1 Trong ngôi nhà nhỏ nhắn, có một cô gai đang mãi loay hoay trong phòng bếp
Nhìn cô có vẻ rất bận rộn, không có gì có thể làm ảnh hưởng cô lúc này
Thân hình mảnh khảnh, nhỏ nhắn, mái tóc nâu xoắn nhẹ bao gọn hết cả khuôn mặt nhỏ nhắn của cô gái
Cô gái có vẻ đang rất bận rộn với việc nấu ăn, hình như đây là một bữa ăn rất quan trọng
Nếu như ai nhìn vào có lẽ sẽ nghĩ cô gái như một người vợ đảm đang của gia đình
Tất bật chuẩn bị cơm nước cho chồng,nhưng mấy ai biết được cô gái đang nấu cơm cho một người mà cô yêu quý, kính trọng
"Cạch "tiếng mở cửa nhẹ nhàng của ai đó bước vào
Cô gái vừa nghe thấy môi nhỏ nhắn liền mỉm cười
Đôi chân thoăn thoắt chạy nhanh ra ngoài cửa miệng nhẹ nhàng cất tiếng nói:
"A! Mừng chú đã về! "tiếng nói mang theo sự vui vẻ, hồn nhiên như người mình đợi lâu nay đã về
"Chú về rồi đây My Nhi! "người đàn ông được cô gọi là chú kia khẽ mỉm cười nhẹ
Đôi môi mỏng khẽ cất tiếng gọi tên cô, mỗi lần người kia gọi tên của cô sẽ làm cho cô xao xuyến không thôi nhất là tên "My Nhi"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô liếc nhìn người phía sau là một người đàn ông khác
Chú ấy là bạn đồng nghiệp của chú, hai người chơi rất thân từ nhỏ và chú ấy cũng biết cô
"A! Xin lỗi mời chú vào nhà ạ! "cô khẽ cúi đầu chào rồi xin lỗi
"Đừng bận tâm quá lỗi do chú đã đến lại không báo trước cho cháu "người chú kia tỏ vẻ ái ngại đối với cô tay gãi gãi đầu trong rất đáng yêu a!
"Đường đột như thế này không sao chứ! "người đàn ông nãy giờ im lặng kia khẽ lên tiếng
Đôi tay to lớn kia nhẹ nhàng xoa đầu nhỏ của cô
"Vâng! "cô gật đầu tỏ vẻ đồng ý, mặt của cô hiện lên những phiếm hồng nhạt,mỗi lần người đàn ông kia sờ đầu cô,cô đều cảm thấy rất ngại ngùng.
2 Sai rồi. . .
Cô không phải là con của chú ấy, cô phải là con nít nữa!
Cô không cần chú chăm sóc, cô cũng không cần chú nuông chiều nữa
Vì cô đã trưởng thành rồi mà.
3 Hôm nay là một ngày mưa to, từng hạt cứ khi nhau rơi bay bắn tung toé
Những hạt mưa ấy như có thể xoá nhoà đi những nỗi buồn của rất nhiều người. .
4 Hai ngón tay thô ráp chai sạn của chú cứ xoa nắn hai đầu vú cương cứng của cô không ngừng
Dường như đùa giỡn đầu vú là sở thích của đàn ông a!
Chú cứ nắm lấy hai tiểu nhụy đỏ của cô mà bóp nắn nó ra nhiều hình dáng dễ thương
"A.
5 "Chào. . Chào buổi sáng chú! "thì ra là tự cô ảo tưởng, tự cô đa tình sao?
Đúng là chuyện nực cười có một không hai mà!
Cô không thể nào hiểu nổi con người của chú,chú là một người che kính nội tâm rất giỏi không muốn cho ai biết mình đang suy nghĩ về đều gì, ngay cả cô đã sống với chú từ nhỏ cũng không thể hiểu hết con người chú
"My Nhi.
