121 Nhiều người biết được thân phận của Mộc Hoàng , việc này tuyệt đối không phải một chuyện tốt. Mộc Hoàng này vẫn còn mang thù với nàng. Về sau bảo linh lực của hắn khôi phục, thì khó mà tính sổ được.
122 Phong Vân thấy biểu tình của hắn thì hết chỗ nói rồi. Gió núi thổi qua, nơi đây một mảnh quẫn thái. “Cái kia, cái kia, ta nói……” Thật sự chịu không nổi các loại tầm mắt của mọi người , Phong Vân ho nhẹ một tiếng, chuẩn bị đánh lảng sang đề tài khác.
123 Cùng thời khắc đó , sắc ngọc lưu ly luôn đi theo hồng quang bắn hào quang ra bốn phía, chặt chẽ bao lấy Lâm Quỳnh cùng mọi người. Đoàn người Phong Vân hoàn toàn bị bao phủ trong hồng quang của ngọc lưu ly.
124 Bọn họ tung hoành ở nơi này đã lâu, cho tới bây giờ còn chưa từng chịu qua trọng thương gì. Con mẹ nó, hôm nay cự nhiên âm câu lật thuyền. Này khẩu khí, nhất định phải giết đám ngườitrước mắt mới giải được hận.
125 “Cái này giao cho ta, các ngươi đi giúp đội trưởng đi. ” Gã mặt thẹo hung hăng nhổ ra một ngụm huyết, mặt mày đầy vẻ dữ tợn rút ra một thanh tam xoa kích cầm ở trên tay,hung hăng đi đến chỗ Dương Vụ.
126 Hắn nhìn theo Phong Vân trên trán đã toát ra mồ hôi lạnh từ bao giờ, lướt qua khuôn mặt Phong Vân, tích lại một tầng bụi bặm. Đó là tình trạng hết linh lực.
127 Hoàng kim sư tử nhìn Phong Vân, lạnh lùng tiêu sái tiến về phía này. Phong Vân thấy vậy chậm rãi mở miệng nói:“Ngươi không muốn theo ta, ta cũng biết lúc trước là chúng ta ép buộc, miễn cưỡng ngươi.
128 Khế ước này là vĩnh viễn,nếu phá bỏ sẽ sinh ra hậu quả,linh lực của Phong Vân sẽ bị rút đi vài phần, nữ nhân này……“Một ma thúc bất trung với chủ nhân, giữ lại cũng vô dụng, vứt bỏ cũng tốt.
129 Phong Vân như trút được gánh nặng, lập tức xoay người rời đi. Nhưng mà, ngay tại thời điểm này khi mà huyết sắc của nàng bị buộc bức ra từ trong mi tâm của hoàng kim sư tử trong nháy mắt liền….
130 Nhưng cái khí thế này , cái dạng này a ……Rốt cuộc là nó có phải là ma thú bậc nhất không vậy trời …nói thế nào nhỉ, rất, rất, rất……Nhưng chỉ có duy nhất Mộc Hoàng mang biểu hiện thản nhiên, khóe miệng lại nhếch lên như có như không…Tốt lắm, hoàng kim sư tử cũng không phải loại ngu xuẩn lắm.
131 Phong Vân này, quả thực rất thú vị. “Ôi, tỷ tỷ của ta, ngươi đừng ngây người nữa, lau lau huyết trên người ngươi đi. ” Tâm tình cực hảo, thanh âm không đứng đắn lên trầm xuống bổng.
132 Cuối cùng, cơ hồ cười không thấy cái mũi cùng ánh mắt. “Ngươi muốn lấy hết sao?” Mộc Hoàng đứng ở một bên, thấy vậy thật sâu nhíu mày trầm giọng nói. “Thời điểm trên lưng nhiều nợ nần như vậy mà không thu được sao.
133 Chỉ là tiểu thương thôi, hắn không sao cả. Phong Vân thấy vậy ừ một tiếng, lại lần nữa cúi đầu thu gom chiến lợi phẩm. “Oa, ba cái thập cấp hỏa diễm thú ma hạch, tuyệt vời, tuyệt vời.
134 “Đi thôi. ” Mộc Hoàng cũng không quay đầu lại, xoay người bước đi. “Uy, đợi ta……”Phong Vân một bên cùng hoàng kim sư tử động thủ, một bên như gió đuổi theo.
135 Chỉ thấy trước mắt là một mảng rộng lớn,được bao phủ bởi một màu kim hoàng sắc trạch, che đậy hết thảy, lọt vào trong tầm mắt đều là màu vàng óng ánh.
136 Gặp gỡ được một lực lượng hoàng kim thử có quy mô lớn như vậy, chính là đại ma thú cấp mười ba, phỏng chừng cũng không dám lao vào mũi nhọn này, vì thế các ma thú đều tránh xa xa.
137 Nhất thời một đám giống như những những người bị điên, điên cuồng hướng chỗ Phong Vân lao tới. Thần sắc kích động kia cơ hồ là muốn phát cuồng. “Đi. ” Dương Vụ vẻ mặt bình tĩnh khẽ quát một tiếng.
138 “Cứ để bọn họ tìm ta. ” Hoàng kim sư tử mí mắt cũng không nâng lên một chút. Nó rất mạnh, khác biệt với công kích trước đây, trước mắt nó có thể tiêu diệt được một phần ba đội hoàng kim thử.
139 Dám sinh sôi ở ngày thứ hai,chỉ cần qua được con sông ngăn cách với rừng rậm lớn nhất của các ma thú , là được an toàn. “Ôi mẹ của ta ơi. ” Vừa đến được chỗ an toàn , Phong Dương không nhịn được hướng tới mặt cỏ gục xuống.
140 ‘’May mắn là Từ Hoãn phát hiện ra sớm, nếu không chúng ta đã sớm chết từ lâu. ” Cánh nam tử ầm ầm ĩ ĩ nói, trong mắt cơ hồ là tràn đầy lửa giận. “Đúng, đúng, giết hắn đi , bọn hắn đuổi giết chúng ta……”“Chúng ta thiếu chút nữa bị bọn họ giết……”Những đệ tử có chút thương thế, lúc này đã tỉnh táo hơn trước cũng góp giọng trả thù.