281 Vậy tại sao hắn lại tin tưởng? Lại đi theo Lộ Nhi làm càn như vậy chứ?Nếu như hắn không tin, vậy ngày hôm qua hắn không nên dũng cảm quên mình như vậy mà đi đến cứu Lộ Nhi!“Ta là nương của đứa nhỏ, ta dĩ nhiên xác định.
282 Lộ Nhi nổi nóng cũng là rất khó cản, nàng ngang ngược nói. “Nhưng phu nhân. . . . . . ”Tiểu Tuệ tiếp tục khuyên, mà Lộ Nhi kiên trì cái gì cũng không ăn, trừ phi Hiên Vương tỉnh lại!Nhìn Lộ Nhi bốc đồng, Văn Văn vừa muốn vào cửa nhịn không được bật cười:Cho tới bây giờ nàng cũng không biết, Lộ Nhi sẽ có lúc nóng nảy, hơn nữa như vậy thật đáng yêu !Đáng yêu? Đúng, nhìn Lộ Nhi như vậy, nàng thật sự cảm thấy đáng yêu!“Lộ Nhi, coi như cô không vì mình, vì hài tử trong bụng, vì Hiên Vương chưa tỉnh lại, cô cũng không thể làm mình đói bụng!”Văn Văn khéo léo khuyên, nhưng ở trong lòng của nàng hơn phân nửa là quan tâm tới tiểu chất (cháu ) của mình!“Không, ta không ăn! Ta muốn chờ Vương gia tỉnh lại, chúng ta cùng nhau ăn! Nếu như trong lòng Vương gia có ta, nhất định sẽ tỉnh lại.
283 “Phu nhân, đã mang đến, người ăn nhanh một chút đi!”“Ừ, ta đói chết mất. . . . . . Tiểu Tuệ, cám ơn em, bằng không ta thật sự sẽ đói chết. . . . . . ”Lộ Nhi nghịch ngợm le lưỡi, ban ngày có nhiều đồ ăn ngon như vậy, nàng phải cắn răng, cố gắng khắc chế tính thèm ăn, trời mới biết nàng nhịn có bao nhiêu khổ cực?“Phu nhân, như vậy cũng không phải là cách hay.
284 Tiểu Tuệ bị dọa sợ đến nỗi muốn quỳ xuống, nhưng người nọ lại khoát khoát tay, cười nhẹ nói:“Nghe nói Lộ Nhi cô nương vì Hiên Vương đã tuyệt thực hai ngày rồi, hiện tại vừa nhìn, quả nhiên là tuyệt thực a.
285 “Đúng vậy, Tuệ Nhi, em run cái gì. . . . . . ”Ai, tiểu tỷ của em ơi, người không cảm thấy người nọ không giống với người thường ư?Ô ô, đây là đương kim hoàng thượng, vạn tuế gia của chúng ta nha.
286 Nhưng hắn là Hoàng thượng, nổi giận cũng phải giải thích với người khác sao? Nếu như mỗi lần nổi giận đều phải giải thích, vậy chẳng phải là muốn hắn mệt chết sao?“Tiểu Tuệ đừng sợ, nhanh dọn dẹp đi!”Nếu không phải là hiện tại nàng không thể làm việc vất vả, nàng sẽ giúp đỡ Tiểu Tuệ.
287 Nhưng mỹ nam cổ đại đúng là không ít, mình gặp nhiều như vậy, giống như là không có mấy người xấu xí. “Ha ha, Lộ Nhi, cô đang sợ? Vẫn chưa trả lời vấn đề của ta?”Hoàng thượng đứng thẳng lên, dù bận nhưng vẫn ung dung nhìn Lộ Nhi, cũng thưởng thức tia ửng hồng trên mặt nàng.
288 Ngược lại hắn phản ứng thật nhanh, Lộ Nhi thở dài, nói:“Ta không cười ngươi, ta chỉ là đang cười chính mình! Ta đã từng không thích trăng sáng, rất không thích.
289 Một người không có thân thế, chưa từng xuất hiện thật đáng sợ, huống chi nàng lại đi theo bên người Hiên Vương tay cầm trọng binh?Là trùng hợp sao?Nghĩ đến có thể sẽ xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, hắn không thể phớt lờ!Cho nên, chuyện này, hắn nhất định rất thận trọng!Mặc dù Hiên Vương đối xử với nữ tử này chân thành thế nào, nhưng đệ ấy có thể vì tình yêu mà đánh mất lý trí, hắn lại không thể đi theo hồ nháo!“Thật không? Nhưng hắn hoàn thành trách nhiệm, trong lòng ta lại.
