1 Ngày mười tháng tám, tại kinh đô Nhật Bản. Từ trong không gian sâu thẳm vô tận, một ánh sáng rực rỡ chói mắt xoay vần di động, giống như ánh sáng của mặt trời vậy.
2 Chiều ngày 11 tháng 8, tại Đông Kinh Nhật Bản. Lăng Độ Vũ nhét tiền thưởng vào tay người hầu, người hầu lập tức cúi mình tỏ ra cảm kích, lùi thẳng ra khỏi phòng, ngoài phòng lại cúi mình lần nữa, khiến Lăng Độ Vũ lại lo rằng trán anh ta sẽ đụng vào cửa.
3 Sáng sớm ngày mười hai tháng tám. "Bộp!"Cánh cửa bị đẩy mở ra. Thiên Huệ Tử cảnh giác nhìn về phía cửa, cửa tuy đã bị đẩy mở ra, nhưng trong một lúc vẫn chưa có ai tiến vào.
4 Lăng Độ Vũ trở về nhà ăn của tửu điếm ăn cơm trưa, đã gọi đĩa rau trộn, có nhiều vị mà ăn, ngay lúc ở trong hoàn cảnh ác liệt như thế này, tình hình khó nắm bắt như thế này, anh vẫn giữ được tâm thần thanh thản trong sáng.
5 Ngày mười ba tháng tám, sáng sớm. Thiên Huệ Tử nửa nằm nửa ngồi trên giường, mi mắt càng lúc càng nặng, cơn buồn ngủ đang gặm nhắm ý chí kháng cự của cô.
6 Ngày mười bốn tháng tám, sáng sớm. Chuông điện thoại trong phòng của tửu điếm kêu vang. Ý thức của Lăng Độ Vũ trong biển lớn tâm linh theo đó từ từ nổi lên, trở về thế giới hiện thực, anh rời khỏi trạng thái và tư thế thiền định, đứng lên, bước đi vài bước.
7 Mặt biển tối đen phản chiếu bầu trời đêm le lói ánh sao, Tái Sinh Hiệu nhấp nhô theo con sóng trên mặt biển, ánh đèn hiệu ở đầu và đuôi thuyền tựa như những con mắt của ma quỷ, trong khoang thuyền và trong buồng lái đều chiếu ra ánh đèn màu vàng, chỉ là chẳng có lấy một điểm sinh khí của con người, chỉ có tiếng sóng đơn điệu vỗ vào thân thuyền chẳng bao giờ ngơi nghỉ.
8 Lúc Lăng Độ Vũ leo lên Đạo Hương Hiệu, anh đã sức cùng lực kiệt. Hòa Điền Đạo Hương thấy anh thương tích đầy người, nước mắt trào ra không sao ngăn được, đau đớn hỏi: "Chuyện gì xảy ra vậy? Tôi sợ muốn chết luôn!"Lăng Độ Vũ cố sức rướn người lên, nhìn về Tái Sinh Hiệu ở ngoài nửa dặm, thấy nó vẫn chẳng có chút động tĩnh gì, thở ra một hơi, nói:"Cho thuyền chạy ra xa một chút, chỉ cần quan sát động tĩnh của nó trên Radar là đủ rồi.
9 Một chiếc xe thùng sang trọng được tài xế lái chạy vào công quán hào hoa của Đại Dã Long Nhất. Quản gia kéo cửa mở ra, nói với Hòa Điền Đạo Hương vừa bước ra khỏi xe: "Đại Dã tiên sinh đang ở trong thư phòng đợi bà và Lăng tiên sinh.
10 Máy bay hạ dần tốc độ hướng xuống phi trường Queensland của Úc. Mạch Phu bác sĩ nâng mớ hành lý giản tiện, dùng dáng đi nghiêng sang bên phải độc nhất vô nhị, từng bước bước lại chỗ cho thuê xe của sân bay.
11 Màn đêm buông xuống. Sáng Thế nông trường như chốn đào nguyên cách ly nhân thế, yên tĩnhhòa bình, chẳng thể nào ngờ được một ngày văn minh nhân loại vì một chiếchỏa tiễn bắn ra từ đây mà hủy diệt.