261 Hoàng thái hậu lắc đầu một cái, thở dài nói:“Chớ nói, tới đó đi, trong lòng của ta sẽ thoải mái một chút. . . . . . ”“Nương nương, nương nương, công chúa cầu kiến!”Vừa muốn rời đi lại thấy công công ở bên ngoài thông báo, Hoàng thái hậu nhướng mày, không hiểu nhìn bên ngoài một chút——Công chúa, hôm nay không phải là nàng vừa tới sao? Lúc này nàng tới đây làm gì?Chuyện tình trong cung truyền đi nhanh nhất, hai Vương gia bị khốn đốn, không thể nào giấu giếm được công chúa.
262 “Nương nương, không phải là người cũng đang lo lắng cho bọn họ sao? Văn Văn nguyện ý thay nương nương đi xem thử một chút. Thật ra khi ở trong cung, trong lúc rãnh rỗi, Văn Văn cũng xem qua sách về trận pháp, nói không chừng có thể giúp một tay.
263 “Vương gia, chúng ta đi như vậy cũng không phải là cách hay. . . . . . . . . . . . ”Lộ Nhi thở dốc một hơi, Thất Lục Sát giống như đã chết hết vẫn chưa từng xuất hiện, cũng không lên tiếng!Mà bọn họ, quanh đi quẩn lại đúng là không đi ra được!“Lộ Nhi, ta ôm nàng.
264 “Hai người phá giải trận khác chưa? Đã gặp qua trận pháp khác chưa? Trận pháp này khởi động cùng mệnh môn có quan hệ gì?”Lộ Nhi cau mày, nàng không muốn cứ chết đi như vậy, mặc dù nàng hơi run, nhưng nàng nói rất nghiêm túc!“Việc này.
265 Hiên Vương nhăn mày, kinh ngạc nhìn Lộ Nhi, cảm thấy Lộ Nhi biết quá nhiều. Hắn tưởng rằng nàng chỉ là một đại tiểu thư cửa lớn không ra cửa trong không vào, hắn vẫn luôn không biết, Lộ Nhi cũng hiểu những chuyện này.
266 “Lộ Nhi, ta biết, ta cũng tin tưởng nàng! Nhưng nàng đang mang thai, dù sao không thể lấy máu. . . . . . ”Hiên Vương thở dài, Lộ Nhi a Lộ Nhi, làm sao nàng lại không nghĩ cho bản thân mình, lấy máu, đó cũng không phải là một chuyện nhỏ.
267 Nhưng lúc này, hiện tại, hắn thật cảm động, vì nữ nhân ngốc nghếch này, vì cô nương ngốc nghếch này!Mà nàng, là tiên nữ của hắn, là nữ nhân đầu tiên của hắn!Cũng là mẫu thân của con hắn!“Hiên, đáp ứng ta, được không? Khánh Vương, ngài là bằng hữu tốt nhất của ta, đáp ứng ta, có được hay không?”Nhìn Hiên Vương vẫn chưa gật đầu, Lộ Nhi quay đầu cầu xin Khánh Vương, nhưng ngay khi Khánh Vương quay đầu đi, lặng lẽ che giấu nước mắt nơi khóe mắt.
268 Hiên Vương ôm nàng thật chặt, trên người hắn không mặc nhiều quần áo lắm, nhưng cái ôm của hắn cũng rất ấm áp, nàng vui mừng tựa lên trên rất thoải mái!Nhưng hiện tại không biết là giờ gì, lạnh quá, thật lạnh quá!“Lộ Nhi, nàng làm sao vậy? Cảm giác như thế nào?”Máu còn chưa đủ, nhưng thân thể Lộ Nhi lại cực kỳ run, Hiên Vương bất an hỏi.
269 “Không, Khánh, kinh nghiệm của đệ còn ít, thật ra đệ chưa từng trải qua những chuyện này, để ta đi!”Hiên Vương cẩn thận buông Lộ Nhi ra, thanh âm cũng cực kỳ kiên định.
270 Ôm lấy Lộ Nhi, Hiên Vương bước nhanh lui về phía sau!Khánh Vương nhìn bóng lưng cao lớn càng ngày càng xa, cũng không che dấu được bi thương trong lòng!Lộ Nhi, thật sự nàng đã lựa chọn sao?Hiên Vương, thật sự yêu nàng, ta đã đã nhìn ra, nàng cũng tìm được hạnh phúc của mình, vậy có phải ta nên lặng lẽ rút lui hay không?Lộ Nhi, nàng cũng biết, nhìn bộ dạng ân ân ái ái của hai người, trong lòng của ta rất khổ, rất đau!Nhưng ta không thể biểu hiện ra, bởi vì người kia là ca ca của ta!Mà huynh ấy cũng là cha của đứa nhỏ!Có muốn loại bỏ tất cả cố gắng của ta hay không, có muốn cứ tự nhiên chúc phúc cho nàng hay không?Có muốn hay không?Trong mắt mang theo đau đớn, nhưng hắn không thể, cũng sẽ không biểu hiện ra.
