341 Hiên Vương vừa ngẩng đầu, đúng lúc nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của công chúa, gương mặt của hắn thoáng qua một tia chán ghét ——Diễn trò đi! Công chúa, ngươi cứ tiếp tục diễn trò ư?Cũng không giữ mặt mũi nhân cơ hội đến Vương phủ của ta, ngươi còn giả bộ cái gì?Lúc hắn bất tỉnh nhân sự, công chúa này cũng không thể cứ như vậy mà đến ở trong phủ.
342 “Vương gia, chàng để cho thái y xem thử đi? Lộ Nhi cũng không yên tâm. . . . . ”Nhìn thái y khó xử, Lộ Nhi vội vàng cười khuyên nhủ, thấy thái y nói không sao nàng cũng thật yên tâm.
343 Nếu như ông có thể có một nữ nhi đáng yêu như thế thật là tốt. Chỉ tiếc, không biết cô nương này từ nơi nào đến, trong lời đồn của người ngoài, cô nương ấy là một người đi mê hoặc a.
344 Hiên Vương nhăn mày, không hiểu nhìn Lộ Nhi. “Ví dụ như chúng ta nuôi con chim nhỏ ở trong phòng, thỉnh thoảng sẽ mang nó ra ngoài đi dạo một chút, ra bên ngoài bay bay, đó chính là hóng gió.
345 Nhưng bên trong xe trầm mặc cũng chỉ một lát, Hiên Vương chợt không đầu không đuôi hỏi một câu:“Từ phu nhân còn muốn có một nữ nhi sao?”Từ thái y, chỉ có hai đứa con trai, một người vào cung làm thái y, một người khác đang mở y quán ở kinh thành, buôn bán rất tốt.
346 “Bụng của nàng. . . . . . ”Hắn hung hăng trợn mắt nhìn Lộ Nhi một cái, mặt nàng kìm nén đến đỏ bừng, vừa rồi tại sao nàng lại quên chuyện này chứ?Ô ô, may mắn là Hiên Vương nhắc nhở nàng, bằng không, nói không chừng thật sự đã xảy ra chuyện.
347 Trong phòng rất yên tĩnh, không nghĩ rằng không có oanh oanh yến yến trong tưởng tượng, chỉ có một phụ nữ khoảng bốn mấy tuổi, gương mặt đầy thương tâm canh giữ ở trước giường.
348 “Điệp di, Lộ Nhi cũng rất khổ sở. Hơn nữa, lúc ấy ta và Khánh đều là tự nguyện, không liên quan đến Lộ Nhi!”Hiên Vương mặt lạnh, thanh âm cũng càng thêm không vui.
349 Thái y thở dài, Lộ Nhi cũng rất lo lắng, bất an hỏi:“Chỉ là cái gì?”Bình thường dưới tình huống này, theo như kinh nghiệm trước đây, sau “chỉ là” này, mới là lời quan trọng nhất.
350 “Ông cứ trở về trước đi!”Mắt lạnh liếc nhìn, vốn là thái y còn có chút tò mò, bị dọa sợ đến nỗi vội vàng cáo lui. Ánh mắt Hiên Vương lại lần nữa nhìn trên người Lộ Nhi, trên mặt của nàng, vẫn còn có nụ cười khiến cho hắn cực kỳ không thoải mái.
351 “Khánh Vương, vậy ta đi trước. Ngày mai ta trở lại thăm ngài. Có được hay không? Ngài nhất định phải tỉnh lại, phải nhanh tỉnh lại, biết không?”Lộ Nhi cúi đầu, nhẹ nhàng để bàn tay kia xuống, Hiên Vương đỡ nàng đứng dậy.
352 “Ta. . . . . . Vương gia. . . . . . ”Trong lòng Lộ Nhi đau xót, bất an nhìn hắn, Hiên Vương thở dài, thấp giọng nói:“Tin tưởng ta, ta sẽ không khiến nàng lúng túng như vậy!”Hắn đã từng tưởng rằng cho Lộ Nhi một danh phận là sườn phi đã rất tốt rồi, nhưng khi bị vây trong trận, lời của Lộ Nhi khiến cho hắn hiểu được, nàng yêu thương hắn vô cùng!Hắn là một Vương gia, Vương gia tay cầm trọng binh, nếu như ngay cả một nữ nhân mình yêu thích cũng không bảo vệ được, không tự làm chủ được, vậy hắn có phải cũng quá vô dụng hay không?“Hiên.
353 “Ha ha, người chồng mẫu mực, chính là người chồng tiêu chuẩn, chồng ư? Là cách gọi của chúng ta ở bên kia, tương đương với tướng công ở bên này. Nhưng, ta nói rồi chàng không dễ làm được người chồng mẫu mực đâu, không phải, nên nói là chàng đã chính xác là như vậy rồi!”Thấy hắn bừng tỉnh hiểu ra sau đó là sắc mặt vui mừng, Lộ Nhi chợt chau mày, vội vàng nói:“Vừa rồi là ta sai lầm rồi, chàng bây giờ a, căn bản cũng không thể coi như là chồng của ta, cùng lắm là bạn trai mà thôi.
354 Lộ Nhi đắc ý bĩu môi, chỉ là không nghĩ đến, nàng bảo thủ như vậy, vậy mà cũng vinh quanh trở thành bà mẹ chưa lập gia đình. Thật đúng là theo kịp mốt.
355 Lần đầu tiên thấy Lộ Nhi kích động như vậy, Hiên Vương chợt phát hiện, đối với nữ nhân này, hắn thật sự không hiểu rõ. “Chủ quán, cho ta hai đĩa cá, hai bát cơm trắng.
356 “Lộ Nhi, yên tâm đi, hắn không có việc gì. . . . . . ”Thấy khuôn mặt nhỏ nhắn ảm đạm, Hiên Vương vội vàng an ủi, Lộ Nhi thở dài:“Ta cũng biết rõ, nhưng tại sao hắn phải đối xử tốt với ta như vậy? Hiên, chàng không biết, lúc ấy.
357 “Lộ Nhi, ta đưa nàng. . . . . . ”Có chút không yên tâm, Hiên Vương ôn nhu nói. “Không cần, tự ta đi, trong nhà mình, sợ cái gì chứ ?”Lộ Nhi ha ha cười, cũng chỉ có mấy bước chân, nàng mới không thèm lo lắng?“Vậy.
358 Theo trực giác quay đầu lại, nàng thấy tiểu nha đầu bên cạnh công chúa, hình như cô nương ấy gọi là Tiểu Mê. “Cô tên là Tiểu Mê? Ta bây giờ không phải là nương nương, chỉ có thể gọi phu nhân, trong Vương phủ bận rộn, không nên nói chuyện lung tung, biết không?”Hiên Vương còn chưa lên tiếng, nếu như những lời này để nữ nhân khác nghe được, vậy thật là phiền toái.
359 Các nàng rốt cuộc đang giở trò quỷ gì, nhàm chán chết mất. “Nô tỳ. . . . . Phu nhân, Vương gia không phải là người phu nhân nên yêu, người không nên yêu Vương gia.
360 Chung quanh đây có {ám vệ} bảo vệ, hắn rất yên tâm, vừa đúng lúc có thể thử xem công chúa tính toán cái gì. “Hồi Vương gia, nàng ta nói ngài không phải là người phu nhân nên yêu.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 157
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Dị Năng
Số chương: 50