101 Lão già tuổi giang hồ thừa kinh nghiệm nên chỉ nhìn thoáng qua cả hai là biết họ không phải người trong Phân cung, lại còn biết được Phạm Thù tuy đóng vai Đội trưởng như vẫn phải theo tên vệ sĩ mà hành động.
102 Bạch Thiếu Huy ngẩng mặt nhìn lên, trông thấy một lão nhân vận một chiếc áo dài màu tro đang từ từ bước tới. Hai võ sĩ cản cửa vội nghiêng mình, thốt :- Thần Long đường sai người mang thư tới.
103 Đài Lương ngẩng cao mặt :- Có thể bảo Quân sư là một kỳ nhân trong thiên hạ, đệ nhất kỳ nhân. Phạm Thù hỏi :- Như vậy hẳn có thinh danh to lớn? Chẳng hay Quân sư tên họ là chi?Đài Lương lắc đầu :- Thực sự tại hạ không biết được tên họ Quân sư, nhưng cứ theo lời đồn đãi thì Bang chủ và Tiết thần y đã thành tâm mời người ra giúp sức, cũng như ngày xưa Lưu Bị thỉnh Khổng Minh vậy.
104 Nghe khẩu khí của Hồ quản sự, Đài Lương đã đoán ra quy củ ở đây là phàm giải tội phạm đến, thường chỉ một Đội trưởng đảm nhận nhiệm vụ đó, chứ chưa hề có lần nào mà hai Đội trưởng cùng đến một lượt.
105 Bạch Thiếu Huy giục :- Công việc khẩn cấp, xin Đường chủ giúp cho. Người áo đỏ lại nghiêng mình :- Tại hạ xin hướng dẫn sứ giả ngay. Bạch Thiếu Huy thầm nghĩ :- "Chỉ một nơi giam tù mà chúng còn đặt ra một Đường sở, có Đường chủ hẳn hoi thì đủ biết số tù nhân không phải là ít, và dĩ nhiên là có nhiều nhân vật có danh trên giang hồ.
106 Đài Lương dù có nằm mộng cũng không ngờ Chưởng môn tứ đại phái lại bị giam cầm ở Thiên Lao này. Qua một lúc lâu, lão vẫn còn sửng sốt, hỏi :- Bạch lão đệ nói sao chứ?Bạch Thiếu Huy lấy quyển sổ tù, lật nơi ghi chú đạo hiệu các vị đó rồi chỉ cho Đài Lương xem, đoạn nói :- Đài bằng hữu chắc không còn nghi ngờ gì nữa? Vả lại chính mắt tại hạ trông thấy họ rõ ràng.
107 Hai tên tỳ nữ đi dần đến gần, rồi vượt ngang qua họ, chuẩn bị đến khúc quanh. Bạch Thiếu Huy không chậm trễ, đưa tay bắn ra một đạo chỉ phong, nhắm đúng nàng đi sau.
108 Ngọc Phiến Lang Quân Hàn Khuê chỉ quạt ngay Phạm Thù nói :- Cứ xuất thủ, bổn tòa trong vòng hai mươi chiêu sẽ bắt sống tất cả các ngươi. Phạm Thù cười nhẹ :- Ta thì chỉ cần trong vòng mười chiêu sẽ chế ngự ngươi như thường.
109 Bạch Thiếu Huy thản nhiên :- Giả sử tại hạ không chịu tự xử?Lão bà áo đen hừ một tiếng :- Thế ngươi nhất định chờ ta ra tay à?Bạch Thiếu Huy mỉm cười :- Nếu tự xử tức là phải chết, là không hy vọng sống sót.
110 Phạm Thù thốt :- Bọn ta có hẹn với Tôn Tra huynh canh hai họp mặt tại Thiên Tù đường này, bây giờ cũng gần canh hai rồi. Đài Lương mỉm cười :- Hành tung của chúng ta hoàn toàn bại lộ, tình hình đã chuyển biến khác rồi, mưu kế cũ không còn thực hiện được nữa.
111 Trại Gia Cát gật đầu :- Vậy càng hay, ta sẽ nhờ hai vị Hộ pháp đưa các ngươi rời ngay khỏi chốn này. Ta có một phong giản thiếp, hai vị Hộ pháp cứ y theo sự chỉ dẫn trong giản mà thi hành.
