221 Hiên Vương, hắn muốn kết hôn với công chúa sao?Đại Hướng quốc, là quốc gia gì?Công chúa của bọn họ tới đây là muốn tự mình chọn vị hôn phu sao?Tâm, bỗng nhiên cảm thấy có chút đau, có chút nặng!Hoàng thái hậu không nói rõ, nhưng lại ám hiệu, người công chúa muốn gả chính là Hiên Vương!Ha ha, hắn đến tuổi thành gia lập thất.
222 Nếu như biết, hắn cũng sẽ không để nàng vào cung!Đó là suy đoán của Lộ Nhi, nàng không biết có phải là thật hay không, nhưng nàng hi vọng Hiên Vương sẽ nghĩ như vậy, sẽ làm như vậy!“Lộ Nhi cô nương cũng là người hiểu chuyện.
223 Hoàng thái hậu đi tới, bông hoa kia vẫn nằm trong bàn tay bà, đáng tiếc chính là vận mệnh của nó——Nhất định phải tàn lụi, khó có thể mà rực rỡ trở lại.
224 “Hiên nhi, con xem ta giống hạng người như vậy sao?”Vẻ mặt Hoàng thái hậu nghiêm nghị nhưng đáy mắt lại khó nén ý cười. “Con thử nhìn một chút, ừm, mẫu hậu, con cảm giác rất giống.
225 Không phải là bà ấy không tin tưởng đứa bé này là của Hiên Vương sao?Không phải là bà ấy cũng đang hoài nghi lai lịch của đứa bé sao?Nhưng vì sao lại đem vật trân quý như thế tặng cho nàng chứ?Trong cung này tâm tư của con người quả nhiên là khó có thể hiểu!“Lộ Nhi, ta nói rồi, về sau sẽ không tức giận với nàng nữa, nàng cũng không nên giấu giếm ta chuyện gì !”Nhìn cái vòng tay đó, Hiên Vương đột nhiên cảm giác được có chút bất an, nhưng cụ thể là tại sao lại bất an, hắn cũng không biết.
226 Nói rằng không giận nàng, nhưng Lộ Nhi. . . . . . “Ta. . . . . . Vương gia, ta mệt mỏi, chúng ta trở về thôi!”Nàng không muốn nói, nàng thật không có chuyện gì, là Vương gia đa tâm.
227 Nhưng bây giờ khác xưa rồi, nàng đi ra ngoài có thể sẽ bị giết chết, chỗ ở Hoàng thái hậu an bài sẽ an toàn sao?Cô Ưng, chợt nghĩ đến nam tử lạnh lùng đó, không biết hắn còn có thể xuất hiện không?Nếu như gặp lại hắn, nàng sẽ hỏi hắn thử xem, hắn là một sát thủ, sẽ biết chỗ nào an toàn nhất!Nhưng.
228 Cũng không dịu dàng nâng tay Lộ Nhi, gương mặt Hiên Vương khó có được vẻ nghiêm túc!“Ta. . . . . . Ta không có. . . . . . ”Đúng, nàng không nói dối!“Lộ Nhi, đây là mẫu hậu đưa cho nàng, đáp ứng ta, vĩnh viễn không được tháo ra, có được hay không?”Buông vòng ngọc ra, thanh âm Hiên Vương mang theo chấp nhất, mang theo nghiêm túc!“Ta.
229 Bàn tay khẽ động, y phục đã bị hắn đẩy ra, gương mặt Lộ Nhi ửng hồng, mặc dù bọn họ đã từng thân mật, nhưng. . . . . . Nhưng là trước đây rất lâu, lúc ấy nàng bị hắn làm ê man không rõ!Nhưng hiện tại, thần trí nàng rất minh mẫn!“Lộ Nhi, nói cho ta biết được không?”Có lẽ, đi tìm Hoàng thái hậu hỏi rõ sẽ nhanh hơn, nhưng.
230 Nhìn Lộ Nhi cuộn tròn run rẩy, hắn biết hắn lại dọa nàng!Nghĩ tới dỗ dành nàng, nói cho nàng biết hắn không tức giận, nhưng tự ái của hắn, niềm kiêu ngạo của hắn, tuyệt đối không cho phép hắn làm như thế.