271 Lộ Nhi muốn vươn tay, nhưng quá lạnh rồi, một cử động nhỏ nàng cũng không muốn!“Trách nàng! Lộ Nhi, tại sao không nói cho ta. . . . . . ”Đi cũng không xa lắm, Hiên Vương dựa vào một gốc cây ngồi xuống, trong thanh âm, mang theo chút mệt mỏi!Hiện tại, hắn cũng cảm thấy lạnh, hắn ôm Lộ Nhi thật chặt, thậm chí hắn cũng không biết, rốt cuộc là người nào đang sưởi ấm người nào?Là Lộ Nhi đang sưởi ấm hắn? Hay là hắn đang sưởi ấm Lộ Nhi?Lộ Nhi cũng ôm chặt Hiên Vương, nàng cũng rất lạnh, hiện tại cho dù nằm trong ngực hắn, nàng vẫn cảm thấy rất lạnh!“Thật ra thì, Hiên, ta nói thật với chàng, chàng không nên tức giận.
272 Lộ Nhi nhắm mắt lại, bên tai có hơi ngứa, đó là hô hấp của hắn:“Ta không làm được. Yêu một người, tất nhiên chính là toàn tâm toàn ý. Yêu là đoạt lấy, nhưng là có tận tâm, có tín nhiệm! Ta không làm được, không thể nhìn nam nhân của mình quang minh chính đại sống chung với nữ nhân khác——Đừng nói ta là tiểu thiếp, mặc dù ta là thê tử, ta cũng không làm được.
273 Chuyện giữa hắn và Lộ Nhi, hắn sẽ thực hiện, nhưng ——Không biết chắc kết quả, hắn sẽ không dễ dàng nói cho Lộ Nhi!“Ta, Hiên, ta lạnh quá. . . . . . ”Thật ra thì, có những lời này là đủ rồi! Hiên Vương nói hắn sẽ xử lý tốt, vậy chẳng phải là đủ rồi ?“Oanh.
274 “Vương gia đâu ? Vương gia thế nào? Tại sao chàng không tới đây?”Lộ Nhi vội vàng hỏi, dùng sức bắt được tay Tiểu Tuệ, sợ hãi hỏi. “Phu nhân, Vương gia.
275 Tất cả mọi chuyện như ở trước mắt, hắn vì mình làm nhiều như vậy, nhưng nàng thì sao?Nàng đã làm gì cho hắn? Giúp hắn cái gì!Lộ Nhi, cô thật rất ích kỷ, cô cũng quá ích kỷ!Khi tâm tình cô không tốt, hắn sẽ tới nói chuyện cùng cô, cười với cô.
276 Một thanh âm trong trẻo lạnh lùng bỗng nhiên vang lên từ phía cửa, Lộ Nhi quay đầu lại, Tiểu Tuệ cũng dừng lại lời sắp nói, chỉ thấy một cô gái chậm rãi đi vào.
277 “Ta biết!”Lộ Nhi cúi đầu, thanh âm khôi phục vẻ lãnh đạm thường ngày, nhưng lại có thêm mấy phần thất vọng!“Cô muốn thấy Hiên Vương?”Văn Văn nhếch mày, vì hoàng huynh, nàng phải gả cho Hiên Vương, lấy được tâm Hiên Vương!“Đúng! Cô có thể để cho bọn họ dẫn ta đi gặp chàng sao?”Trong mắt vô thần lóe lên một tia hi vọng, mặc dù kết quả cuối cùng vẫn phải rời đi như vậy, nhưng nàng vẫn hi vọng, có thể chờ bọn họ tỉnh lại mới rời đi!“Cô muốn gặp Vương gia? Cũng có thể, ta sẽ giúp cô!”Văn Văn nhếch mày, thấy tia kinh ngạc trong mắt Lộ Nhi, cười nhẹ nói:“Đại phu nói, gần đây cô không thể xuống giường, cho nên, ta muốn tìm người ôm cô qua—— Tiểu Mê, ôm Lộ Nhi cô nương.
278 Nàng nhất định mang Lộ Nhi đi!Lộ Nhi chính là Lộ Châu, nàng đã xác định, nàng tin tưởng cảm giác của mình, tuyệt đối sẽ không sai. Hiện tại nàng muốn biết rõ ràng chính là, quan hệ giữa Lộ Châu và Hiên Vương, Khánh Vương đến tột cùng là thế nào?Còn có đứa bé này, Hiên Vương một người lãnh đạm cao ngạo như vậy, hắn thật sự không có khúc mắc mà tiếp nhận đứa bé này sao?Mâu quang quét về phía bóng dáng yếu đuối Tiểu Mê đang ôm, Văn Văn cảm thấy trước mắt giống như có sương mù bao phủ nàng, chân tướng dường như cũng gần ngay trước mắt, nhưng nàng lại không tìm được chút đường ra nào!Hiên Vương, ở thời khắc mấu chốt có thể lấy tính mạng mình mà cứu Lộ Châu, hành động như vậy làm cho nàng sợ!“Phu nhân, cẩn thận một chút.
279 “Vương gia, chàng còn đang ngủ ư. . . . . Lộ Nhi đã tỉnh dậy, chàng cũng nên tỉnh đi!”Tay xanh xao gầy trơ xương nhẹ nhàng sờ tới gương mặt tuấn tú tái nhợt, Lộ Nhi nhỏ giọng lầm bầm, thần sắc bi thương vô cùng.
280 “Ta vốn không nghĩ đến, ta muốn chạy đi, muốn trốn tránh, tìm một chỗ không người, lẳng lặng sinh đứa nhỏ, nuôi dưỡng con trưởng thành! Nhưng là. . . .