81 Đồng Thiên Kỳ thầm tính trong đầu Vu Hồi Kiếm không khi nào dám ra tay, cho nên thấy lão ta vung tay lên biết chỉ là hư chiêu, nhưng chàng đã có tính toán trong đầu cho nên vẫn ngửa người cúi thấp đầu xuống làm như định tránh ngọn đoản đao của lão ta.
82 Chỉ mới vào đông mà đã rát buốt, trời xám thâm tịt, hàn phong kéo về như xoi xỉa vào tận gân xương muôn vật khiến chúng co rúm lại. Đến như một dãy từ Tiểu Cô sơn kéo dài đến dãy núi Đại Cung hồ cũng như rút thắt lại, cây cối xơ xác, chỉ còn lại những cành khẳng khiu run rẩy trong gió rét.
83 Tiểu hành khất tợ hồ như xưa nay chưa nghe ông mình nói đến hai tiếng "gây họa" cho nên cảm thấy hứng thú một lúc hỏi lại :- Lão gia gia cháu gây họa gì ?Lão hành khất lắc đầu chặc lưỡi :- Đại họa đại họa !- Lớn chừng nào !- Ái dà nếu có lớn chừng nào thì nó lớn chừng ấy !Nghe một lão một tiểu hành khất đối đáp với nhau những lời này Bạch Vân Phụng bất giác phì cười.
84 Chính đúng ngay khi Hào Nhất Đức vờ quay người thì thân hình Đồng Thiên Kỳ như lưu tinh điện chớp, thời gian đúng là cái nháy mắt đã lướt đến trên đầu lão ta thanh Long thủ kiếm vung lên sáng xanh.
85 Chính trong tiếng rú thảm của tám tên đại hán, Đồng Thiên Kỳ thân hình đã phi lên đứng trên một trong tám chiếc hòm gỗ, chàng vừa định mở một hòm ra xem thì đột nhiên phía động môn một tiếng quát lớn :- Ai ? To gan xâm nhạp vào nơi tàng chứa Cửu đỉnh ?Chỉ thấy xuất hiện ở động khâu hai lão già vận hồng y, mặt mày hung dữ, Đồng Thiên Kỳ quét mắt nhìn rồi nói :- Nhị vị muốn gì ?Lão già đứng bên trái tức giận nạt lớn:- Câu này ta phải hỏi tiểu tử ngươi, nói nhanh.
86 Cung Hồ Quỷ Tẩu thấy Địa Sát Lệnh chủ không chịu nhượng lui tức giận nói :- Thạch Tùng Linh, ngươi chớ cho rằng lão phu bợ ngươi !Địa Sát Lệnh chủ cười lên ha hả nói :- Ngươi không sợ ta thì sao chứ, muốn thì ra tay đi !Lão nói là làm ngay, Địa Sát Lệnh chủ xưa nay là nhân vật thành danh nhất nhì trong võ lâm cho nên Cung Hồ Quỷ Tẩu nào dám khinh thường.
87 Đột nhiên nghe Cung Hồ Quỷ Tẩu Bùi Lâm cười lên một tràng cười cuồng bạo, chừng như lão ta không còn bị uy hiếp trước Huyết Kiếp Thủ nữa, nói :- Đồng Thiên Kỳ, đã vậy thì lão phu thành toàn cho ngươi !Dứt lời, bỗng lão ta vung tay lên đánh vào Thiên linh cái của mình.
88 Linh Ẩn bây giờ thở dài lắc đầu nói:- Ân oán, ân oán. . . Ài, tiểu tử, ngươi há có thể biện minh ân oán mà đền trả ư ?Mỗi người một câu cứ tiếp nhau mà nói khiến Đồng Thiên Kỳ đứng lặng không nói được tiếng nào, hồi lâu chàng mới trầm trầm lên tiếng.
89 Lúc này tưới bãi sông Giang khẩu, song phương hỗn chiến một trận trời hồn đất ám, đã nửa ngày trời vẫn chưa phân thắng bại. Thỉnh thoảng chỉ nghe trong đám tiếng động binh khí chạm nhau loảng xoảng rú lên từng tiếng dài thảm thiết, lại một thây người đổ xuống làm quỷ không hồn.
90 Cứ nhìn tình hình xảy ra lúc này trên Tiểu Trì khẩu cũng thấy được Đồng Thiên Kỳ là một người trí tuệ vô song, chỉ một kế nhỏ đủ khiến cho cả ba đại dịch xuất đầu lộ diện.
91 Nam Hải Vương Thời Chấn Ngục bấy giờ vừa nghe vậy thì mặt biến sắt, đanh giọng quát :- Kim Chưởng Phật, lời này của ngươi thật chứ ?Kim Chưởng Phật cười nói:- Bổn phái đệ tử là lCùng Tăng từng đưa thi hài Thời công tử đến Nam Hải, chẳng lẽ lão thí chủ lại quên chỉ nhìn vết thương đả tử trên thi thể Thời công tử cũng đủ để nhìn ra ai hạ thủ rồi.
92 Nam Hải Vương Thời Chấn Ngục bấy giờ nghe Niệm Cừu nói không giết mình thì trong ánh mắt mờ đục bỗng rực sáng lên tia hy vọng, nói vội :- Sư đệ lượng thứ tội xưa cho ngu huynh ư ?Niệm Cừu đột nhiên lắc đầu, nói :- Bao năm tháng dài sống trong cô độc, hạnh phúc một đời của vợ chồng ta đểu bị hủy trong tay ngươi, ngươi thử nghĩ ta lại có thể nhân từ đến thế sao ?Nam hải Vương trố mắt kinh ngạc, hỏi :- Vậy ngươi định làm gì ta ?- Trước hết ta cho ngươi tận mắt nhìn thấy đám tiểu đồ của ngươi chấp cánh cho hùng này phải chết như thế nào !Nói rồi lão quay đầu nhìn Hoa Ngọc Phụng, trầm giọng lại :- Phụng Nhi, ra tay đi !Hoa Ngọc Phụng nghe vậy, chỉ "soạt" một tiếng, thanh Phụng Vỹ kiếm đã nằm gọn trong tay nàng, mắt nhìn trừng bọn Nhị Lão và Thất Giao Thập Tam Long nói :- Các ngươi cùng vào đi, ta tiễn chân một lần cho tiện!Dứt lời, cả người nàng nhún vọt khỏi thuyền đứng trên bãi sông lập thế chờ nghênh địch.
93 Đã qua mười hiệp mà trận đấu vẫn chưa thấy rõ ai thắng ai bại, tuy thế Thập Bát La Hán Trận sau mỗi chiêu lá thay đổi thế trận mỗi lúc càng hiểm ác hơn.
94 Bấy giờ chỉ cảm thấy tám cái thây đổ xuống thành mười sáu khúc, thực là một cảnh người ta chưa từng chứng kiến. Đến như Xưởng Nhật Cư Sĩ Đường Thiếu Kỳ cũng buột miệng thốt lên:- Tuyệt kiếm!Nếu như không có Đường Thiếu Kỳ khen một câu này có lẽ không ai nghĩ rằng Đồng Thiên Kỳ vừa rồi đã ra kiếm giết chết bọn Bát Ma.