181 Văn Văn, nàng không chỉ có một mình! Nàng đã mang thai sáu tháng! Muội phải biết đứa bé này đối với chúng ta có tầm quan trọng như thế nào. Cho dù là mất trí nhớ, bọn họ cũng không thể có bất kỳ sơ xuất gì!”Tay, nắm thật chặt, hắn kiên định nhìn Văn Văn, dường như đang chứng tỏ điều gì!“Nhưng.
182 Hoàng huynh, Văn Văn hiểu. Văn Văn sẽ bảo vệ tốt bọn họ. . . . . . ”Đã từng, nàng tưởng rằng nàng qua đó, ai cũng sẽ không yêu, ai cũng sẽ không thích.
183 Trong lòng Hương Linh cũng tràn đầy hoang mang, có điều nàng không thể sợ, nếu như nàng sợ, vậy thì càng dễ dàng lộ ra chân tướng. “Nhưng, phu nhân, Vương gia bên kia.
184 Rất khó tưởng tượng, nếu như không phải hắn trở lại đúng lúc, nổi giận đùng đùng muốn tới tìm nàng tính sổ, nàng hiện tại chỉ sợ cũng. . . . . . “Vương gia, ta.
185 Hiên Vương bưng nước tới, thanh âm càng thêm ôn nhu, Lộ Nhi nhàn nhạt mỉm cười, nhẹ nhàng mở to miệng, từ từ uống vào. Có người phục vụ thật là tốt, hơn nữa, lúc Hiên Vương ôn nhu như vậy, ai biết bao nhiêu năm mới có thể có được một lần.
186 Hiên Vương chợt nhớ tới, lúc ấy trước khi hôn mê Lộ Nhi có nói như vậy, nàng nói bậc thang có vấn đề, nhưng lúc ấy. . . . . . Lúc ấy tâm tư của hắn vẫn luôn đặt trên người Lộ Nhi.
187 Nhưng trải qua hôm nay, hắn mới phát hiện, thật ra Lộ Nhi cũng không đơn giản như trong tưởng tượng của hắn. Một Khánh Vương vẫn chưa hoàn toàn giải quyết, hôm nay lại thêm một Cô Ưng.
188 “Thôi, nàng không sao là tốt rồi. . . . . . ”Chợt, Khánh Vương thở dài, ý bảo {ám vệ} lui ra. Hắn đứng lên, đi tới phía trước cửa sổ, ngoài cửa sổ trăng bạc giống như cái móc, nghiêng nghiêng treo trên bầu trời ——Lộ Nhi, nàng đã ngủ chưa? Tối nay, nàng có giấc mơ đẹp chứ? Chỉ là không biết trong mộng của nàng có ta hay không?Có thể, cũng vì ta mà cười một tiếng hay không?Cho tới bây giờ hắn cũng không biết cái gì là yêu, hắn cho rằng cả đời này, hắn sẽ không yêu người nào.
189 “Ta biết ta đang làm gì. Không phải trong đây còn có một viên sao?”Huyết ngọc hoàn, trên giang hồ đồn đại chỉ có mười mấy viên, hắn cố gắng hết sức cũng chỉ tìm được bốn viên mà thôi.
190 Nàng thầm nghĩ đây là nơi nào? Không phải là lại xuyên qua chứ?“Phu nhân, người đã tỉnh?”Tiếng động rất nhỏ, nhưng cũng đánh động hai nha đầu luôn luôn chờ ở bên ngoài.
191 Món súp? Món súp đầy chất béo sao? Vừa đúng ngày đó mà bị đổ, việc này cũng quá trùng hợp đi?Đan nhi, thật không dám tin tưởng, chuyện này thật sự có liên quan đến nàng ta!“Vậy hiện tại em ấy ở đâu?”Lộ Nhi nhăn mày, nàng cơ hồ có thể đoán được, Vương gia sẽ tức giận cỡ nào!“Phu nhân, Đan nhi ở trong tù! Phu nhân, Đan nhi là một cô nương tốt, nhất định là em ấy không cẩn thận, em ấy sẽ không hại người.
192 Nghĩ đến Đan nhi trong tù, trong lòng của nàng vẫn thấp thỏm bất an. Đan nhi nói em ấy không phản bội phu nhân, nàng cũng tin tưởng lời của Đan nhi!Nhưng mà, thật sự nếu không nghĩ được cách nào, Đan nhi có thể bị đánh đến nỗi phải nhận tội.
193 Thân thể Lộ Nhi cứng đờ, muốn xoay người sang chỗ khác, nhưng người mang thai lúc này đã không còn linh hoạt như xưa rồi. Tuy nhiên nghe được lời nói của Hiên Vương mang ý cưng chiều, lòng của nàng thấy ấm áp hơn nhiều.
194 Có điều trên cõi đời này, tất cả mọi người cũng không phải là phàm phu tục tử, trên đời người biết nhìn ngọc rất nhiều, cũng không phải chỉ có một mình hắn.
195 Giật mình, nước suối thật trong vắt, cũng thật lạnh như băng!Nàng rất thích loại cảm giác đó, trong trong lành lạnh khiến cho người ta cảm thấy rất thoải mái.
196 Vấn đề đơn giản như vậy, Vương gia sẽ không hiểu sao? Thật đúng là đủ. . . . . . “Cái đó, Vương gia, thật ra thì chàng cũng biết, tính tình ta luôn nóng vội, tựa như ngày đó, nếu như không phải là chàng trở lại đúng lúc, ta có thể đã.
197 “Lộ Nhi, ghế đá rất lạnh, thân nàng lại yếu không thể để nhiễm lạnh. . . . . . ”Khẩu khí Hiên Vương chậm rãi, cùng nàng ở chung một chỗ, có lúc thật rất đau khổ.
198 “Lộ Nhi, nàng thích Khánh Vương sao?”Nhẹ nhàng kéo nàng, ánh mắt của hai người đều nhìn về phía hồ sóng nước dập dềnh cách đó không xa. “Không thích. .
199 “Vương gia, ta cùng Khánh Vương là bằng hữu, chỉ là bằng hữu bình thường mà thôi. Ta. . . . . . Vương gia, tính khí Khánh Vương rất tốt, mặc dù thỉnh thoảng nói chuyện có chút xấu xa, thật may chỉ là trêu cợt ta, nhưng.
200 Lộ Nhi lo lắng nghĩ, muốn tìm một chỗ để nắm chặt, tối thiểu khi hắn muốn ném mình cũng có thể hoãn lại!Cái trán chợt nóng lên, Lộ Nhi kinh ngạc ngẩng đầu, vừa đúng chạm vào môi hắn!Ô ô.