81 Đối thủ thứ tư chém một nhát vào đùi hắn, tên thứ năm chém trúng cánh tay hắn, hai tên này lập tức bị hắn dùng mạch đao đẩy ngã khỏi chiến mã, chết hay sống không ai biết.
82 Khoảng cách năm dặm nói dài không dài, nói ngắn không ngắn. Khó khăn đi hết một canh giờ, trong màn đêm dài mới mơ hồ hiện ra hình ảnh một thôn xóm. Theo lệnh vườn không nhà trống của triều đình, bá tánh trong thôn đã sớm bị cưỡng chế dời đến huyện Quán Đào từ mùa xuân.
83 - Xông lên, giết sạch bọn chúng! Trông thấy bóng người hỗn loạn bên bờ vận hà, Vương Thế Sung lập tức nhấc thanh hoành đao lên. Chém giết suốt một đêm, cuối cùng lại không phát hiện ra tung tích của ba tên đầu lĩnh thổ phỉ là Trương Kim Xưng, Dương Công Khanh và Vương Đương Nhân đâu, cảm giác này không thể không gọi là tiếc nuối.
84 Bọn thổ phỉ còn đang bỏ chạy, chạy đến mức không xác định được phương hướng nữa. Có người rõ ràng chỉ cần chạy thêm mấy bước nữa là có thể lẩn trốn vào trong rừng cây ở bờ tây vận hà, nhưng lại giống như trông thấy yêu quái gì đó, xoay đầu nhe nanh múa vút chạy về hướng bắc.
85 - Ngươi thật là ngu xuẩn, cái này không cần cái kia cũng không cần, rốt cuộc là ngươi muốn cái gì? Lão Long Hoàng Hà phất tay áo lên, lộ ra cái miệng răng đầy máu.
86 Liên tỷ là một người phụ nữ thuần phác, nếu như có thể bỏ được cái tật xấu lắm miệng thì sẽ cho người ta một ấn tượng tốt hơn. Nhưng đối với Trình Danh Chấn mà nói, đối phương lắm mồm cũng không hẳn là chuyện xấu.
87 Giấu những hoang mang trong lòng, từ lúc chạng vạng tối, Liên tỷ lương thiện đến tận hừng đông mới lau vết thương chấm thuốc cho Trình Danh Chấn một lần nữa.
88 Trình Danh Chấn nhắm mắt lại, uống ngụm sâm xuống, tiếp tục một câu trò chuyện tào lao theo đối phương. Canh sâm lại được hâm nóng lên còn nhận ra hương vị của mật ong, mật ong không nồng mùi hoa như vậy.
89 Ở nơi này thân phận của Trình Danh Chấn là khách, vì vậy cho dù giữa Đỗ Quyên và Liên tỷ có nổi lên xung đột gì, hắn cũng chỉ có thể lo lắng chứ không thể nói gì.
90 Hoàng hôn ở trạch địa rất đẹp, các hồ nước lớn nhỏ dưới ánh nắng chiều lay động sáng đẹp rực rỡ. Cành liễu mềm mại mảnh mai không ngừng đong đưa trong gió đêm, như ánh mắt nồng nàn đang nhìn nhau của đôi tình nhân.
91 Cái gì có thể nhẫn nhịn được chứ cái này thì không thể! Mặc dù là vì để cho họ Trình hiểu được tôn ti trật tự, sự tình hôm nay cũng không thể để yên. Nghĩ đến chuyện này, Bát đương gia lại dọc theo dấu chân của người khác để lại đi về phía trước vài bước, cười nhếch miệng với Đỗ Quyên, nhẹ nhàng nói: - Quyên Tử, người này lai lịch rõ ràng sao? Hay là khổ nhục kế của quan phủ! Chúng ta đều là người giang hồ, đối với thủ đoạn của bọn quan phủ cần phải cẩn thận nhiều hơn.