290 “Phu nhân. . . . . . ”Tiểu Tuệ gọi Lộ Nhi mấy tiếng, thấy Lộ Nhi không trả lời, nàng cau mày, vẫn luôn đắm chìm trong suy nghĩ của chính mình!Một lát sau, nàng đứng dậy, đi tới đi lui, chưa dừng lại chút nào.
291 “Chuyện đó, không phải là phu nhân muốn dùng cái chết uy hiếp Vương gia tỉnh lại sao?”Tiểu Tuệ nháy mắt mấy cái, vừa rồi nhìn vẻ mặt phu nhân kiên quyết như vậy, nàng tưởng rằng phu nhân muốn thế!“Ta.
292 Trở lại trong phòng, công chúa cuối cùng cảm thấy không ổn, nàng ở phòng dành cho khách, nhưng bởi vì nàng là công chúa, đến ở trong Vương phủ cũng không cố kỵ gì!Chẳng qua là, nghĩ tới rất nhiều cảnh tượng khi gặp mặt Lộ Nhi, cho tới bây giờ nàng cũng chưa từng nghĩ tới, Lộ Nhi sẽ vô tội như vậy.
293 “Công chúa, nô tỳ cũng cảm thấy, nàng căn bản cũng không biết nô tỳ. . . . . . ”Tiểu Mê cúi thấp, trong mắt tràn đầy thương tâm:“Đều do nô tỳ, nếu như lúc ấy không phải là trong nhà nô tỳ có chuyện, không thể ở bên người nương nương, nương nương làm sao sẽ.
294 “Tiểu Mê, ta biết ngươi thật sự lo lắng cho chủ tử, nhưng. . . . . . Nhưng ngươi cũng nên biết, có rất nhiều chuyện, ta không thể nào. . . . . . ”Nàng không thể làm chủ!Biết rõ tình hình mà không báo, nếu để cho hoàng huynh biết, ngay cả nàng cũng sẽ không được bỏ qua.
295 Mị cúi đầu, không lên tiếng, công chúa bất đắc dĩ khoát khoát tay, thở dài nói:“Thôi, ngươi đi xuống trước đi! Chuyện này ta sẽ đặc biệt báo lại cho điện hạ!”Mị ngẩng đầu lên, hai mắt nhíu lại, thản nhiên nhắc nhở:“Nương nương mang thai là cốt nhục của điện hạ, so với ai khác điện hạ đều khẩn trương hơn! Sở dĩ ngài ấy chưa đến đón nương nương, đó là bởi vì bên kia chưa xử lý tốt! Công chúa, người nói sao? Nếu như công chúa không cẩn thận phá hỏng kế hoạch của điện hạ, vậy.
296 Tiểu Mê len lén đi tới, thấy công chúa trầm tư, lẳng lặng đứng phía sau. “Tiểu Mê, ngươi nói xem, ta phải nói với hoàng huynh như thế nào?”Để bút xuống, công chúa chợt quay đầu, lạnh lùng hỏi.
297 Nhưng Cô Ưng là sát thủ, đồ của hắn cũng không phải vô dụng. Nghĩ đến kế hoạch của nàng, khuôn mặt nhỏ nhắn của Lộ Nhi, thoáng chốc lại ửng hồng đến mê người.
298 Phải biết, hắn đã hôn Lộ Nhi rất nhiều lần, nhưng có khi nào thì Lộ Nhi từng chủ động?Hình như là không có, cho nên hắn rất kích động. Chỉ tiếc đôi mắt không mở ra được, bằng không, nhất định có thể đủ thấy khuôn mặt đỏ ửng mê người của nàng.
299 Tiểu Tuệ, cuối cùng cảm thấy không yên tâm, chờ giây lát, bên trong không có bất cứ động tĩnh gì!Nàng bất an muốn xông vào, lại sợ có chút lỗ mãng!Không phải là phu nhân thật sự không muốn đi ra?Lo lắng đi tới phía trước cửa sổ, nàng tìm cành cây nhỏ, khó khăn đẩy rèm cửa ra, không nhìn thì thôi, vừa nhìn, nụ cười cũng đỏ bừng bừng.
300 Ở trong Vương phủ cũng không phải là lăn lộn một ngày hai ngày, Tiểu Tuệ tự nhiên cũng biết đây là ý gì, nhìn ý tứ công chúa, muốn lui về chỉ sợ cũng không được, không thể làm gì khác hơn là run rẩy nhận lấy.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 364
Thể loại: Dị Năng, Võng Du, Đô Thị, Khoa Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 350