61 Vu Hồi Kiếm đưa ánh mắt hiểm độc thù hận nhìn Đồng Thiên Kỳ, bỗng rút phắt hai thanh đoản kiếm bên người ra gằn giọng :- Đồng Thiên Ky, ngươi với ta lại gặp nhau.
62 Cả bốn nữ nhân bây giờ nghe giọng nói người này chỉ cách mình chừng bốn năm trượng thì đều thất sắc, tuy bọn họ chưa phải là hạng võ công thượng thừa, thế nhưng có người tiếp cận chỉ còn năm trượng mà không hay biết đủ thấy người này công lực thế nào rồi.
63 Trường binh đoản khí vốn mỗi thứ có sở trường của nó, trường binh thiện viễn chiến, đoản khí lại cận chiến tối ưu. Người luyện võ nghệ đương nhiên đều biết kiến thức cơ bản này, bởi vậy từ lúc Ngân Giáp Long đưa ra đấu pháp và sử dụng đoạn cây dại này thì đã hiểu tâm ý đối phương là dùng trường binh khí chiếm ưu thế.
64 Bấy giờ Đồng Thiên Kỳ sau một hồi chạy theo Bóng Thiên Huyền Kiếm xuống đến bát quái thạch, thì lão ta cũng đã lên đỉnh núi bên kia. Lại nói, Thiên huyền kiếm cứ như không hề hay biết có người đang đuổi theo, tuy vậy tốc độ của lão lúc này cũng không phải là chậm, chính vì vậy mà đến lúc này Đồng Thiên Kỳ vẫn chưa đuổi kịp lão.
65 Lúc này trời đã sáng hẳn, Đồng Thiên Kỳ dốc toàn lực gắng sức lắm mới đến được Tiên đài nham, có lẽ nỗi oán hận trong lòng đã làm tăng khí lực trong người chàng.
66 Chưởng vừa rồi tuy có làm Thiên Tâm Quái Cái kinh sợ nhưng vẫn chưa đả thương được lão. Đồng Thiên Kỳ biết rằng bây giờ mà rút kiếm thì không thể nào nhanh bằng đối phương nhưng ngoài cách đó ra không còn biện pháp nào khác.
67 Nhìn Bạch Y thiếu niên đứng chôn chân dưới đất, thanh niên cúi xuống lấy trong giỏ ra hai trái cây chín đỏ đưa cho hai người, cất tiếng phá tan cảnh im ắng nặng nề:- Huynh đài ba ngày qua chưa ăn tí gì chắc đã đói lắm.
68 Lúc này Đồng Thiên Kỳ cũng bước tới sát cửa đại sảnh rồi. Mới bước ra thấy người, Thiền Huyền Kiếm không cần nhìn kỹ nói ngay :- Phương Tự Thanh, ngươi làm gì mà lâu thế ?Chợt lão nhớ ra Ưng Nhãn Thần không phải bận bạch y vội vàng nhìn lại.
69 Hai bóng người lao ra khỏi đại sảnh chính là Thiên Tâm Quái Cái và Vu Hồi Kiếm. Tuy cùng mục tiêu là Đồng Thiên Kỳ nhưng trên mặt mỗi người biểu lộ sắc thái khác nhau.
70 Giữa hai người khoảng cách không chỉ có năm thước, xuất thủ lại nhanh nên sau một tiếng nổ ầm vang, đất đá từ mặt đất vỡ vụn bắn lên rào rào mịt mù trời đất.
71 Liệt Hỏa Thần và Kim Giáp Thần đang liên thủ đấu với Vạn Kiếm Công Chúa bỗng nhiên thấy đối phương băng mình bỏ đi vội vã truy theo thì chợt trông thấy đại ca bị một kiếm bay đầu.
72 Đôi ánh mắt của Vạn Kiếm Công Chúa bất giác đưa nhìn chiếc chân bị trúng thương của Đồng Thiên Kỳ, lúc này máu đỏ chẳng những nhuốm đẫm cả ống quần mà còn thấm ướt xuống cả vạt đất dưới chân chàng, tự nhiên ánh mắt của nàng phút chốc lộ vẻ lo lắng bất an.
73 Đồng Thiên Kỳ nghe Phật Giác nói vậy đưa mắt nhìn lão hồi lâu cười nói :- Người trong thiên hạ mơ học được pho kiếm pháp này nhiều như lá rừng, tiền bối sao lại chọn đúng Đồng Thiên Kỳ để truyền thụ ?Phật Giác không chút do dự, nói :- Bởi vì sau khi ngươi hấp thụ được pho kiếm pháp này thì ngươi không những vì ngươi mà còn vì lão phu để giải quyết những việc mà lão phu suốt đời chưa làm xong, những điều này những tưởng ngơi đã biết?Không phủ nhận Đồng Thiên Kỳ thành khẩn nói :- Lão tiền bối nói không sai, đây chính là điều mà vãn bối thận trọng suy nghĩ và không dám thụ nhận.
