441
Đậu Kiến Đức nhìn y và Khổng Đức Thiện bóng lưng hai người đi xa, nhẹ nhàng thở dài, đưa tay đỡ ấn soái trên bàn.
Ông đột nhiên có cảm giác mình rất mệt mỏi, mỏi mệt khiến toàn thân không có một chút sức lực nào.
442 Lại qua một ngày, “Hồi báo” của đám người Tào Đán lần lượt được đáp ứng. Liền một lúc để xuống hai quận thành, chúng hào kiệt cũng được chia không ít chiến lợi phẩm, bởi vậy đều ra tay rộng rãi.
443 Hai phu thê nghe tiếng ngẩng đầu lên, chỉ thấy xa xa một nam một nữ chạy như bay đến, nam tử chạy trước trong tay cầm một bộ cung, nữ tử chạy sau trong tay cũng cầm một cây xiên.
444
- Thằng nhãi này!
Nhìn Ngũ Thiên Tích đi xa, Trình Danh Chấn không kìm nổi nhẹ nhàng lắc đầu.
- Đã là Đô úy rồi, chẳng trầm ổn chút nào, nếu như bị Đậu Vương gia thấy được, chắc chắn khó mà tránh khỏi bị trách cứ!
- Ngũ tướng quân là Đô úy?
La Thành không yên lòng đang nhìn bóng dáng Ngũ Thiên Tích xuất thần, thuận miệng hỏi.
445
Lý chính này là một lão nhân gầy gò, mang theo vài thiếu niên cũng gầy gò như mình, đang chỉ trỏ vài khối đá phía trước nhà gỗ. Nghe thấy tiếng vó ngựa, ba người cũng đồng thời ngẩng đầu lên, sau đó giật mình kinh hãi, đồng thời cùng ôm quyền khom người thật sâu:
- Tham kiến Quận Thủ đại nhân!
- Miễn lễ, miễn lễ.
446 Một lát sau, Đậu Hồng Tuyến, Đỗ Quyên và đội hộ vệ cũng lục tục đuổi tới, theo chỉ dẫn của Ngũ Thiên Tích buộc vật cưỡi ở cành cây bên đường, sau đó cùng nhau tiến vào nhà của Lý chính uống trà.
447
- Vậy. . . vậy làm sao mà được.
Ông lão gấp đến độ liên tục xua tay.
- Vốn là thứ lấy không, đại nhân ngài đã không so đo với chúng ta, chúng ta sao có thể.
448
- Vì sao?
La Thành nghe thấy mình đang hỏi, nhưng rõ ràng lại không thể mở miệng. Từ khi bị bại trận về sau, không có lúc nào mà y không muốn biết đáp án, hiện giờ đáp án xảy ra ngay trước mắt, nhưng y không thể nào bắt mình phải thừa nhận.
449
- Hơn một tháng nay, Hồng Tuyến chưa bao giờ nói với ta nàng là muội muội của Đậu Kiến Đức!
Một lát sau, lúng túng đi về phía trước, La Thành chủ động khơi mào câu chuyện.
450
- Vậy thì đa tạ La huynh đệ rồi!
Trình Danh Chấn trong lòng mừng rỡ, vội vàng cười chắp tay. Trước đó hắn vẫn bế tắc về tin tức, nước đến chân lại không có bất kỳ ứng biến đang chuẩn bị chịu thua thiệt, hiện giờ có được cơ hội này, tuyệt đối không thể bỏ qua dễ dàng.