1 Quang Diệu mở to đôi mắt kinh hoàng, điều đầu tiên hắn không nghĩ đến kiểm tra hoàn cảnh xung quang mà là xờ soạn khắp người. Chỉ cách đây một cái chớp mắt thôi Trần Quang Diệu hắn đã ăn đủ một loạt đạn từ phía đối thủ.
2 Quang Diệu đầu đầy hắc tuyến vì tên phụ thân tiện nghi này của hắn lại tiếp tục sờ nắn thêm một phen nữa.
- Tiểu ca, không là tiểu tổ tông của ta… ngươi về sau cẩn thận chút được không! Ngươi mà có bề gì thì Trần Gia tuyệt hậu ta biết ăn nói ra sao với tổ tiên bây giờ.
3 Cái khó ló cái khôn, mà cái khôn thì dồn đến cái dại. Nếu lão huynh đã là người hoang tưởng thì tiểu đệ cũng biên ra một câu chuyện hoang đường máu chó cho lão huynh nghe.
4 Sân luyện võ của nhà họ Trần Không phải nhỏ, tính ra cũng phải bằng nửa cái sân bóng đá thời hiện tại. Cũng phải thôi Trần Quang Cán không có đam mê gì ngoài võ cồn này nọ, ý nghĩ của hắn là trở thành võ lâm minh chủ Lục tỉnh trung kỳ kia mà.
5 Ngồi trong thư phòng mặt mũi Cán lão gia xám ngoét, hắn vậy mà giang hồ cao thủ lục tỉnh chỉ không uống cạn một chén trà đã bị tiểu tử chưa ráo màu đầu kẹp cổ xém chút tắc thở tử vong.
6 Nhìn mặt đoán hình dong là bản lãnh giữ nhà của các mụ tú bà, nhìn qua là biết thiếu gia này là kẻ ăn chơi không kém kinh nghiệm đi. Chỉ thấy Quỳnh Nương vội vã chạy đến hồ hởi.
7 Thật ra chính sự công chuyện bàn bạc là một công việc hết sức mệt mỏi và khó khăn, thường là kẻ cầu chuyện mở lời trước. Và tất nhiên kẻ mở lời trước luôn bị thiệt thòi về sau thông qua những màng trả giá đôi co.
8 Cán viên ngoại hồ đồ hoang tưởng nhưng không hề ngu ngốc. Một tên ngu ngốc làm sao có thể kinh thương bạc vạn khắp tứ phương mà không thua lỗ. Một tên ngu ngốc 27 tuổi đầu có thể móc ngoặc cùng Tuần Phủ đại nhân? Hắn chỉ là quá hoang tưởng nên đôi khi hồ đồ mà thôi.
9 Thấy sắc mặt Cán viên ngoại tối sầm thì Diêu thiếu cũng ngại ngùng mà không tiếp tục nói dỡn.
- Thật ra chuyện cũng dễ đoán, một người bình thường nắm trong tay gia tài bạc triệu, ai mà chẳng hành động cẩn thận.
10 Chỉ thấy Cẩu tử hớn lở kéo Gia Hân chạy lại và thở hồng hộc, lè cái lưỡi đúng như chó săn vậy. Diêu thiếu cau mày mà hỏi:
- Cô bé này là ai?
Chuyện Diêu thiếu ngã ngựa đập đầu xuống đất bị trấn thương đã la tryền nên chuyện quên quên nhớ nhớ cũng được mọi người trong Trần Gia Bảo tập thành quen.
11 Ngồi quanh bàn cơm tiền sảnh là Diêu thiếu cùng hai tiểu thiếp của phụ thân hắn là Trần Thị Huệ và Lý Ái Thanh. Diêu thiếu thì ngồi ở vị trí chính chủ còn hai vị tiểu thiếp thì câu nệ khép nép ngồi bên bàn phía xa.
12 Cơm nước xong xuôi, Gia Hân lần đầu tiên được ăn ngon và năn thỏa mãn như vậy trong đời. Xoa xoa cái bụng tròn vo thỏa mãn đi thăm thú cẩn thận gian phòng xa hoa mà ca ca “đáng yêu” đã cấp cho mình.
13 Vui vẻ cũng đủ rồi, thư giãn cũng thoải mái rồi lúc này đến phiên Quang Diêu đang ngồi trầm mặc.
- Công việc không thuận.
Cán viên ngoại không đầu không đuôi lo lắng, quả thật lúc này đây hắn đang rất lo lắng và xấu hổ.
14 Hai cha con đang mải mê tâm sự thì một bóng đen đang cẩn thận tiến về phía họ.
- Bẩm lão gia, thiếu gia… bên kia đã có động tĩnh.
Thì ra đây là một thân binh đến nơ để thông báo cho hai cha con họ Trần.
15 Trong lúc hai cha con Quang Diêu, Quang Cán vẫn đang say sưa bàn kĩ càng hơn về kế hoạch sắp tới thì bỗng có tiếng chân nhẹ nhàng từ phía ngoài vọng vào.
16 Có chút thất thố vì mối liên hệ rắc rối lằng nhằng bên trong âm mưu nhưng ngay lập tức Diêu thiếu đã bình tĩnh lại. Hăn nhìn chằm chằm như có như không mỉm cười với Lý Thị.
17 Cũng hiếm có ngày thản thảnh thơi kể từ khi xuyên việt đến thời đại này. Diêu thiếu đang ngồi trong đình viện hóng gió của Trần gia. Chỉ thấy Diêu thiếu đang chăm chú cắt cắt vẽ vẽ làm cái gì đó.
18 Sau một hồi thương lượng thì hai cha con nhà này quyết định để 3 vạn lượng mua quan bán chức và lo lót quan địa phương ở vùng họ được đóng quân. 3 vạn lượng để trù bị quân lương, 7 vạn lượng giao cho Diêu thiếu lo vũ khí đạn dược và thực hiện kế hoạch ngày kiếm đấu vàng của hắn, cuối cùng còn lại hai vạn lượng để trong tay Cán viên ngoại đề phòng chuyện bất ngờ.
19 Hôm nay mục đích đến đây đã là hoàn thành, lại còn vượt qua cả mục tiêu đặt ra nên Diêu thiếu cũng vui vẻ tiện tay mà đeo luôn khẩu Kammerlader lên vai rồi chuẩn bị chuồn gấp.
20 Nhìn Quỳnh nương tức giận bừng bừng Diêu thiếu càng đắc trí mà cười ha ha.
- Trần gia ta gia tài bạc triệu, lợi dụng các ngươi ta có cơm ăn sao? Các ngươi thì có thứ gì… á à không đúng Dương cô nương có rất nhiều thứ nha…
Diêu thiếu dương mắt hổ mà rà soát một lượt thân thể Quỳnh nương, ánh mắt của hắn đầy tính xâm lược một cách trần trụi.
Thể loại: Nữ Phụ, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 50