92 Thể lực dần dần khôi phục thì căn phòng nhỏ ven hồ mà Trình Danh Chấn dưỡng thương dần dần cũng mất đi an bình của ngày xưa. Ngũ đương gia Hách Lão Đao, Nhị Đương gia Tiết Tụng và các trại chủ lúc trước đã từng gặp qua một lần thường xuyên tới thăm hắn, nhân tiện điều tra một chút thực lực của hắn, xem hắn thật sự có bản lĩnh, sở trường gì hay không mà dám cùng với Bát đương gia Lưu Triệu An phân cao thấp.
93 Nhưng, thu tay lại đâu có dễ dàng như vậy? Chỉ có người hãm sâu trong đó, mới hiểu được mùi vị trong đó. Nếu cả hai đều quay lưng đi là đã có thể trở thành người xa lạ thì người xưa cũng sẽ không viết câu thơ "Núi Vô Lăng, thiên địa hợp" diễn tả nỗi cô đơn vô cùng như thế rồi.
94 Trương Kim Xưng ở phía sau bàn rượu lười biếng ngáp một cái: - Ta thế nào lại không có tinh thần vậy! Ta đây không phải nên ăn thì ăn, nên uống thì tiếp tục uống sao? Dáng vẻ không giống như ngươi, cả ngày giống như bị đốt lông mi vậy! Thái độ lưu manh như thế khiến cho Đỗ Ba Lạt nổi giận cũng không được mà buồn bực cũng không xong, thật sự là muốn đập đầu vào tường cho rồi.
95 Hôm ấy, hai lão ca nâng ly cạn chén uống thật sảng khoái, mãi cho đến tận trời tối, mới tàn tiệc. Ngọc Diện La Sát Đỗ Quyên đợi ở chỗ của cha đến nửa đêm, vốn tưởng rằng Đỗ Ba Lạt có thể dựa vào nét mặt già nua theo cầu phía Trương Kim Xưng một chút trợ giúp, chờ đến cuối cùng lại chỉ thấy một con mèo say bất tỉnh nhân sự, không khỏi tức giận đến âm thầm rơi lệ.
96 Vừa đi vừa nghĩ kĩ xong, tâm trạng Đỗ Quyên thoải mái hơn một chút. Từ sau này, nàng sẽ không vì Trình Danh Chấn mà buồn phiền nữa. Bất đắc dĩ hạ quyết tâm, tơ tình nan giải, vậy mà mới qua có dăm ba hôm, nàng lại sai người len lén tìm hiểu tình hình của Trình Danh Chấn.
97 - Phù! Những người tới xem nghe được câu này, cuời phun cả rượu trong mồm ra. Vốn cho rằng ông già vì thương con gái, làm loạn lên một hồi, lại vì một chút tiền bạc cho riêng mình.
98 Mấy động tác mau lẹ này dường như vượt ra khỏi dự đoán của tất cả mọi người. Chẳng ai ngờ rằng, kẻ đã bị xem như cá ướp nấu chín Trình Danh Chấn lại đột nhiên xoay người, một đao đã đánh bại người giỏi nhất đầm Cự Lộc là Lưu Triệu An! Không đợi mọi người hết kinh ngạc, Bát đương gia Lưu Triệu An đột nhiên chạy lên trước vài bước, nhặt lấy trường giáo, một chiêu bạch xà thổ tín, đâm ngược vào bụng Trình Danh Chấn.
99 - Thất đương gia? Trình Danh Chấn đã bị mùi máu tanh làm ất tri giác mù mờ đáp lại. Ánh mắt nhìn theo Liên tỷ chỉ, thấy mười mấy tên lâu la đang khiêng một cô gái bị trói chặt, nhanh chóng chạy về phía tây tụ họp với đồng bọn.
100 Lúc này, bên ngoài chủ doanh của Trương Kim Xưng càng hỗn loạn hơn! Trong vùng đầm gần như đâu đâu cũng đang cháy, khói bụi vừa đen vừa đặc quyện với mùi máu tanh khiến cả một vùng trời không còn màu sắc.