181 Tình báo nhanh chóng thuật lại tin tức điều tra được cho Thanh Huyền. Thành chủ thành Phượng Hoàng , lại là người của Thánh linh cung thế lực có bao nhiêu đại chứ , lệnh truy nã của hắn cũng không phải chỉ là nói suông.
182 Cự nhiên tự mình rơi vào bẫy , Phong Vân quả thực làm cho hắn quá thất vọng rồi. Phong Vân bị Mộc Hoàng mắng mỏ liền cúi gằm mặt xuống :“Hảo, hảo, là ta thẫn thờ, lúc này đây là do ta liên lụy ngươi.
183 Mộc Hoàng thấy vậy nhíu mày, một cỗ lửa giận trong lòng vừa rồi nháy mắt biến mất sạch sẽ. “Cự nhiên đem chúng ta trực tiếp đưa tới trung ương. ” Mộc Hoàng nheo mắt nhìn bốn phía.
184 Gió vẫn thổi, bóng xanh vươn càng lúc càng xa. Trong trận thế ‘’ Bách chuyển cửu hồi ‘’ , thanh âm chém giết, ma thú gầm rú, pháp khí cuồng hô, lục sắc tiên ảnh chồng chất không ngừng đan vào cùng một chỗ.
185 Nơi đây có nhiều ma thú cùng ma hạch như vậy, hơn nữa ở đây linh lực thật lớn, dường như linh lực tràn ngập hồ nước. Điều này thực tối thích hợp cho việc Phong Vân có thể cướp đoạt linh lực của người khác.
186 Linh lực kia từ bạo phát áp chế rồi dần dần được thu nhỏ lại. Trong cơ thể, linh lực đi một vòng, kinh mạch liền cảm thấy thoải mái, linh lực của cơ thể liền tăng lên một phần.
187 Thân thể từ trên trời cao dần dần hạ xuống, vẻ mặt Thanh Huyền sát khí đằng đằng nhìn chăm chú vào Hách Liên vương công ở phía dưới, tay vung lên, trăm tên linh vương theo bốn phương tám hướng chạy như bay xuống, toàn bộ vây quanh Hách Liên vương phủ.
188 Từ đường của gia tộc Hách Liên là nơi tôn quý nhất, ngay cả tộc nhân bình thường đều không được đi vào. Mà hiện tại, châm tai vỡ. Chỉ có thể chứng minh một sự kiện, từ đường đã bị phá hủy hoàn toàn.
189 “Ngươi rốt cuộc……” Nhất thời lo lắng mà hét lớn, Mộc Hoàng đột nhiên thấy vành tai của Phong Vân trống rỗng, nơi đó hẳn là có châm tai. Có châm tai đính ở đó, nàng thích nhất là ở nơi đó.
190 Lập tức, Mộc Hoàng đỡ Phong Vân ngồi vào trong lòng hắn , vung tay tạo ra một tia linh lực, điểm ở trên người Phong Vân :“Đi theo linh lực của ta đi. ”Phong Vân gắt gao tựa vào trong lòng Mộc Hoàng , bất động không nói gì, nhưng lực lượng trong cơ thể bắt đầu đi theo sự chỉ dẫn của Mộc Hoàng.
191 Trong lúc nhất thời, chỉ thấy ma hạch trân quý trong trận thế trăm chuyển cửu hồi này từ bốn phương tám hướng bay tới chỗ Phong Vân. Ở không trung, năng lượng bị hấp thụ không còn một mảnh.
192 Phượng mâu lưu chuyển, trải qua khó khăn , hồi sinh. Giống như phượng hoàng ở trong dục hỏa , hỏa diễm trọng sinh. Mộc Hoàng nhìn Phong Vân đang nằm trong lòng mình , rõ ràng một thân huyết ô, lại lần đầu tiên đẹp đẽ như ánh nắng làm chói mắt , làm cho người ta đui mù.
193 Như thế nào lại, như thế nào lại phá trận……“Rầm rầm. ” Đại trận thế chôn sâu ở dưới địa cung , sau một hồi rung động, phịch một tiếng mạnh mẽ mở ra. Bão táp lực lượng, nháy mắt thổi quét toàn bộ phủ thành chủ cùng phân đàn Thánh Linh cung bên cạnhPhòng ốc vỡ tan, tất cả mọi người đều rơi vào kinh hãi.
194 Phong Vân cứ thế nhìn đống đổ nát trước mặt , không hề động, không nói gì, thậm chí không có bi thương. Nhưng trong đôi mắt lại như nung nấu một ngọn lửa đỏ rực, lại chất chừa đầu cừu hận, hận đến tận xương cốt.
195 “Hậu Tam, người trong phủ đâu? Bọn họ đâu rồi ? Xảy ra chuyện gì rồi sao ? Bọn họ……”“Hỏi từ từ, từng câu một thôi ” Mộc Hoàng theo sát Phong Vân, áp chế sự kích động của nàng.
196 Rất nhiều hạ nhân đều bị đuổi ra ngoài? Lại cho rất nhiều tiền? Mộc Hoàng nghe nhíu nhíu mày, ý tứ này……“Phong Vân , là Phong Vân sao?” Mà vào lúc này, một người từ xa nhẹ giọng kêu lên.
197 Có người dám cùng Phượng Hoàng thành chủ của Thánh Linh cung kêu gào sao ?Chuyện này vẫn là nhiều năm khó gặp, lần đầu tiên thấy có người lớn gan như thế này.
198 Thanh Huyền chỉ có thể trố mắt. “Ta hỏi ngươi,người của Hách Liên phủ đâu?” tay Phong Vân nắm chặt thành quyền. “Hách Liên Phong Vân ?” Thanh Huyền vừa nghe lập tức liền hiểu được, trước mắt không phải là Vân tiểu thư của đế quốc Cổ Mã, mà là Hách Liên Phong Vân của Á sắt.
199 Mọi người chung quanh đều ra xem náo nhiệt nhưng vừa thấy trận thế như vậy, mọi người cơ hồ đều tránh ra xa , linh hoàng, linh hoàng chiến đấu, bọn họ phải chạy thôi, uy lực quá lớn.
200 Mộc Hoàng liếc mắt nhìn một cái liền hiểu trong lòng Phong Vân đang tức giận đến nổi bão , lập tức từng bước đi lên phụ giúp Phong Vân đốn hạ kẻ thù, dù biết những người trước mắt này không phải dễ đối phó nhưng khoảnh khắc xông lên hắn không hề chùn bước hay suy nghĩ nhiều.