6 "Cạch! "không khí êm lặng bao trùm giữa cô và anh
Anh mở cửa, không nói lời nào với cô lạnh lùng bước vào trong
"Chú là đang giận rồi sao? "cô. thầm quan sát thái độ của anh, sao lại có vẻ xa cách như vậy
Chú đang ghen với Khải Luân sao? Nếu là như vậy thì tốt rồi.
7 "My Nhi nhạy cảm thật, chỗ này. . . Đã ướt đẫm rồi này! "bàn tay to lớn của anh đang vuốt ve nơi tư mật của cô
Ngón tay của anh bắt đầu luồn qua chiếc quần lót ren của cô, ngón tay liền đụng ngay tiểu huyệt nhỏ bé của cô
Tay anh khẽ đẩy chiếc quần lót qua một bên,ngón tay lại tiếp tục ma sát lấy:"Ư.
8 Chú. . . Tại sao chú không thích cô lại đối xử với cô như thế?
Chỉ vì một câu nói chú muốn nói với cô lại phải làm như thế với cô sao?
Nước mắt cô cứ thế mà tuôn rơi mãi không ngừng, khuôn mặt đã ướt đẫm và nhoè đi lúc nào không hay:"Chú không thích con thật sao? "
Khuôn mặt của anh đến lúc này mới thể hiện sự tội lỗi trên khuôn mặt
Anh đã làm gì với cô vậy?
Tại sao? Anh.
9 "Này! My Nhi"tiếng nói có chút lười biếng của Khải Luân vang lên
Lan My Nhi đang nói chuyện cùng một bạn học nữ, nghe tiếng ai gọi tên mình liền quay lại
Thì ra là Khải Luân!
Cô quay sang cười cười nói với bạn học của mình:"Kiều Phương mình có chút việc, mai gặp lại! "
"Vậy tớ đi trước nhé! "
Đợi bạn học nữ kia đi, Khải Luân mới tiến lại gần cô.
10 "Con xin lỗi !"
Tay anh vẫn lau nước mắt cho cô, khuôn mặt thể hiện sự thương tiếc với cô:"Tại sao phải xin lỗi! "
" Con không muốn bị người mình không yêu hôn.
11 Nước mắt của cô bắt đầu rơi nhiều hơn. Chẳng. . . Chẳng lẽ anh lại không thương cô nữa sao? Anh lại ghét bỏ cô nữa sao?
Không muốn! Không muốn!
"Đừng làm ra khuôn mặt đó.
12 Vừa mới bước ra, cô đã thấy Khải Luân. Mới một ngày thôi mà cậu ta đã hốc hác như vậy sao?
Đôi mắt như gấu trúc, bộ dáng của cậu ta vô cùng là mệt mỏi
"My Nhi, chào.
13 Người đàn ông mái tóc sớm đã ngả sang màu bạc, thân người gầy gò
Khuôn mặt hốc hác, môi cũng trở nên khô và không thể bao giờ mở miệng để nói thêm lời nào nữa
Cô đứng ngoài cửa kính mà nước mắt không ngừng chảy dài trên khuôn mặt nhỏ nhắn
Hai tay cô đặt lên tấm kính trong suốt nhìn vào người kia đang nằm trên chiếc giường trắng cô đơn
"Ba ơi, con tới thăm ba đây.
14 Lan My Nhi với tay lấy chiếc đồng hồ báo thức của mình,mắt vẫn còn mơ mơ màng màng vì giấc ngủ đêm qua như một cơn ác mộng làm cho cô ngủ nhiều thế nào cũng không đủ
Đột nhiên bị một bàn tay rắn chắc nào đó kéo lại, siết chặt lấy eo thon thả của cô khiến cô có chút giật mình
Khuôn mặt nhỏ bé áp sát vào khuôn ngực phập phồng của anh.
15 "Chú đừng. . . Đừng nhìn nữa. . . "dù biết cô và anh đã từng nhìn cơ thể của nhau rất nhiều lần nhưng mà cô vẫn cảm thấy rất ngại ngùng.
"Không sao.