1 Ngày xuân, ở Giang Nam Đoàn Ngọc đang tuổi thiếu niên. Ngựa là thứ danh chủng Ngọc Diện Thanh Hoa Thông, rất hợp với bộ yên ngựa mới tinh bóng loáng. Bên yên ngựa có treo thanh bạch ngân đao, vỏ đen bằng da cá sấu, trạm bảy viên phỉ thúy.
2 Trên vò rượu đã có sẵn mấy cái ly không. Đoàn Ngọc rót ra hai ly, đang tính đưa lên miệng uống. Hoa Hoa Phong bỗng đè tay y xuống nói:- Chờ một chút. Đoàn Ngọc hỏi:- Còn chờ gì nữa ?Hoa Hoa Phong nói:- Dĩ nhiên tôi không thích thuốc cho anh chết thật, nhưng người khác thì sao ?Đoàn Ngọc cười nói:- Tên quỷ đó tuy không nhìn tôi thuận mắt, nhưng chắc không đến nổi phải lấy mạng tôi mới xong.
3 Trên đầu tường, hoa tường vi và hoa mắc cở, đang đung qua đưa lại nhẹ nhàng trong gió. Con đường lót đá xanh, uyển chuyển đưa ra tới căn nhà nhỏ nằm sau bụi hoa.
4 Rất ít người bị bỏ vào trong rương, lại càng ít người còn sống ra khỏi rương. Người này gặp phải Đoàn Ngọc, thật là vận khí của y rất tốt. Hiện tại y đã ngồi xuống nhưng cặp mắt còn đang nhìn vào tờ giấy.
5 Đoàn Ngọc còn nhớ trước khi ra khỏi cửa tối hôm qua, còn thấy bộ y phục nằm ở đó. Hoa Hoa Phong hạ giọng cười nhạt nói:- Anh không cần phải giấu em, em biết anh nhất định cũng thấy rõ y là cái vị nhân huynh bị người ta bắt bỏ trong rương đó.