21 Diệp Y Lam ngồi lì trên giường nhìn quyển sách trên tay không chớp mắt.
Nàng mới nghiêm chỉnh được vài ngày hôm nay lại bê bối với một thân trung y, lộ đôi chân trắng nõn, chiếc chăn vắt ngang eo.
22 Diệp Y Lam nằm trên nhuyễn tháp nhìn bầu trời buồn bực nữa ngày sau đó nghĩ đến cái gì đó.
Đôi mắt nàng loé lên sự tinh ranh, chạy lại bàn lấy cây bút viết lên tờ giấy sau đó đưa cho Đinh Hương.
23 Diệp Y Lam xuýt chút ngồi không vững, nàng không cảm nhận xung quanh có khí dao động, hơn nữa Đinh Hương rất mẫn cảm vì sao không nhận ra khác thường.
24 Quân Phong Minh, khoé môi tựa tiếu phi tiêu, giọng nói không nhanh không chậm, cũng không vì yêu cầu của Diệp Y Lam mà xao động nhiều.
“ Các chủ, những việc trẫm muốn biết đều rất dễ, vì sao phải cùng ngươi đạt thành hiệp nghị này, huống hồ Diệp thừa tướng cũng là trung thần, cánh tay đắc lực của trẫm, Diệp gia có ba vị công tử cũng xem như tài ba, nếu diệt nhà họ Diệp, trẫm đây không phải tự hại mình sao.
25 Ngồi trong thư phòng của mình, Diệp thừa tướng - Diệp Vân Thanh nhìn chằm chằm vào án thư, trên bàn còn có vài miếng ngọc bội của tử sĩ của ông ta.
Ông ta biết những lệnh bài này lấy từ trên người những người mà ông ta phái đi làm cọc ngầm bên cạnh tiện nhân kia.
26 " Ai nha, vị công tử này đã lâu không thấy. Các vị cô nương nơi này đều nhớ người nha. "
Đinh Hương cảm thấy da gà của mình cũng nổi lên, cả người run rẩy, hiện tại nàng dù mặc nam trang, đầu hơi cuối xuống, tránh cho mang mọi người nhìn thấy bộ dáng như sắp nghẹn tới nơi của nàng.
27 Tại cửa sau của Phượng Hoa lầu, một nữ tử toàn thân y phục màu trắng như tiên nữ.
Mái tóc đen tung bay trong gió, gương mặt xinh đẹp như ẩn như hiện trong màng che mặt.
28 " Tại hạ họ Diệp tên một chữ Khuynh. " Diệp Y Lam nâng ly trà từ từ uống, kì lạ là động tác tao nhã nhưng thật ra chẳng ai biết, nàng hiện tại hận không thể một hơi uống hết ly trà.
29 Khi tiếng đàn của Du Mộng Nhi kết thúc, mọi người ai cũng vỗ tay khen hay chỉ riêng Diệp Y Lam ngồi vuốt ly trà, Đinh Hương thì thẳng lưng không quan tâm, Quỷ Y Vô Ngân thì tuỳ ý ăn điểm tâm.
30 Đinh Hương một chưởng xuất mười thành công lực khiến cho Du Mộng Nhi phải lùi đến vài mét.
Du Mộng Nhi cố gắng đứng vững nhưng vẫn phun ra bùm máu tươi, nàng ta ngàn vạn lần không knghĩ tới võ công của Đinh Hương ngang tay với mình.
31 Diệp Y Lam ngồi ngây ngốc nhìn qua cửa sổ, nàng một thân trung trắng tinh.
Y phục lộn xộn, mặt nàng hơi tái.
" Chủ tử, vết thương của ngài không có việc gì chứ.
32 " Đang suy nghĩ gì vậy? " Một giọng nói khàn khàn vang lên khiến nàng giật thót cả người.
Diệp Y Lam trợn tròn mắt nhìn nam nhân trước mắt, hắn vẫn như cũ mặc cẩm bào, vẫn tuấn mĩ, vẫn mê hoặc lòng người như vậy.
33 "Tiện nhân, ngươi còn không mau cút xuống đây, đừng tưởng được làm hoàng hậu thì ngươi không còn xem ai ra gì, hôm nay bổi tiểu thư nhất định sẽ dạy dỗ ngươi.
34 Nghe được lời nói của Diệp Hinh Tuyết mọi người ở đây bớt rung sợ đi, khinh thường nhìn Diệp Y Lam.
Diệp Y Lam thấy vậy thì câu môi cười nhạt.
" Ý ngươi là ngươi mới là hoàng hậu sao? Ta chỉ là tốt thế mạng dẹp loạn nữ nhân hậu cung cho ngươi?"
" Đó là tất nhiên, coi như ngươi hiểu biết.
35 Đôi mắt Diệp Y Lam xoẹt qua tia hứng thú.
Thật có ý tứ.
Nàng đột nhiên nhớ ra nguyên tác, Diệp Hinh Tuyết rất hận Diệp Vân Phong, nàng ta tình nguyện mất đi tất cả cũng muốn đồng vu quy tận với ông ta nhưng tác giả lại không nói rõ ràng vì sao Diệp Hinh Tuyết hận lão già kia đến vậy.
36 Diệp Y Lam ngồi trong xe ngựa, hai mắt nhắm nghiền, bàn tay nàng vẫn cầm cuộn tranh.
Quân Phong Minh thấy nàng như vậy cũng không nói gì, hắn cảm thấy có một số việc hắn không nên biết thì hơn.
37 Hôm nay đúng hẹn đi tìm Quỷ Y Vô Ngân, Diệp Y Lam vẫn một thân nam trang ngồi trong xe ngựa, vừa đi đến cổng hoàng cung liền bị người chặn lại.
" Không biết trong xe là quý nhân phương nào? có thể xuất trình lệnh bài không?" Vị tướng gác cổng hoàng cung có phần cung kính hương xe ngựa nói.
38 Vừa qua cửa cung lập tức xuất hiện Nguỵ Công Công.
Ngụy công công cung kính hướng về phía xe ngựa: " Diệp công tử, hoàng thượng đợi ngài ở cung Ngạn Hoa, mời ngài đi theo lão nô.
39 Vô Ngân giật mình nhìn qua nàng: " Vong Tình, đó không phải loại cổ độc thất lạc của miêu cương ngàn năm trước sao?"
Diệp Y Lam xoa chán, nghĩ ngợi một chút liền trả lời:
" Lúc nãy hương ở đại sảnh là hương của cây hoa Huyết Lâm cùng hoa Diên Vĩ nổi tiếng trung cổ một thời.
40 Tây Lâm thành nằm ở phía Tây Nhạc Lâm quốc, gần biên giới Hiên Kỳ Ngọc của Ẩn Tộc.
Là 1 trong bảy thành chì bất diệt của lục địa.
Đời sống văn minh kép kín, ít chịu sự chi phối của triều đình hơn nữa còn không tham gia các cuộc chiến tranh từ bên ngoài.