361 Ngụy Đức Thâm vừa thở dài, vừa chán nản suy đoán trong lòng. Lão nhớ trước khi xuất binh, Ngụy Trưng đã có ý tốt khuyên bảo mình, nói không có các danh tướng Lý Trọng Kiên và Dương Nghĩa Thần ở giữa trấn thủ, quận binh các địa phương rất khó phối hợp nhất trí.
362 Một chén trà, một bàn cờ, thế cờ trước mắt cứ gọi là kinh vĩ rõ ràng, Quang sơ chủ bộ Trữ Vạn Quân lại mãi không đi được nước nào. Kẻ đánh cờ với lão- Nguyên Bảo Tàng cũng không hề thúc giục, lay nhẹ chiếc quạt lông vũ, nhâm nhi trà thơm, vẻ hàm súc hiện đầy trên gương mặt.
363 - Vả lại ngươi đoán xem, Ngụy quận thừa có thể bám trụ được mấy hôm trước mặt lũ giặc Minh Châu? Trông bộ dạng cúi đầu thụ giáo của Trữ Vạn Quân, Nguyên Bảo Tàng đột nhiên có hứng thú, dương dương tự đắc khảo giáo.
364 Giờ phút này, Trình Danh Chấn bị vây trong cục hồn nhiên đưa lưng cho mũi tên bắn lén từ phía sau, giống như Nguyên Bảo Tàng từng đoán, sau khi Dương Thiện Hội lui về, hắn sẽ lập tức thay đổi kế hoạch trước đó, ngậm lấy cái đuôi đuổi theo quận binh Thanh Hà.
365 - Chỉ sợ chuyện này không phải do hắn! Trương Trư Bì có kinh nghiệm đánh giặc phong phú hơn Hùng Khoát Hải, lắc lắc đầu, cười ha hả nói. - Hắn không cần để ý tới chúng ta, lập tức trở về an bài qua sông.
366 Một gã phụ tá văn chức vểnh tai nghe chốc lát, thấp giọng nhắc nhở Dương Thiện Hội. - Tặc tử thích chơi chiêu thức ấy. Năm đó làm Phùng lão tướng quân suy sụp.
367 Nên đặt cược khi rút tay về, nên rút tay về khi cưỡng ép đặt cược, là điều tối kỵ đầu tiên của dân cờ bạc. Nếu Dương Thiện Hội có lá gan lớn hơn chút nữa, đánh cuộc lại lần nữa, có lẽ toàn bộ lịch sử Tùy Đường đều có thể sửa.
368 - Cửu đương gia lừa là mở cổng doanh trại. - Cửu đương gia chiếm trại trước! - Cửu đương gia… Ngọn lửa chiến đầu tiên cháy lên, Lư Phương Nguyên đã bị tiếng kèn làm cho bừng tỉnh.
369 Lúc Trình Danh Chấn cùng thị vệ đi vào doanh trại đã bị đốt cháy thì trận chiến đấu đã kết thúc. Đại đương gia Lư Phương Nguyên của đầm Cự Lộc chỉ dẫn theo gần hai trăm người chạy trốn, thân tín còn lại của ông ta hoặc là chết trận, hoặc là một phần đã chết dưới đao của bộ hạ thuộc cấp dưới Trương Kim Xưng làTiết Tụng hoặc là Hách Lão Đao.
370 - Đứng xa ra! Nói chuyện với giáo đầu cho tử tế! Đối với tên này, cùng họ cũng nhà với y cả trăm năm trước, Hàn Cát Sinh cho đó là sự nhục nhã của mình, anh ta tiến lên ngăn tên này với Trình Danh Chấn và quát lớn.
371 Hàn Thế Vượng nóng lòng tỏ thái độ khi thấy Trươgn Cẩn sự lo lắng về sức chiến đấu của bọn tù binh. Hai người đều chú ý đến mục tiêu của mình, không ai để ý đến ánh mắt của Trình Danh Chấn lúc này không những chỉ có sự bao dung.
372 Sau khi trở về, lão lập tức điều binh khiển tướng. Nhưng rất nhanh đám thân binh trả lời khiến lão thất vọng: - Chu giáo úy trúng ba mũi tên, máu chảy không ngừng, đang được cứu trị ở hậu quân.
373 Y trợn tròn mắt suýt nữa thì trượt chân. Vì người có đại ân giúp y không là người khác mà chính là Vương Nhị Mao tâm phúc của Trình Danh Chấn. Không đợi y từ trong kinh ngạc bình ổn lại tinh thần, Hoàng Minh Viễn từ xa đã bị giết, giáo dài của Vương Nhị Mao đẩy Hoàng Minh Viễn ra, sau đó nhanh chóng ra lệnh: - Rút quân, giáo đầu lệnh cho các ngươi rút quân về phía sau.
374 Phát hiện mình lại một lần nữa bị Trình Danh Chấn lừa, trong đầu Dương Thiện Hội dâng lên một nỗi bi phẫn không kiềm nổi. Đây không phải là thứ lão đã lọt vào trong tay đối phương, lần trước đã trúng kế, nguyên nhân có thể nói là do sơ xuất khinh địch.
375 Các phụ tá và võ tướng không biết được nỗi khổ đó trong lòng lão, rất nhanh lấy Trang Hổ Thần làm tiên phong, đám thân binh và một số binh lính tinh nhuệ làm thành đội ngũ phá vòng vây, chọn vào điểm yếu của địch mà đánh.
376 Vì nóng lòng muốn giết Dương Thiện Hội, đám lâu la sớm đã làm mất nhưng tấm khiên lá chắn. Đó chính là vũ khí duy nhất đối phó hữu hiệu với mũi tên lông vũ, thiếu nó cũng không còn cách nào chống được mũi tên đành phải trơ mắt nhìn viện quân đến mà không làm gì được.
377 Trương Cẩn biết đây là sự bày tỏ lòng biết ơn của Ngũ Thiên Tích, y cười tiếp nhận. Sau đó vừa đưa tay chỉ hướng dẫn đối phương làm sao chọn chỗ, lập doanh trại, định tứ môn, dọn các chướng ngại vật.
378 Trình Danh Chấn không thể không khẩn trương. Sở dĩ lúc trước hắn dám đối đầu với tất cả các thế lực ở xung quanh đầm Cự Lộc, cũng là bởi vì phối hợp rất ăn ý với Ngõa Cương Quân Vương Đức Nhân, đối phương đã dốc hết toàn lực để làm trì hoãn tốc độ Tang Hiển Hòa và bộ đội sở thuộc quân Tùy, nên Minh Châu có thể hoàn toàn yên tâm giải quyết mối họa trước mắt mà không phải lo lắng gì.
379 Nửa câu nói sau đề cập đến điển cố nên Đỗ Quyên không hiểu lắm, nhưng sâu trong ánh mắt của trượng phu nàng nhìn thấy sự mỏi mệt. Trượng phu đã không còn là người mà năm đó mới vào lục lâm cái gì cũng không biết không hiểu, không còn là Trình Tiểu Cửu gặp chuyện gì cũng vẫn lạc quan.
380 - Tạ ơn giáo đầu! Vương Phi Lập tức ôm quyền thi lễ, lo sợ Trình Danh Chấn thu hồi lại lời vừa nói ra. Gã đã sớm muốn có được trang bị của Hùng Khoái Hải và Ngũ Thiên Tích, cho nên bây giờ nhớ kỹ chiến lợi phẩm được phân chia.