241 Hoàng huynh, huynh đã từng yêu thích, thương yêu muội biết bao, nhưng khi nữ nhân của huynh gặp nạn, người huynh hy sinh, vẫn là muội!Lộ Châu, nữ tử may mắn, may mắn khiến cho nàng ghen tỵ.
242 Hắn, một thân y phục huyền thanh (xanh đen), một mái tóc đen như mực, vãn lên cẩn thận tỉ mỉ, mày kiếm mắt sáng, gương mặt lạnh lùng như băng, giống như hồ băng ngàn năm không đổi.
243 Khánh Vương vội vàng rời đi, mà Hiên Vương đi vài bước, đột nhiên cảm giác được tim đau đớn, giống như bị người cắt một miếng thịt!Chuyện gì xảy ra? Thật ra cho tới bây giờ hắn chưa từng cảm thấy đau như vậy? Chẳng lẽ.
244 Hẳn là như vậy? Có lúc nàng rất ghét chính mình khẩu thị tâm phi. Hơn nữa lần này rời đi, ngay cả đôi câu vài lời cũng không lưu lại cho Hiên Vương. Nếu như hắn biết mình cứ phất ống tay áo, không đem theo một phiến mây, cứ dửng dưng rời đi như vậy, hắn nhất định sẽ giận dữ?(bất đái tẩu nhất phiến vân thải : không đem theo một phiến mây ->mây vốn là không thể đem theo, nói như vậy là một cách nhấn mạnh)Có chút hối hận chưa cùng Tiểu Tuệ đến đại lao xem Đan nhi.
245 “Lộ Nhi, Lộ Nhi. . . . . . ”Hiên Vương trở lại trong phủ, trong phòng trống không, nơi nào còn có bóng dáng Lộ Nhi?Vội vàng đi thẳng ra ngoài, gọi {ám vệ } tới, hắn cả giận nói:“Nàng đâu?”“Vương gia, Hoàng thái hậu phái người đến đón phu nhân rời đi.
246 Nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà, Hoàng thái hậu thản nhiên nói. “Mẫu hậu, người thật sự mang nàng rời đi sao? Có phải hiện tại nàng đã rời khỏi kinh thành rồi? Nàng.
247 “Người có bảo đảm an toàn của nàng? Bọn họ tốn một vạn lượng bạc thuê sát thủ lấy tính mạng Lộ Nhi, người có thể bảo đảm Lộ Nhi sẽ an toàn sao?”Đau lòng nhìn Hoàng thái hậu, Hiên Vương cả giận nói.
248 Lần trước cùng Hiên Vương tiến cung, bọn họ cũng không có hành động gì với Lộ Nhi, cũng không có xuất thủ. Nhưng bây giờ, lần này, nàng không ở cùng Hiên Vương, bọn họ liền.
249 “Túc nhi, mau dẫn cô nương đi. . . . . muội không phải là đối thủ của bọn họ. . . . . . ”Vết thương trên người thị vệ càng ngày càng nhiều, hắn vội vàng kêu.
250 Một người trong đó ha ha cười, một người khác nói:“Đại ca, đừng nói nhảm với nàng ta. Nữ nhân này không có võ công, trước lấy hài tử ra đã!”“Lão tam, như vậy có được không? Nếu không giết nàng trước, không giết nàng mà đã lấy hài tử, có chút tàn nhẫn.
251 Là hắn!Lộ Nhi nhớ hắn đã từng đã cứu mình ở Hiên Vương Phủ, là {ám vệ} củaVương gia !“Ta, là Hoàng thái hậu. . . . . . ”“Đừng nói đã gặp ta, hắn sẽ nhanh chóng tới đây!”Hắn nhẹ nhàng đặt Lộ Nhi xuống, nàng không hiểu nhìn hắn ——Hắn là {ám vệ} của Vương gia, Vương gia tới không phải là đúng lúc sao?Hắn có công cứu mình, tại sao không thể nói?“Lộ Nhi.
252 Chẳng qua là, ngựa vừa chết, bầu trời kia vốn đang rất xanh, mặt trời đột nhiên biến mất, chung quanh là từng trận gió lạnh, vạn vật rên rỉ, trời cũng đột nhiên trở nên u ám.
253 Mà bọn chúng mười sáu người mặc dù bị Khánh Vương chế trụ nhưng tạm thời sẽ không chủ động công kích, nhưng. . . . . . Nhưng một lát nữa thì sao?Một lát nữa thì sao? Cũng không thể nói trước được.
254 Mổ bụng lấy con!Hai người mặc dù nghĩ tới nhiều chuyện, nhưng lại chưa từng nghĩ đến sẽ là chuyện này!Nếu như nói ban đầu bọn họ vẫn không thể hoàn toàn xác định người nào muốn mạng Lộ Nhi, vậy bây giờ bọn họ có thể khẳng định, người muốn mạng Lộ Nhi chính là nữ nhân!Một nữ nhân yêu Hiên Vương hoặc là vì địa vị Hiên Vương phi!“A.
255 Vậy người này là ai? Tại sao phải tận tâm bảo vệ Lộ Nhi như vậy?“Lộ Nhi. . . . . . ”Hiên Vương ngẩng đầu lên, trong mắt tràn đầy ý tự trách, không nghĩ tới Lộ Nhi không chỉ gặp nguy hiểm một lần, hắn không biết, vẫn còn có nhiều chuyện như vậy!“Vương gia, tay của chàng.
256 Nhưng hắn thật là kiên cường, đau như vậy, ngay cả cổ họng cũng không kêu một tiếng!“Không có! Có thể lúc ấy trong lòng gấp gáp, nhưng mọi chuyện ở đây đều bình thường, căn bản không có chỗ nào không đúng.
257 Lời nói của Hiên Vương rất có khí phách, khí thế đoạt người, Lộ Nhi cảm động thiếu chút nữa rơi lệ:Trong lòng của hắn, nàng có giá trị như vậy sao? Dùng hoàng kim vạn lượng mua mạng của nàng, đáng giá không?Chẳng qua là, bốn phía vẫn chỉ có từng trận gió lạnh, Thập Lục Sát không xuất thủ, cũng không lên tiếng ——Giống như căn bản bọn chúng không ở gần đây.
258 “Đúng vậy, Lộ Nhi, nàng xem nàng xinh đẹp như vậy, Tam ca cũng là một mỹ nam tử, đứa nhỏ làm sao sẽ xấu xí chứ?”Khánh Vương cũng an ủi. Nhưng đáy mắt kia đã xóa sạch khổ sở, đoán chừng cũng chỉ có chính hắn rõ ràng nhất.
259 “Công chúa, Mị không ở đây, vẫn luôn ở bên kia. . . . . . ”Tiểu Mê thở dài, nếu như Mị công tử không biết rõ, nói không chừng hắn sẽ có cách. Hiện tại Mị công tử đã biết, mà lại vẫn luôn ở bên kia, vậy chính là cách gì cũng không có!“Cái gì? Hắn vẫn luôn ở bên kia.
260 Bà rất hối hận, hối hận khi muốn đưa Lộ Nhi đi, hối hận đã đối xử với Lộ Nhi như vậy!Nếu như Lộ Nhi không đi, nếu như một mực ở Hiên Vương phủ, vậy hiện tại chuyện gì cũng không xảy ra!Hiên Vương rất quan tâm đến Lộ Nhi, thật ra thì ba năm trước đây bà đã hiểu, nhưng.