231 Công chúa, nàng nói là công chúa!Ra ngoài cửa phòng ngủ, gió lạnh thổi đến khiến Hiên Vương tỉnh táo lại, mới hiểu được ý tứ trong câu nói của Lộ Nhi!Công chúa, nàng nói công chúa, nàng nói để cho hắn đi tìm công chúa!Nhưng nàng làm sao biết công chúa sắp tới?Chẳng lẽ Hoàng thái hậu đã sớm biết công chúa tới đây sao? Là mẫu hậu nói chuyện về công chúa cho Lộ Nhi?Mà thời điểm ở trong cung, hoàng thượng đột nhiên tìm hắn, là bọn họ đã sớm an bài xong?Hoàng thái hậu tìm Lộ Nhi nói chuyện, mà hắn bị hoàng thượng triệu tới?Nàng nói để cho hắn đi tìm công chúa, nàng là ——Là đang ghen?Nghĩ đến điểm này, thật không cam lòng, buồn bực, tức giận bỗng nhiên cũng tan thành mây khói, bay mất tăm.
232 Đúng vậy, nơi này là viện của hắn, mọi thứ trong phủ đều là của hắn, người nên đi phải là nàng mới đúng!“Đúng vậy, người đi ra phải là ta. . . . . ta đi.
233 Nâng cằm Lộ Nhi lên, quan sát khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của nàng, hắn dụ dụ dỗ nhìn nàng. “Ta. . . . . . Hiên. . . . . . ”Một chữ kia vốn là cực kỳ đơn giản, nhưng ra khỏi miệng nàng, cũng là ở trên môi của nàng, quanh quẩn một chỗ thật lâu, thật lâu.
234 “Lộ Nhi, sao vậy?”Nhìn bộ dạng nàng khiếp sợ, bỗng nhiên Hiên Vương rất muốn cười to, nữ nhân này, đoán chừng là quên hết chuyện tối ngày hôm qua rồi?Haiz, cũng không biết phải nói với nàng thế nào mới tốt, chuyện nên nhớ thì lại không nhớ, chuyện không nên nhớ tình lại nhớ rất rõ ràng.
235 “Lộ Nhi, ngâm mình sẽ thoải mái hơn rất nhiều, tối hôm qua là ta quá kích động rồi. . . . . . ”Trên gương mặt tuấn tú thoáng qua một tia đỏ ửng mất tự nhiên, nghĩ hắn đường đường là Hiên Vương gia, đối với nữ nhân luôn luôn lạnh nhạt, lúc nào thì bị kích động như vậy?“Ta.
236 “Lộ Nhi, ta là tướng công của nàng, là cha của đứa nhỏ. . . . . . ”Tay Hiên Vương cứng đờ, dường như hắn hiểu Lộ Nhi đang lo lắng cái gì. Nhưng đều không quan trọng, hắn sẽ cho Lộ Nhi một danh phận.
237 Mà gương mặt Lộ Nhi cũng bởi vì hắn cẩn thận chăm sóc, càng thêm mượt mà. Thật ra thì Lộ Nhi vẫn là một người lạc quan! Cho nên hiểu rõ phải rời khỏi đây, mà hắn đối với nàng lại tốt như vậy, nàng nguyện ý buông lỏng tâm tình, hưởng thụ thật tốt hạnh phúc khó có được này!Nàng vẫn là phu nhân, phu nhân ở Ngạo Vũ Các, cũng là nữ nhân trong Vương phủ được cưng chiều nhất!Bọn họ cũng đều biết, đã thật lâu Vương gia chưa từng sủng hạnh những nữ nhân khác, trừ Lộ Nhi ra.
238 Quên đi, Tiểu Tuệ đã nói, hiện tại nàng ta không thể nói chuyện, nàng vẫn còn đang oán cái gì chứ?Hơn nữa lúc ấy, Lộ Nhi cũng chỉ hoài nghi là nàng ta làm, cũng không có chứng cớ gì.
239 Quần áo của cô ta không giống với nha đầu trong Vương phủ, nhưng ánh mắt nếu so với bọn họ thì bình tĩnh hơn một chút. “Cô là ai? Tại sao ta chưa từng nhìn thấy cô?”Bởi vì nàng mang thai, Vương gia cũng sợ có người bị mua chuộc, cho nên ở Ngạo Vũ Các này, người có thể ra vào cũng chỉ có mấy người nhóm Tiểu Tuệ.
240 “Ừm, như vậy không được. . . . . . Bụng của ta. . . . . . ”Ô ô, cõng nàng, vậy mà cô ta lại cõng nàng?Cô ta không biết người mang thai, đặc biệt là người bụng rất lớn không thể đè ép đứa nhỏ như vậy sao?“Phu nhân nhẫn nhịn một chút, rất nhanh thôi.