421 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
422 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
423 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
424
- Sau khi thiếu chủ chết, Mật công lưu lạc giang hồ, phiêu bạt khắp nơi!
Mặc kệ Ngụy Trưng đối với việc này như thế nào, Nguyên Bảo Tàng tự nói:
- Nhưng Mật công rốt cuộc là người có phúc, triều đình bố trí thiên la địa võng, cuối cùng y vẫn trốn thoát.
425
- Lão phu còn phải viết một phong thư, đã phái người đưa tới Vương Đức Nhân ở Bác Vọng Sơn, mời gã dẫn huynh đệ dưới trướng tiến vào Võ Dương, hiệp phòng thành này!
E sợ Ngụy Trưng không an lòng, Nguyên Bảo Tàng tiếp tục nói rõ ngọn ngành:
- Ngoài ra, Tam đương gia Từ Mậu Công của Ngõa Cương trại, hồi trước cũng suất lĩnh mấy vạn đại quân đánh giết tới Hoàng Hà, quân tiên phong nhằm thẳng vào Cấp quận.
426
Lúc nhận được thư của Nguyên Bảo Tàng là lúc Đậu Kiến Đức đang trên đường hành quân. Đọc xong thư, y quá sợ hãi, cau mày truy vấn Trình Danh Chấn:
- Thư được đưa tới khi nào, làm sao lại đưa tới tay ngươi?
- Dưới trướng mạt tướng có một gã huynh đệ họ Bảo bị Nguyên Bảo Tàng bắt, Nguyên Bảo Tàng bảo gã đưa thư đến cho mạt tướng, gã không thể không theo.
427
- Như thế nào là không giữ lời rồi!
Tống Chính Bản không nghĩ tới Đậu Kiến Đức thân là lục lâm hào kiệt, gò bó so với người đọc sách như y không ít hơn chút nào.
428
Nghe tiếng bước chân Trình Danh Chấn dần dần đi xa, trong mắt Đậu Kiến Đức tràn ngập tán thưởng:
- Nếu người khác cũng giống như Trình tướng quân thì tốt rồi, ta cũng không cần phí công như thế.
429
- Bây giờ ta còn chưa có chủ ý ổn thỏa!
Đậu Kiến Đức không giấu giếm do dự của mình nữa:
- Tiên sinh vẫn khuyên ta sớm chính danh vị, định trật tự, ta vẫn kéo dài không đáp lại.
430 Nhìn bề ngoài Đậu Kiến Đức tuy rằng tùy tiện, nhưng cũng là người có sự tinh tế tỉ mỉ trong thô kệch, thấy vẻ mặt Tống Chính Bản khác thường, lập tức cảm giác lời nói của mình vô cùng dễ dàng bị xuyên tạc, đang giải thích vài câu, lại e sợ càng xóa càng đen, chính giữa lúc đang căng thẳng, cửa đại trướng phần phật một chút bị đẩy ra, Đậu Hồng Tuyến vội vã chạy vào.
431
- Về sau ta sẽ không đi tới tìm ca, miễn cho chậm trễ đại sự của huynh!
Đậu Hồng Tuyến ngoài miệng không thuận theo, không buông tha, biểu tình lại mềm nhũn ra.
432 Sáng sớm hôm sau, Đậu Kiến Đức liền phái người đi mời Hồng Tuyến. Ông muốn mượn cơ hội người cả nhà cùng nhau ăn điểm tâm làm dịu đi một chút quan hệ với muội muội, đồng thời cũng muốn cùng Hồng Tuyến thương lượng một chút công việc hồi hương sửa phần mộ tổ tiên.
433
- Gã thừa dịp thời điểm trượng phu người ta qua đời tìm tới cửa ức hiếp cô nhi quả phụ, lại không nghĩ rằng vốn người đã chết cố tình lại sống lại, đương nhiên khó tránh khỏi có tật giật mình!
Cùng đoàn người lăn lộn đã lâu, Tống Chính Bản từ trước đến nay cổ hủ cũng học xong vài phần hài hước, quyệt miệng trào phúng.
434
- Ừ. . .
Đậu Kiến Đức cúi đầu trầm tư. Nói thực ra, cùng giao tiếp quan viên triều đình như Lý Trọng Kiên vậy, trong lòng ông vẫn là khó có thể thoát khỏi một tia tự ti.
435 Lời vừa nói ra, trong đại trướng lập tức lặng ngắt như tờ. Ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn về phía Trình Danh Chấn, trên mặt tràn ngập sự khó hiểu lẫn ngạc nhiên.
436
- Tiểu Cửu tử, rốt cuộc là ngươi muốn làm gì vậy!
Vừa mới trở lại doanh trại của mình, Trình Danh Chấn lập tức nhận lấy một trận oán trách. Người đầu tiên nhảy dựng lên lải nhải chính là Đỗ Ba Lạt, quyết định lớn như vậy, không ngờ con rể không hề tham khảo trước ý kiến của lão một chút nào, điều này làm cho lão nhân gia ông ta vô cùng phẫn uất.
437
- Ta không phải, ta không phải có ý kia, Nhị Mao, ta. . .
Đỗ Ba Lạt bị mọi người nhìn đến chột dạ, cúi đầu xuống, lầm bầm giải thích. Từ lúc Chu Ninh chết, Vương Nhị Mao không hề trêu chọc bất kỳ nữ nhân nào.
438 Sau khi được sự nhất trí của những người thân cận, Trình Danh Chấn ra ngoài gọi thân binh của mình, phân công cho bọn họ thay nhau đi triệu tập Giáo Úy cấp tướng trở lên, mời bọn họ đến quân trướng của mình nghị sự.
439
Đám người Vương Phi bị quở trách, lập tức không còn dáng vẻ bệ vệ như lúc trước. Oán hận nhìn Trương Cẩn vài lần, cúi đầu trở về vị trí cũ. Trình Danh Chấn hướng về phía Trương Cẩn cười xin lỗi, thấp giọng khuyên:
- Ngươi đừng nghĩ lời mấy người kia là thật.
440 Trình Danh Chấn khoát tay, ra hiệu Ngũ Thiên Tích lui ra nghỉ ngơi. Chuyện sau này để sau này nói, ít nhất hiện tại, thoát khỏi sự bảo hộ của Đậu Gia Quân, Minh Châu Doanh không có khả năng sinh tồn độc lập trong khe hẹp giữa các thế lực lớn.