41 Đột nhiên Kim Nhất Phàm vỗ mạnh vào vai Triệu Tam gọi :- Triệu huynh!Triệu Tam giật nảy mình, quay đầu lại nói :- Việc gì thế hở Kim huynh. Kim Nhất Phàm thốt :- Ngu đệ có một việc cứ ôm ấp mãi trong lòng, chưa hề thổ lộ với ai.
42 Lão bà đứng một bên lại hét :- Trước mặt phu nhân, không được hỏi lôi thôi. Không cho hỏi tức là bắt chàng ở thế bị động, phải thỏa mãn mọi ý muốn của đối phương.
43 Vì quyết tâm mạo hiểm, Bạch Thiếu Huy áp dụng mọi phương pháp hộ trì lục phủ ngũ tạng rồi mới ực chén thuốc gọn gàng. Đúng như Sài Cô Bà khoe khoang, Vô Ưu tán có mùi thơm và vị ngọt như mật ong, chàng uống rồi khẽ thở dài thầm nghĩ :- "Thuốc hay đắng miệng, thuốc độc ngọt miệng"Sài Cô Bà giải huyệt đạo cho chàng, cười hỏi :- Ngươi thấy đó, ta nói có sai đâu, thuốc vừa thơm vừa ngọt dễ uống lắm phải không?Bạch Thiếu Huy gật đầu :- Phải! Thơm và ngọt đúng như bà nói.
44 Thu Vân gật đầu :- Ngươi đi theo ta. Bạch Thiếu Huy ung dung bước theo sau, vừa đi vừa suy nghĩ :- "Căn cứ theo lời vị phu nhân nói thì nàng sẽ đưa ta đến Tử Vi đàn.
45 Nữ nhân quát to :- Ngươi dám mắng ta à?Bạch Thiếu Huy bĩu môi :- Tại sao ta không dám?Chàng thoạt xưng là thuộc hạ, thoạt xưng ta, rồi lại gọi nữ nhân là các hạ, đổi lại là ngươi, để chứng tỏ một tâm thần bất định cho hợp với tình hình.
46 Kể cả Đàn chủ đoàn người gồm hai mươi bốn mạng đi trong đêm tối, âm thầm lặng lẽ không vang lên một tiếng chân khẽ, đủ biết tất cả có thuật khinh công tuyệt cao.
47 Tiếng lịnh vừa buông dứt, bốn ngọn lưu ly nơi bốn góc nhà cháy vụt sáng, chiếu diện cục tỏ rõ như ban ngày. Bạch Thiếu Huy ngưng thần chú mắt đăm đăm nhìn tới trước.
48 Sau cùng Tử Vi đàn chử tự lượng sức mình, dù biết có cố gắng cách nào cũng không thể cứu vãn tình hình nổi, nếu kéo dài trận đấu, rất có thể nguy hại đến bản thân, y quyết định thoát đi, chờ dịp khác báo hận.
49 Chàng đã phát hiện ra Tử Vi đàn chủ bị song kiếm của địch thủ chém mấy nơi trên thân hình, riêng ở vai tả thì một mũi đồng châm còn cắm sâu vào da thịt chưa kịp rút ra.
50 Chàng toan vận công tiếp trợ cho Đàn chủ, bỗng thấy mũi đồng châm còn cắm nơi vai, ngập vào da thịt khá sâu, máu còn rỉ chảy. Với Đàn chủ việc vận công phong bế huyết mạch ngăn chặn máu chảy, không phải là khó khăn gì, song y phải khổ chiến mấy lượt trong đêm, thương tích bị chấn động từng hồi, do đó chỉ ngăn chặn được một lúc thôi, qua mỗi lần bị chấn động máu lại rỉ ra như thường, và hiện tại Đàn chủ mê man, không còn kiềm giữ nổi huyết mạch nên máu lại rỉ ra là điều tự nhiên phải có.
51 Thiếu nữ thứ tư hừ lên một tiếng :- Nàng chạy ngã nào chứ? Mang theo bao nhiêu người, nàng để cho tất cả đều bị tiêu diệt, nếu không tự xử, liệu về Bách Hoa cốc phu nhân có dung thứ cho chăng?Thiếu nữ áo trắng lắc đầu :- Không chắc như lời người đoán đâu.
52 Bạch Thiếu Huy nghĩ thầm :- "Ta đang muốn hiểu lai lịch của cả song phương thì nhân dịp này ta đến hội kiến với Táng Hoa phu nhân biết đâu ta chẳng thu thập được một vài điều gì hữu ích".
53 Táng Hoa phu nhân dừng lại một chút rồi nói tiếp :- Đệ tử trong Hoán Hoa cung đều xưng là Công chúa, chỉ có người Chưởng môn thì xưng là phu nhân, Chưởng môn có quyền chỉ định một người đệ tử nào mà mình xem là xứng đáng nhất để truyền y bát, thừa kế ngôi vị độc tôn trong Hoán Hoa cung.
54 Bạch Thiếu Huy theo sau Nghê Trường Lâm và Tiết thần y liền. Nhưng đến cửa Nghê Trường Lâm dừng chân lại. Một tỳ nữ bước tới ấn nút cơ quan, cánh cửa mở toang ra, Bạch Thiếu Huy thầm nghĩ có lẽ Nghê Trường Lâm cũng không biết cách mở khung cửa này, dù lão là một Phó giáo luyện, thuộc hạ thân tín của phu nhân.
55 Táng Hoa phu nhân ngồi trên giao ỷ, sắc mặt tái xanh, hai bên tả hữu có hai lão nhân đó là Nhất Chỉ Càn Khôn Lam Thông và Bát Diện Linh Lung Thủ Đường Thủ Càn.
56 Đêm tàn bóng tối còn phủ dày, Bạch Thiếu Huy ra đến bên ngoài tường, nhìn xung quanh không thể nhận định được rõ đông, tây, nam, bắc. Chàng cứ theo con đường phía trước đi tới mãi, chàng đi hơn mười dặm đường thì bình minh ló dạng, cảnh vật tỏ dần dần.
57 Đánh ra hai chưởng liên hoàn không trúng địch, địch lại ở sau lưng Tào Đôn Nhân hết sức hãi hùng không còn dám nghĩ gì hơn, vội nhào xuống vọt nhanh tới trước, sợ địch thủ tấn công bất ngờ.
58 Nghe Hoán Hoa phu nhân ra lệnh chỉ cho một mình chàng và Tường Vân vào nhà thôi, Bạch Thiếu Huy hết sức khẩn trương. Thu Vân vội vã bước đi trước, Tường Vân nối tiếp liền, Bạch Thiếu Huy còn biết làm sao hơn đành phải theo sau.
59 Hoán Hoa phu nhân ôn tồn thốt :- Xét vì từ bao lâu nay, người không hề phạm một lỗi nhỏ nào, ta niệm tình gác lại việc đó, cho người tìm dịp lập công chuộc tội.
60 Lão bà đợi cho mười tiểu đội thành lập xong, liền nghiêng mình làm lễ :- Long Cô Bà xin ra mắt phu nhân!Hoán Hoa phu nhân khẽ nhếch mình tới trước một chút, đáp lễ :- Long Cô Bà không nên quá thủ lễ, một năm qua Long Cô Bà vất vả lắm chứ?Bạch Thiếu Huy thầm nghĩ :- "Phu nhân đối với bà này có vẻ khách khí quá! Chắc bà ta cũng là tay quan trọng lắm trong tổ chức!"Long Cô Bà cung kính thốt :- Già vâng lệnh phu nhân truyền thọ kiếm pháp cho chúng.