1 Một tiếng “Bộp” vang lên trong căn phòng cũ kỉ.
Trên giường là 1 vị cô nương với tướng ngủ “cực kì đẹp mắt” , hai chân dang ra để thành hình chữ đại, chiếc chăn mục nát được vắt ngang eo, nếu để ý kỹ sẽ thấy trên người vị cô nương này toàn là vết trầy xước, còn xuất huyết nữa chứ.
2
Đêm, ánh trăng sáng rọi khắp lãnh cung, in rõ bóng trên hồ nước cạnh lãnh viện.
Từng cơn gió lạnh thổi qua những chiếc lá.
Diệp Y Lam ngồi vắt chân trên cành cây, làn tóc tuỳ tiện buông thả trong gió, gương mặt xinh đẹp toát lên sự buồn bực, những vết thương trên người nàng đã tốt hơn rất nhiều, hiện tại nàng một thân y phục lôi thôi đến mức không thể nào lôi thôi hơn.
3 Diệp Y Lam đến nơi này, cũng đã được một tháng, cuộc sống hằng ngày rất tốt, tuy rằng không có đồ ăn vặt, không có tiểu thuyết, không có máy tính, không có điện thoại nhưng nàng vẫn không thấy chán.
4 Diệp Y Lam, vẫn bộ dáng tuỳ tiện ấy, mái tóc buông thả tự nhiên, chỉ có điều y phục đã không còn tuỳ tiện như trước, tất cả phẳng nếp, nàng vắt chân lên cây suy nghĩ.
5 Diệp Y Lam hé mắt nhìn xuống dưới, chỉ thấy phía dưới nữ tử với một thân y phục màu da, gương mặt bị che dưới mạng che mặt, tay cầm trường kiếm, hướng thẳng vào một nam nhân.
6 Diệp Y Lam khó khăn xua tan cơn nghẹn do thức ăn, dùng Mê Ảnh lúc ẩn lúc hiện trong không khí.
Nàng không hề hay biết, cách đó không xa tại một tửu lâu, có hai nam nhân đã thấy bóng nàng, để ý kĩ chính là hai nam nhân ở trong hoàng cung nhìn thấy nàng.
7 Diệp Y Lam ngồi trên chiếc bàn đá trong lãnh viện, tay cầm bút lông, tuỳ tiện viết gì đó lên tờ giấy tuyên thành.
Hôm nay nàng vẫn vậy, vẫn một thân trung Y đứng trong gió, mái tóc tuỳ ý buông thả, nàng không thích y phục rườm rà chút nào, mấy bộ y phục đó không hợp với phẩm vị của nàng.
8 Kim Thanh điện.
Quân Phong Minh vẫn bộ dáng tuấn mĩ, đôi mắt màu đồng vẫn lạnh lùng xa cách như vậy, cả người hắn một thân cẩm y màu dạ, nét mặt hắn suy tư nhìn xa xăm.
9 Đêm, bình thường kinh thành giờ này đường xá không vắng lặng như vậy, nhưng từ khi có chuyện bát nháo kia mọi người cũng không dám ra khỏi cửa.
" Cạch " một hắc y nhân nhẹ nhàng lướt đi trên mái nhà.
10 Diệp Y Lam ngồi trong lãnh viện hoàng cung có chút ngẩn người, nàng không phải thám tử, dù có thông minh từ hiện đại nàng vẫn không thế lý giải được.
Lục Tiểu Thanh thấy chủ tử của mình đã bốn ngày rồi cứ ngồi im một chỗ có chút không quen, tuy nàng ta đi theo chủ tử không lâu nhưng chủ tử không phải người thích dùng đầu óc mà nghĩ đến một vấn đề lâu dài, tiểu thư sẽ chọn cách giải quyết ngắn gọn nhất mà đở phiền não nhất, nhưng hình như vụ này có hơi.
11 Sau khi tra được hung thủ, Diệp Y Lam đã sắp xếp cho hình bộ bắt gặp Hinh Mộ Dương.
Vì Hinh Mộ Dương là thế tử của quốc phủ, thân phận có hơi đặc biệt nên dù có bắt được cũng chỉ có thể lặng lẽ xử lý ổn thỏa.
12 "Huệ phi là đang bất mãn với quyết định của ai gia sao?"
Diệp Y Lam cười cười không lên tiếng, nàng vốn biết tháihậuở phía xa nên mới cố tình dẫn dụ Huệ Phi mắc bẫy thôi.
13 Đức công công sau khi nhận hầu bao lập tức cuối người với Diệp Y Lam:
" Hoànghậunương nương, nô tài liền trở về phục mệnh. "
Diệp Y Lam không để ý lắm, phất tay áo.
14 Quân Phong Minh nhìn chằm chằm Diệp Y Lam, nếu ánh mắt có thể làm thủng lỗ trên người thì lúc này trên người Diệp Y Lam hẳn đã có vài lỗ rồi.
Diệp Y Lam bị nhìn có chút không thoải mái, nhìn cái gì chứ, cái tên ngựa đực này, còn nhìn nữa lão nương sẽ nhịn không khoét mắt ngươi quăng cho chó ăn ngay bây giờ tin không.
15 Quân Phong Minh đưa tay che miệng ho khan nhìn tháihậuchớp mắt hai cái.
Diệp Y Lam cùng tháihậuthấy cảnh này lập tức nghẹn.
Hoàng thượng ngựa đực đại nhân, ngươi đừng trưng bộ mặt lạnh lùng đáng yêu như tiểu bạch đó.
16 Diệp Y Lam mang một tâm trạng vui mừng ra khỏi Ngự Hoa viên.
Vừa chạy về Lam Yểm cung nàng lập tức nằm dài ra nhuyển tháp lười biến nói:
" Đinh Hương, em nấu giúp ta ít canh đi, canh nào mát một chút, lúc trưa ăn đồ ăn bên cung thái hậu ta ăn hơi nhiều đồ nóng.
17 Diệp Y Lam nằm trên chiếc giường, mi mắt nhíu chặt, lúc ở lãnh viện không ai đến thăm, hiện tại thì một đám phiền toái đưa tới cửa.
Mẹ nó, có im cho lão nương ngủ không.
18 Diệp Y Lam kéo Đinh Hương khỏi Lam Yểm cung, chạy thẳng một đường đến Ngự hoa viên.
Đây cũng không phải lần đầu nàng đến ngự hoa viên, lần đầu thấy chuyện cẩu thả của đôi cẩu nam nữ kia.
19 Lưu Tùy Dương nhíu mày nhìn gương mặt xinh đẹp gần trong gan tất, y cảm thấy có chút khó thở.
Gương mặt xinh đẹp, không son phấn nhưng gó má ửng hồng có chút mê người, bờ môi cong đỏ mọng khiến người ta không tử chủ nhìn thêm vài lần.
20 Sau sự việc Lục quý tần cùng An chiêu nghi đến đánh đòn phủ đầu nàng không thành thì các phi tần khác lần lược đến bái kiến, thay phiên nhau tặng quà cáp.