1 Dạ Nguyệt Lâu. . . Tọa lạc ngay giữa trung tâm Hàm Thành, với kiến trúc nguy nga, tráng lệ bằng những mái vòm cong vút, kết hợp cùng những khu vườn hoa viên vây bọc, Dạ Nguyệt Lâu xứng với cái danh mà cư dân ở đây gắn cho nó:Nhất Lầu.
2 Ngoài Hàm Thành trong một ngôi cổ miếu hoang tĩnh mịch khác hẳn với Dạ Nguyệt Lâu nguy nga tráng lệ cũng có hai người ngồi ngắm trăng trung thu. Thiếu niên với dáng mạo nho nhã, lịch lãm ngồi bên cạnh lão hán nhân đã ngoài ngũ tuần.
3 Khu hoa viên của Dạ Nguyệt Lâu thật vắng lặng kể từ lúc Tàn Hồn Ma Đao Nguyên Thiên Phục xuất hiện. Sự vắng lặng đó tạo ra một khoảng không gian nặng nề và trầm cảm.
4 Ngồi trước tấm gương đồng bóng lộn, Nguyên Thiên Phục chằm chằm nhìn vào vết thương của mình qua tấm gương đó. Vùng chấn tâm tử huyệt của Tàn Hồn Ma Đao bị khoét một lỗ thủng vừa đúng một đốt ngón tay, nếu như vết thương do mũi Quỷ Kiếm tạo ra nhấn sâu thêm một đốt tay nữa thì tim của Nguyên Thiên Phục đã thủng rồi.
5 Đặt chén rượu xuống bàn, Thế Kiệt nói với Cáp Nhật Hồng:→ Tại hạ không thể uống nhiều hơn được nữa. Tại hạ kiếu từ, đa tạ cô nương đã bồi tiếp. Nhật Hồng nhướng mày nhìn theo Thế Kiệt:→ Sao? Công tử đã muốn đi rồi à?→ Tại hạ phải đi.
6 Đoạn Hồn Quỷ Kiếm Giang Kỳ chống kiếm nhìn lên vầng trăng đang khuất dần để nhường khoảng không gian mênh mông trên bầu trời cho ánh bình minh. Y buông một tiếng thở dài, lắc đầu nói:→ Mười tám năm luyện kiếm, cũng chỉ có thể hơn gã nửa chiêu kiếm.
7 Giọng nói kia còn đọng trong thích nhĩ của Lệnh Thế Kiệt thì một trận cuồng phong từ phía sau chàng thổi tới giũ ngọn đại bạch kỳ thêu ba chiếc hắc lâu.
8 Cục trường thoạt trở lại bình lặng, Thế Kiệt e dè nhìn Nguyên Thiên Phục, chàng nghĩ thầm:→ "Chỉ một chiêu đao, Tàn Hồn Ma Đao đuổi được Tam Ma Hoạt Sát, thì với mình, mình đâu thể cản tay y được.
9 Bầu trời xám xịt bởi những tảng mây đen phủ kín. Cùng với không gian xám xịt đó là những tiếng sấm ầm ì thỉnh thoảng lại trỗi lên kiến tạo một không gian cuồng nộ của trời và đất.
10 Bầu trời xám xịt, chuẩn bị trút xuống những cơn mưa nặng hạt khiến Thế Kiệt lo lắng. Chàng muốn tìm một chỗ trú mưa, nhưng tuyệt nhiên chẳng nhìn thấy một chỗ nào khả dĩ có thể trú mưa được.
11 Trở lại với Tàn Hồn Ma Đao Nguyên Thiên Phục. Một luồng gió giá lạnh phớt qua mặt Thiên Phục, hớt luôn hạt Dạ Minh Châu. Hạt Dạ Minh Châu đáng giá trăm lạng bị hớt lên không, rồi sau âm thanh khô khốc, nó bể tan thành một nhúm bụi.
12 Ác Nhân Cốc. Cuối cùng Lệnh Thế Kiệt cũng đưa được sư phụ về đến Ác Nhân Cốc. Nếu so sánh Ác Nhân Cốc với Hắc Mộc Nhai thì nơi đây hiểm trở gấp bội lần.
13 Đứng trước thạch môn để vào Kiếm Cung, Thế Kiệt không khỏi bồi hồi, bởi vì khi bước vào Kiếm Cung xem như chính thức rời khỏi Ác Nhân Cốc. Thế Kiệt bâng khuâng và bồi hồi, nhưng cuối cùng cũng đặt tay vào khối đá khởi động cơ quan mở cửa.
14 Nhìn những bầu rượu rỗng không trên bàn, Mộc Kiến Bình muốn ngăn Thiên Phục đừng uống nữa, nhưng ý niệm đó chỉ nảy nở trong đầu nàng mà thôi. Đặt chén xuống bàn, Thiên Phục với tay cầm bầu rượu.
15 Mùi xạ hương từ bên ngoài theo một luồng gió thoảng cuốn vào thảo quán. Dù chưa xuất hiện, nhưng với mùi thơm xạ hương kia, bất cứ ai ngửi được cũng đều phải liên tưởng đến một trang mỹ nhân diễm lệ tuyệt trần.
16 Trở lại với Lệnh Thế Kiệt. Tiếng nói eo éo của lão nhân kia khiến cho vẻ mặt đang hứng khởi của Khoái Kiếm Giang Mão thoạt sa sầm lại. Cùng với lời nói đó thì một ngọn đại hắc kỳ như từ trên trời lướt xuống cắm phập phía trước Thế Kiệt với khoảng cách vừa ba trượng.
17 Gian đại sảnh Dạ Nguyệt Lâu thật là nhốn nháo bởi sự có mặt của những cao thủ bảy mươi hai trại lục lâm. Và tất nhiên trong chúng cao thủ lục lâm, nổi bật nhất là Chữ Hào Thiên.
18 Giọng nói trang trọng kia là của Lý Ma Ma và sự xuất hiện của bà buộc Tiểu Ngọc phải e dè không dám nhìn. Nàng len chân đứng nép sau lưng Chữ Hào Thiên.
19 Liền sau câu nói nhạt nhẽo đó thì mùi xạ hương đã khỏa lấp tất cả không gian đại sảnh Dạ Nguyệt Lâu. Mùi xạ hương khiến cho bọn lục lâm đang hiện diện tại gian đại sảnh Dạ Nguyệt Lâu phải đờ đẫn.
20 Cánh cửa thư phòng của Lý Ma Ma bật tung, Chữ Hào Thiên xông thẳng vào, thoi quyền thần lực đã hườm sẵn quyết trả thù cho hai gã nghĩa đệ Điền Mẫn và Trung Đại Ngôn.
Thể loại: Xuyên Không, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn, Trọng Sinh
Số chương: 15