112 Bạch Thiếu Huy thầm nghĩ :- "Cái lão Quân sư này ý chừng thấy các vị Chưởng môn không chịu thừa nhận thân phận nên định nhờ mình và Phạm đệ chứng minh chắc?"Thiệu Ngươn Xung nhìn thoáng qua hai anh em, hỏi :- Hai vị là ai?Bạch Thiếu Huy vòng tay đáp :- Tại hạ là Bạch Thiếu Huy, còn đây là nghĩa đệ Phạm Thù.
113 Trại Gia Cát bật cười khanh khách :- Bổn sơn nhân đã có kế sách giải quyết trường hợp đó. Điều quan trọng là các vị phải hết lòng tín nhiệm bổn sơn nhân.
114 Bạch Thiếu Huy lắc đầu :- Người chết rồi, sống lại sao được mà cô nương cho là lịnh nghiêm?Hương Hương trố mắt :- Vậy là ai?Phạm Thù mau miệng đáp :- Là một tên hung ác, cướp cô nương mang đi ngay trong đêm đó!Bạch Thiếu Huy sợ hắn hấp tấp hơn, tiết lộ cái chết của mẹ nàng sớm hơn lúc cần nói, có thể nói mà nàng đủ sức chịu đựng được hung tin, vội thốt :- Phải, hắn là Ngọc Phiến Lang Quân, họ Hàn tên Khuê, hắn là bạn đồng môn mới lịnh tôn.
115 Bạch Thiếu Huy thầm nghĩ :- "Nàng chẳng có lý do gì bịa chuyện dọa ta đâu, nếu bọn Hoa nữ hạ thủ đoạn, thì người trong hai chiếc thuyền khó tránh được cái họa diệt vong! Ám khí dù tránh được, nhưng hai thuyền phát hỏa lên rồi, còn làm sao chịu đựng nổi?"Thấy chàng trầm lặng, Tử Vi đàn chủ hỏi :- Trại Gia Cát có ở trên thuyền chăng?Biết không có cách nào ẩn giấu, chàng gật đầu.
116 Phạm Thù hỏi :- Chiếc phù lịnh của đại ca là vật thực hay giả đấy?Bạch Thiếu Huy mỉm cười :- Giả thế nào được?Vừa lúc đó, một tên đạo đồng mang bữa ăn đến.
117 Thiết Cô Bà rít lên :- Liễu đầu! Ngươi dám khiêu khích ta?Tường Vân điềm nhiên :- Tiện nữ chỉ nói sự thật, nào dám khiêu khích Thiết tổng giám? Tuy nhiên, Tổng giám cũng phải hiểu cho, dù tiện nữ thân phận thấp hèn song công tác này do Phu nhân sai phái, ít nhất hiện tại thì tiện nữ cũng là một sứ giả của Phu nhân.
118 Trong tình thế đó, Long Cô Bà chẳng còn biết làm sao nữa, đành lấy trong mình ra một lá cờ màu đỏ như máu, Tử Vi đàn chủ và Hoàn Hoa công chúa cũng lấy ra mỗi người một lá cờ nhỏ hình tam giác.
119 Từ nơi đầu rừng phía tả, một giọng cười trong trẻo vang lên, tiếp theo đó có tiếng chân người bước đi rất nhẹ, bước đi nói lên một dáng dấp dịu dàng, yểu điệu, rồi một bóng trắng xuất hiện trong tầm mắt cả ba.
120 Phạm Thù cầm bức cẩm nang, đọc to :"Nguyệt Lạc Tham Hoàng Lô Mãn ThiênĐồng Lai Nhân Tại Ốc Trung MiênPhiền Quân Độc Tại Cô Phong TọaCửu Khuyết Tiêu Thính Đáo Khách Thuyên"Hắn buông bức cẩm nang xuống, cười mỉa :- Lại một bài thơ tứ cú, phỏng theo âm vận của bài thi xưa, tả cái cảnh đậu thuyền bến sông Cô Tô nghe tiếng chuông chùa Hàn San! Tiểu đệ chẳng rõ cái lão Quân sư này có dụng ý gì lại luôn luôn cầu kỳ, cố tạo bí mật, chừng như muốn tỏ là lão nắm trọn thiên cơ trong tay!Bạch Thiếu Huy mỉm cười :- Tại Phạm đệ không hiểu đó thôi, chứ Quân sư đã chỉ dạy rõ ràng, câu thứ nhất, hoạch định thời gian, câu thứ hai là bảo một mình ngu huynh đi, còn Phạm đệ và tỷ tỷ với tam muội ở lại đây.