381 Nói đến hài tử, Lộ Nhi mang theo sắc mặt vui mừng khó nén, công chúa thở dài, thấp giọng nói:“Ca của ta gửi thư. Một phong thư cho ta, một phong là cho Hoàng thượng.
382 Ngẩng đầu lên, công chúa bất đắc dĩ nhìn trời, cho dù là làm công chúa quyền quý vẫn sẽ có bất đắc dĩ của riêng mình. “Đó không phải là rất tốt sao? Cô gái trưởng thành, phải lập gia đình.
383 Nàng sẽ sống tốt từng ngày, nàng tin tưởng, cho dù Hiên Vương thật sự cưới công chúa, trong lòng của hắn, người hắn yêu vẫn là mình!Nhưng đến cuối cùng, có lẽ nàng cũng chỉ có thể giống như Điệp phu nhân, vẫn bị bỏ quên, vẫn là một phu nhân ——Là thiếp, cả đời là thiếp!“Đúng là không ích gì, thật ra thì nữ nhân đều là như vậy, cũng rất bất đắc dĩ.
384 Mày kiếm nhăn thành một đoàn, từ phương diện công, hắn không nghĩ ra ý đồ của Hướng Quân. Nhưng từ chuyện riêng, rất có thể là có quan hệ với hắn. Chuyện của hắn cùng Lộ Nhi phải nhanh quyết định, nhất định phải làm trước khi Hướng Quân tới đây.
385 “An bài? Hiên, an bài thế nào?”Hoàng thượng không hiểu nhăn mày, Hiên Vương thần bí cười một tiếng:“Hoàng huynh, tạm thời giữ bí mật. . . . . . ”Khóe miệng hắn cong lên thật cao, Hoàng thượng bất đắc dĩ lắc đầu một cái.
386 Lộ Nhi không vui chu miệng lên, thanh âm cực kỳ không vui mừng:“Không đi, nơi nào ta cũng không đi. . . . . . ”Ngồi ở trên bàn trang điểm không hề nhúc nhích, nàng mới không thèm đi đấy?“Lộ Nhi, đi, chúng ta trước đi làm chính sự.
387 Lộ Nhi cũng muốn hỏi một tiếng, nhưng mở miệng mấy lần cũng không nói ra được, chỉ lẳng lặng đi theo hắn. Buổi chiều trên đường phố cũng không có nhiều người, chung quanh yên tĩnh rất nhiều.
388 Nghe hai người nói chuyện, cũng là rất quen thuộc. Lộ Nhi nghiêng đầu, quan sát gò má Hiên Vương được ánh nắng chiếu vào, có nét cương nghị, giống như tác phẩm người điêu khắc đắc ý nhất, hoàn mỹ đến không thể bắt bẻ.
389 “Ha ha. . . . . . Lộ Nhi à, con thật là biết ăn nói. Cái gì mà xinh đẹp chứ, vẫn là Lộ Nhi xinh đẹp, ta cũng già rồi. . . . . . ”Từ phu nhân vốn là có ấn tượng cực tốt với Lộ Nhi, khi Từ thái y nói cho bà biết, bà cũng rất hồi hộp mong chờ, hôm nay Hiên Vương tự mình dẫn tới đây, trong lòng của bà cũng đoán được tám chín phần mười, cho nên ánh mắt nhìn về phía Lộ Nhi càng xem càng hài lòng.
390 Từ phu nhân khẽ nhấp một cái, cười híp mắt nói:“Thật ra thì, nữ nhân mang thai nên uống chút trà, bằng không đối với thân thể không được tốt lắm!”Hài lòng nhìn Lộ Nhi, Từ phu nhân hiền lành nhắc nhở.
391 Cầm lên từng bộ quần áo, Từ phu nhân thuộc như lòng bàn tay, Lộ Nhi kích động muốn chết, nếu như mẹ nàng ở đây, cũng sẽ kích động như vậy đi!“Lộ Nhi. .
392 “Nhưng cưới công chúa đối với sự nghiệp sau này của chàng sẽ có lợi. Ta cái gì cũng không có, cũng không có bối cảnh gì. . . . . . ”“Lộ Nhi, ta đã là Vương gia rồi, còn cần lợi ích gì nữa? Chỉ cần nàng bồi ở bên cạnh ta là tốt rồi.
393 Sáng sớm, trong một viện sạch sẽ truyền đến mấy tiếng gào thét thống khổ. Mấy người làm dậy sớm, bất nhã ngáp một cái, hai mắt sương mù, thậm chí chưa hoàn toàn mở ra.
394 Vốn là chuyện này không kinh động đến bề trên, vậy mà lại lộ ra huyết thư làm cho Hoàng thượng cùng Hiên Vương có hứng thú thật lớn. Khi vào nhà lao, nữ nhân kia đã thoi thóp.
395 Hiên Vương cau mày, kết quả cùng với dự đoán của hắn cách xa quá nhiều, cho nên khiến hắn cũng cảm thấy hoang mang. “Vậy Thập Lục Sát đâu? Đệ nói xem có muốn tiếp tục.
396 Nàng lui về phía sau mấy bước, cô gái bi thương chợt đứng dậy, cặp mắt tức giận nhìn nữ tử kia:“Ngươi không nghĩ tới sao? Làm sao có thể? Nếu như ngươi không nghĩ tới, làm sao ngươi sẽ cho ta đây nhiều bạc như vậy, tại sao không tự mình tìm bọn hắn thương lượng? Ngươi thật ác độc! Đệ đệ ta đâu? Đệ đệ ta ở nơi nào? Nương ta đã bị ngươi hại chết, nếu như Vương gia biết, cũng sẽ đánh chết ta.
397 “Nhớ, ngày mai ta để cho nha đầu tới gọi ngươi. . . . . . ”Nữ tử kia nhẹ cười một tiếng, chỉ là nắm chặt tay, dùng sức nắm:Hừ, ngày mai sao? Ai biết ngươi có thể nhìn được mặt trời ngày mai hay không?——————Bởi vì sự kiện này cũng có liên quan đến Lộ Nhi, cho nên Hiên Vương không tự mình gặp Lý Ngọc, mà là sai người dẫn nàng ta đến Ngạo Vũ Các, cũng nói với Lộ Nhi chuyện hôm nay đã xảy ra.
398 “Lý Ngọc, ngươi có biết, thím ngươi đã chết. . . . . . ”Bọn họ là bà con xa, không phải là họ hàng gần, Lộ Nhi mới vừa nghe Hiên Vương nói qua. “Cái gì? Làm sao sẽ.
399 Mấy tiếng kêu lên từ xa đến gần, một bóng người chạy vào, Lộ Nhi ngẩng đầu nhìn lên, lại làChuquản gia!“Quản gia, chuyện gì xảy ra?”Chuquản gia, làm việc luôn luôn quy củ, làm sao lại lỗ mãng chạy tới đây như vậy?Trên mặt Hiên Vương không vui, Lộ Nhi cũng nhăn đôi mi thanh tú.
400 “Lộ Nhi, muốn qua đó không?”Hiên Vương cũng không nghĩ đến sẽ có nhiều người như vậy, hai người cách một đoạn xa, chỉ sợ người nào không có mắt, không cẩn thận đụng phải Lộ Nhi.