601 Mùa xuân đến, vạn vật sống lại. Trận mưa nhỏ hồi đêm qua đi khiến trong không khí trong vườn trở nên tươi mát. Kinh Nam vốn không phải là một địa khu thiếu mưa, mà mưa vào mùa xuân lại càng thường có, rất xứng với câu thơ “Tùy phong tiềm nhập dạ, nhuận vật tế vô thanh”.
602 Tuy rằng Tuân Úc có chức trách ở Kinh Nam nhưng dù sao thì cũng là mưu chủ dưới trướng Tào Tháo, phải nghe theo sự sai bảo của Tào Tháo. Còn Tào Bằng đi đâu cũng có mưu chủ đi theo.
603 - Con còn muốn chạy sao? Tôn Thượng Hương tỏ vẻ mặt kinh ngạc nhìn Tôn Thiệu. Nàng đến Phú Xuân lúc chạng vạng rồi đến nhà tổ tiên thì nghe Đại Kiều phu nhân nói bóng gió vài câu để thăm dò ý tứ.
604 Không sai, Tào Tháo xuất binh rồi! Chuẩn xác mà nói, không phải Tào Tháo xuất binh, mà là Tào Bằng xuất binh…quân Tào xuất kích, đối với Gia Cát Lượng mà nói, vốn dĩ phải là một chuyện tốt lành.
605 Quận Trường Sa, Lâm Tương. Vẻ mặt Lưu Bị kinh ngạc nhìn tiểu giáo trước mặt, sau một lúc lâu mới mở miệng nói: - Ngươi nói là Tào bằng lui binh? - Vâng! Tiểu giáo đầy vẻ phong trần từ Ích Châu tới.
606 Quy mô của cuộc chiến Giang Hạ không là cái gì cả. So với quy mô trận chiến Quan Độ, trận chiến Thương Đình, thậm chí cuộc chiến Nghiệp Thành, Trác quận, Liễu thành sau này chẳng qua cũng chỉ thuộc bậc trung.
607 Làm nhiễu giấc mộng đẹp của người khác tuyệt đối là một chuyện đáng hổ thẹn. Lúc người gác cổng hùng hùng hổ hổ đi ra mở cửa, nhất định sẽ không nghĩ đến, đây là lần cuối cùng gã mở cửa chính huyện Giải.
608 Ngày mồng hai tháng ba năm Kiến An thứ mười ba, Vu Cấm công chiếm Dương Tràng Lĩnh. Quan ải cuối cùng phía bắc Tây Lăng đã đại phá, từ nay về sau quân Tào có thể tiến quân thần tốc, chỉ trong một ngày binh đến gần huyện Tây Lăng.
609 Vốn Tào Bằng tràn đầy tin tưởng có thể dựa vào Hạ Tuyển ngăn cản Quan Vũ mười ngày. Nhưng hiện tại hắn phát hiện mình quá khinh thường Quan Vũ, hoặc là nói khinh thường sự điên cuồng của Quan Vũ.
610 Quan Vũ có chút mệt mỏi. So với bộ dáng hăng hái trước kia thật giống hai người. Giờ phút này, ông dựa vào tường thành có thể nhìn trực tiếp hướng đi của quân Tào dưới đường cái.
611 Động Đình tám trăm dặm, non sông tươi đẹp sóng xanh dập dờn. Đây là một ngày vô cùng đẹp, ánh nắng tươi sáng, bầu trời xanh ngàn dặm không mây, cũng là một thời tiết đẹp hiếm thấy ở Kinh Nam.
612 Hứa Đô, Lâm Nghi Hầu phủ. Lưu Quang khoanh tay đứng trong hoa đình, nhìn hoa trước mặt nhiều như gấm, tâm trạng lại vô cùng nặng trĩu, thậm chí có thể dùng từ “tuyệt vọng” để hình dung.
613 Đông Bất Canh lệnh tên là gì? Thậm chí Tào Bằng cũng không cần biết. Hắn lên đến địa vị này rồi thì một Huyện lệnh kiểu như Đông Bất Canh Lệnh ở địa phương nhỏ bé này cũng không thể lọt vào mắt của hắn.
614 Toà nhà của Phục Hoàn khói lửa ngút trời. Nhưng Hứa Đô không có bị ảnh hưởng, ít nhất nhìn ở bên ngoài có vẻ rất yên bình. Lưu Quang ra ngoài thẳng đến Hoàng Thành.
615 - Cái gì? Phu nhân đã tới! Tào Bằng trấn thủ Đình Uý, đang vùi đầu vào đống công văn. Các nơi đều đưa tù nhân đến, đã hơn một ngàn sáu trăm người. Hơn nữa, hầu hết những người trong danh sách cũng chính là đồng đảng của khu vực Quang Trung, vẫn chưa được chuyển tới Hứa Đô.
616 Một trận mưa to cũng không làm Hứa Đô mát mẻ được thêm. Ngược lại khi ánh mặt trời lại ló ra, toàn bộ Hứa Đô lại trở nên oi bức ẩm thấp khiến người ta vô cùng khó chịu.
617 Chuyện của Thái Diễm, Tào Bằng hiểu quá rõ. Chẳng qua sự việc nảy sinh quá đột ngột làm hắn không biết nên giải thích thế nào với các nàng Hoàng Nguyệt Anh.
618 - Khụ khụ! Cùng với hai tiếng ho khan, cuối cùng Tào Bằng cũng cất tiếng. Đùa à, dù không muốn lộ diện thì cũng phải lộ diện thôi! Mặc kệ thế nào Thái Văn Cơ và Tào Bằng cũng đã có quan hệ xác thịt, nếu gả cho người khác chẳng khác nào bắn thẳng vào Tào Bằng sao? Đối với một người đàn ông có tư tưởng đời sau mà nói, chuyện này tuyệt đối không thể nhẫn nhịn được.
619 Tôn Quyền sẽ không thu dụng Lưu Bị! Nếu tiếp nhận lực lượng trong tay Lưu Bị nói vậy hắn sẽ vô cùng cao hứng, nhưng thu dụng Lưu Bị? Tôn Quyền không muốn làm chuyện nuôi hổ thành họa này.
620 Sau khi rời khỏi Thiên Hạ Lầu trở về nhà, Tào Bằng mới vỡ lẽ ra, hôm nay Giả Hủ tìm hắn nói những lời như vậy, chỉ sợ là có dụng ý khác. Trình Dục muốn xin phong vương cho Tào Tháo? Chuyện này đúng ra là đâu cần phải lén lén lút lút, một mình chạy tới báo cho mình biết.