, Khuất Đột Luật đã chen vào nói: - Là một tên Nam phương, không đáng để Oát Lỗ Đóa biết.
168 Mã Nhĩ Lư Phẩn lặng yên! Cũng làm cho Ngọc Doãn cảm thấy kỳ lạ. Theo đạo lý mà nói, y muốn được sống, tất nhiên là sẽ nguyện trung thành với Da Luật Đại Thạch, đấy chính là cách tốt nhất, không ai được đem thân phận của Ngọc Doãn nói cho Da Luật Đại Thạch.
169 Chiến đấu trong đình viện thự nha đã kết thúc! Một bên là không hề phòng bị, một bên có chuẩn bị mà đến. Hơn nữa Da Luật Tập Nê Liệt ở thành Khả Đôn căn bản cũng không vững chắc, cho nên cuộc chiến này gần như là nghiêng về một bên, không có bất kỳ gợn sóng nào lập tức kết thúc… Da Luật Tập Nê Liệt có thể sống yên ổn ở thành Khả Đôn, trừ thân phận của y là tứ Thái Tử ra, chỉ còn lại có hai người Tiêu Khất Tiết và Pha Lý Quát ủng hộ.
170 Thành Khả Đôn hét hò, sau khi trên không trung xuất hiện lửa khói, đã không có ngừng lại. Nếu như không có sự giúp đỡ của Pha Lý Quát, chỉ bằng hai trăm quân Hắc Sơn, tuy rằng có thể chế tạo ra một ít hỗn loạn, nhưng chắc chắn không có thể hình thành lên chút phiền toái nào.
171 - Giết! Kèm theo tiếng rống của Thạch Liệt Đạt Lan Can, Kim Bối Đại Hoàn Đao nặng đến năm sáu mươi cần rung động, chém một người Oát Lỗ Đóa đeo thương trên người thành hai khúc, một chùm máu tươi tung tóe phun ra, Thạch Liệt Đạt Lạt Can giống như người máu.
172 Chiến lực quân Hắc Sơn không tầm thường, trong trường hợp đó quân Liêu nên chống đỡ thế nào? Mạc dù đang chiến đấu với người Nữ Chân, quân Liêu liên tiếp bại lui, nhưng sức chiến đấu vẫn cực kỳ mãnh mẽ.
173 Ngọc Doãn sau khi một đao đánh lui Oát Lỗ Đóa thì tựa như người tàng hình lui sang một bên. Biểu hiện của Dư Lê Yến khiến Ngọc Doãn cảm thấy rung động.
174 Ngọc Doãn ngủ rồi! Trong lúc mơ màng dường như có một thanh âm vọng không ngừng bên tai hắn, nhưng rốt cuộc đó là gì thì hắn lại không nghe được rõ ràng, dường như là cảm tạ hắn.
175 Khi ánh nắng ban mai đầu tiên xuyên qua phòng, Dư Lê Yến mở mắt. Không cảm thấy được có chút mệt mỏi nào, giống như mọi sự mệt mỏi hôm qua đã bị quét sạch.
176 Giữa trưa ánh nắng mặt trời chói cả mắt khiến cho người ta khó có thể giương mắt. Nhiệt độ không khí khoảng tiết Trung Phục rất cao, tuy rằng nơi đây là Mạc Bắc nhưng mặt trời nóng chói chang làm cho người ta khó có thể chịu đựng.
177 - Di Lý, đi thôi! Dưới cờ đại kỳ Hắc Sơn quân, Cốt Na Lý nhìn thành Khả Đôn lặng yên ở phía xa không một động tĩnh, thở dài nhẹ giọng khuyên nhủ: - Ngươi cho rằng trên đời này ai cũng như Sứ Quân sao? Có lẽ Công chúa Thục Quốc đúng là như lời ngươi đã nói, có chút khí độ nhưng cuối cùng cũng là nữ nhân.
178 Năm mươi Hắc Sơn quân phóng ngựa như bay giống như thiên quân vạn mã chạy chồm mà đến. Dường như chiến mã cảm nhận được sát khí đập vào mặt nhưng không kiềm nổi hí điên cuồng một hồi, có vẻ hoảng sợ bất an.
179 Trong thành Khả Đôn tiếng reo hò khắp thành. Đối với dân chúng thành Khả Đôn mà nói, phúc của nước Đại Liêu dường như có chút xa xôi. Trên thực tế nguyên nhân Hà Sáo gặp lũ lụt, Đại Liêu từ nhiều năm trước đã buông bỏ Sóc Châu, đem toàn bộ tinh lực ném vào khu tự trị Hà Sáo.
180 Quán các thể là một loại tả văn thể dùng cho quán các và khoa cử trường thi. Thẩm Quát trong “Bút đàm” từng nói: Mẫu chữ Tam quán phải vừa có tinh có lệ, khoảng cách từng mẫu chữ cầu kỳ, đạt tới mức tinh diệu.