41 Ngôi nhà mồ khi màn đêm phủ xuống kết ra chung quanh nó một không gian vắng vẻ, âm u, rờn rợn. Sự vắng vẻ và âm u đó buộc những ai bước chân vào nhà mồ đều nảy sinh ý niệm mình đang đi vào cõi u linh của chốn địa ngục.
42 Từ lúc chia tay với Nguyên Thiên Phục trong sự hờ hững của gã, tâm tư Mộc Kiến Bình vô cùng bứt rứt và bực dọc. Nàng tức vì sự hờ hững của Tàn Hồn Ma Đao, và cũng tức cho mình sao lại để tình cho con người vô tâm vô tình như gã.
43 Thần Hành Dị Cái lão thâu nhi vừa bưng chén rượu, nhưng chưa kịp uống thì nghe những tiếng lao xao ồn ào trước cửa khách điếm. Lão cau mày nói với Nguyên Thiên Phục:→ Thật là bực bội.
44 Dạ Nguyệt Lầu. Tòa lầu không còn sự rộn rịp tấp nập của cái thời còn thiên hạ đệ nhất kỹ nữ Triều Thi Thi, và kể từ sau lần U Linh Nhân xuất hiện, nó bỗng chốc trở nên hoang vắng.
45 Ngọc Diện Thư Sinh Hạ Hàn Quang tu cạn tịnh rượu, hứng khởi nhìn qua năm gã đại hán đang chú nhãn vào gã:→ Nào. . . Uống thêm nữa đi. . . Hôm nay Hạ mỗ khoản đãi các vị một bữa thật no nê.
46 Tiêu Thái Ngọc sau khi bắt mạch cho Lý Ma Ma, nhìn Lệnh Thế Kiệt nói:→ Đệ đê. . . . Thấy Thái Ngọc có vẻ căng thẳng, Thế Kiệt lo lắng nói:→ Tỷ tỷ. . .
47 Lâm Thủy Trúc. Đúng là cái tên Lâm Thủy Trúc. Đó là một khu rừng trúc với diện tích độ vài trăm mẫu. Nhưng nó lại lọt thỏm giữa một hồ nước mênh mông, nên xa xa trông tựa một quả đồi xanh nhô lên trên mặt nước hồ trong vắt.
48 Nói về Lệnh Thế Kiệt. Khi chàng vừa băng qua tán trúc thì ngỡ như trước mắt mình xuất hiện một màn sương dày đặc. Trong màn sương đó thấp thoáng có bóng U Linh phiêu diêu, bồng bềnh.
49 Buông một tiếng thở dài, Thiên Phục lắc nhẹ cổ tay. Lưỡi đao Tàn Hồn đã trút lớp lụa đỏ quấn lấy nó. Đao đã xuất tất Quỷ Kiếm cũng không thể nằm yên trong vỏ.
50 Lưng mang xác Tàn Hồn Ma Đao Nguyên Thiên Phục, hữu thủ cầm Quỷ Kiếm, tả thủ thì ngọn Tàn Hồn Ma Đao sáng ngời ánh thép, Thế Kiệt lững thững quay lại gian Trúc Xá.
51 Thế Kiệt toan thoát ra khỏi khoang xe nhưng Vương mẫu đã cản chàng lại:→ Cứ đi theo lão thâu nhi mà lo hậu sự cho Nguyên Thiên Phục, để cho ta đoạn hậu.
52 Trên đỉnh Côn Luân, tiết trời đã lập đông, những luồn gió se lạnh cùng với những bông tuyết trắng xóa từ trên cao rớt xuống phủ lên hai bờ vai Thế Kiệt.
53 Tiếng thốt bất ngờ của Diệu Thủ Thần Y Kỳ Thân Lộc buộc mọi người phải nhìn lại. Kha Giã Na sư gia đang tịnh thân bất ngờ đứng lên, hai con ngươi long lanh cái nhìn sòng sọc, chính ánh mắt đó đã buộc Diệu Thủ Thần Y phải giật mình buột miệng và thối luôn về sau ba bộ, mắt đóng đinh vào Kha Giã Na.
54 Tuyết phủ một màn trắng xóa trên trấn Hàm Thành. Tuyết gieo vào tâm khảm người ta cái lạnh giá từ thể xác đến tâm hồn, và hơn thế nữa, trong Đào Hoa Trang tuyết điểm tô thêm sự cô quạnh và xơ xác.
55 Thế Kiệt ngồi kiết đà trên phiến bồ đoàn hình bánh xe luân hồi, chung quanh chàng có mười hai bệ đá đặt sẵn những pho tượng kim thân La Hán. Trên đỉnh đầu Thế Kiệt là quả cầu bằng ngọc lưu ly hứng lấy ánh sáng nhật quang.
56 Quả đúng như Vương mẫu và Thần Hành Dị Cái lão thâu nhi đoán, chúng quần ma đang hợp lực công phá thạch môn để vào Kim Đỉnh Sơn. Vương mẫu, lão thâu nhi và đại sư Huệ Giác đứng án ngữ chắn ngang mật đạo chờ đợi.
57 Ánh sáng nhập nhoạng từ phiến đá dạ quang hắt ra ngoài tạo ra một không gian rờn rợn khi Quỷ Kiếm U Linh xuất hiện. Dáng đứng sừng sững, trong bộ thụng y có mũ trùm đầu trông U Linh Quỷ Kiếm chẳng khác gì một thần chết chốn a tỳ hiện thân.
58 Thần Hành Dị Cái lão thâu nhi đã chếch choáng. Lão cảm tưởng đất dưới chân như đang dậy sóng, trong khi đó Thế Kiệt vẫn bình nhiên, nhìn mà ngỡ như chẳng có giọt rượu nào.
59 Đến ngay cả Thế Kiệt cũng không ngờ sự biến diễn ra như vậy. Chàng ngơ ngác dấn đến ba bộ:→ Tỷ tỷ. . . Chuyện này là thế nào?Nhác thấy chàng dấn đến, Thái Ngọc trừng mắt thét lớn:→ Đứng lại, đệ đệ không được đến gần ta.
60 Huệ Giác đại sư không khỏi bùi ngùi khi nhìn lại tòa Thiếu Lâm cổ tự. Chỉ mới một khoảng thời gian ngắn ly khai khỏi Tung Sơn Thiếu Lâm, thế mà khi quay trở lại, cảnh vật Thiếu Lâm như khác hẳn trước đây.