74 Không nghe thấy tiếng ông mình đáp lại, Vạn Kiếm Công Chúa càng thêm lo lắng, giọng nàng cứ lạc đi :- Gia gia ? Gia giạ. . Vẫn không có tiếng trả lời, Vạn Kiếm Công Chúa chạy đến dùng tay định đẩy cửa, nhưng bị Đồng Thiên Kỳ giữ tay lại, chàng như đã lường được chuyện xảy ra, trấn an nàng :- Có sinh có tử, trước tình cảm bị đánh mất chúng ta cần phải hết sức bình tĩnh.
75 Đồng Thiên Kỳ nghe vậy chỉ cười nhạt nói:- Nhị vị đang tỉnh hay đang mê sảng vậy ?Lão gầy nhỏ mắt lộ hưng quang, gằn giọng :- Rượu thưởng không uống đòi uống rượu phạt, đến đó thì bí kíp mất mà người ngươi cũng không còn !- Hắc hắc.
76 Sau khi trở lại nhà thu dọn ít đồ đạc vào một tay nải, cả hai bên nhau lên đường với lòng quyết cùng nhau tâm đầu hiệp lực tầm thù rửa hận cho gia đình.
77 Bạch Vân Phụng từ đầu đến giờ đứng bên người yêu chứng kiến mọi việc, mặt nàng không khỏi lộ nét lo lắng khẩn trương. Đồng Thiên Kỳ ngược lại mặt thản nhiên như không, cứ tợ hồ như những người này hiện diện ở đây không can hệ gì đến chàng.
78 Bấy giờ cả bọn đã vây thành vòng cung trước mặt Đồng Thiên Kỳ, Thiên Thương Đầu Đà nóng nảy nhất lên tiếng trước :- Đồng Thiên Kỳ, hiện tại thì ngươi vẫn không thay đồi ý kiến đấy chứ ?Đồng Thiên Kỳ đưa ánh mắt thản nhiên nhìn bốn tay anh hùng võ lâm, cười nhạt nói :- Dù bốn vị, chứ bốn mươi vị thì Đồng mỗ ngôn xuất bất cải !Thiên Thương Đầu Đà ngửa cổ cười ngất, nói :.
79 Bấy giờ Thiên Thương Đầu Đà như quên đi cơn đau trên tay phải gằn giọng nói:- Đồng Thiên Kỳ, ngươi dùng tà thuật. Đồng Thiên Kỳ cười khinh bỉ :- Ấy cùng chỉ vì các vị muốn đoạt được rương da dê chứa tà thuật kia mà thôi !Thiên Thương Đầu Đà theo ánh mắt của Đồng Thiên Kỳ nhìn chăm lên pho kiếm phổ vẫn còn nằm trên đất, gắng sức lắm mới thốt được thành lời :- Long thủ kiếm chiêu ?Bấy giờ bên kia quần hùng đã tràn cả về bên này tạo thành một trận đấu khác với Bạch Vân Phụng, Kim Giáp Long vừa nghe mấy tiếng "Long thủ kiếm chiêu" thì giật thót mình, thầm nghĩ :"Ta đến đây mục đích cũng chỉ để đoạt pho kiếm phổ, chỉ cần ba cha con ta liên thủ cũng có thể thành công " nghĩ rồi liền lập tức nhún người tung vọt ra a ngoài trận.
80 Mắt vẫn trầm tĩnh nhìn Đồng Thiên Kỳ, Thiên Sát Kiếm cật lực nói :- Đồng Thiên Kỳ, vốn ngươi định tha cho lão phu phải không ? Nhưng lần này cho dù ngươi không hạ thủ nổi thì vẫn có người thay ngươi làm chuyện đó rồi !Đồng Thiên Kỳ vốn định hạ kiếm đoạn mệnh lão ta, nhưng thấy thái độ của lão ta thản nhiên rất khác với những kẻ thù trước đây chàng gặp, lại nói khi nãy nghe nói thế thì khựng người, bấy giờ đã phát hiện dưới chân lão ta máu tươi chảy xuống thành vũng, chàng hỏi :- Ai ?Thiên Sát Kiếm vất vả nói :.
Thể loại: Huyền Huyễn, Kiếm Hiệp, Truyện Teen, Xuyên Không
Số chương: 12