161 Ta biết hắn lai lịch đại, biết hắn chắc chắn đã quen mặt với những nân vật cỡ đại. Bất quá mong hắn đừng có khoe khoang ra ngoài , đặc biệt là ở trước mặt nàng.
162 Mà thành chủ của Phượng Hoàng thành này cũng chính là một trong những người phụ trách thánh linh cung , mà Phượng Hoàng thành này cũng là phân đàn của thánh linh cung.
163 “Ngươi không có tiền. ” Mộc Hoàng thản nhiên nhìn Phong Vân liếc mắt một cái, không hề nể tình lưu lại cho Phong Vân chút mặt mũi nào. Phong Vân có thể là người tài phú thật, nhưng hiện nay trên tay một kim tệ cũng chẳng có.
164 Một tay đỡ lấy người, mà vị bằng hữu phía sau của người nọ cũng cùng lúc bắt được hắn, cùng Phong Vân nâng người nọ lên. Mà vị bằng hữu kia vừa tiếp xúc với tay Phong Vân , nháy mắt ánh mắt có chút ngưng đọng.
165 Trừ bỏ ở chung quanh là cỏ cây và núi đá có thể hợp thành một thể, mượn hơi thở của chúng để che dấu chạy trốn người ngoài. Ngay cả các cao thủ thuộc hệ khác cũng không có khả năng phát hiện ra.
166 Sau khi dàn xếp ổn thỏa, Phong Vân vừa ăn rau, vừa tiếp tục chủ đề vừa rồi:“Ta không biết đây có phải là châu chấu đá xe hay không,nhưng ta có đạo lý của ta.
167 Hoàng kim sư tử từ trong lòng Phong Vân đứng lên, nhảy lên trên bàn,lấy chén rượu của Phong Vân uống một ngụm, sau đó thản nhiên nói:“Bất quá, ta có thể cho ngươi trong khoảng thời gian ngắn nhất tiến vào bên trong.
168 Lữ điếm to như vậy mà trong nháy mắt đã bị bao vây. Hơi thở cường đại của một trăm linh vương khiến cho toàn bộ mọi thứ bị ngăn chặn hết thảy, cơ hồ ngay cả thời gian cũng đứng yên.
169 Kẻ áo xanh không để ý tới Phong Vân, mạnh mẽ vung ống tay áo lên, xa xa theo sát phía sau hắn chính là tên nam nhân đã mật báo, lập tức bị gọi lại đây.
170 “Thanh Huyền thành chủ tính tình quả nhiên đủ đại, ỷ vào là người của thánh linh cung nên không đem ta để vào trong mắt. ” Mộc Hoàng thanh âm lãnh trầm , chậm rãi vòng vo nhưng lại khiến người khác phải e sợ.
171 Mộc Hoàng cự nhiên còn có chiêu đỡ đạn này. “Được. ” Mộc Hoàng lạnh lùng nói một câu. Mộc Hoàng từ trước đến nay vốn là người cao cao tại thượng , cái loại khí chất này giống như là do trời sinh ra, căn bản không cần làm ra vẻ ta đây, lúc nào cũng biểu lộ ra tư thái tôn quý như vậy.
172 Phủ thành chủ Phượng Hoàng. Kim bích huy hoàng, khí thế uy nghiêm. Thanh Huyền thành chủ vẻ mặt hòa thuận đối đãi khách quý Mộc Hoàng, khiến cho người đi theo như Phong Vân cũng được hưởng sái vinh dự.
173 Mộc Hoàng trước kia tuyệt đối sẽ không trả lời nàng như vậy. Mộc Hoàng không trả lời lại Phong Vân , tay nâng lên chạm vào tóc Phong Vân , tuy trang phục vẫn là một thân nam trang, nhưng lại lộ ra thân thể nữ nhân.
174 Nhất thời, tiếng ầm ầm vang lên, nàng đã bị hút xuống. “Phanh. ” Địa thế khép lại, hết thảy coi như như lúc ban đầu. Chỉ có gian phòng như lô cốt kia có khói nhẹ phát ra nồng đậm.
175 Nơi đây có vẻ kỳ quái, phải nhanh chóng đi ra ngoài. Bởi vậy Phong Vân lấy hết khí thế mà mình có, cố gắng cưỡng chế sự lo lắng trong lòng mình, nhan chóng đi lên phía trước.
176 Lẽ dĩ nhiên , Phong Vân liền biến thành băng nhân. Mà lúc này tại yến hội, hoàng kim sư tử vốn cũng đang làm bộ tự nhiên như Mộc Hoàng thì thân thể mạnh mẽ chấn động, hoàng kim sư tử nhỏm người lên một chút:“Phong Vân đang gặp nguy hiểm.
177 Linh lực này, Phong Vân làm sao có thể là đối thủ. Đưa cổ tay lên cao , linh lực Mộc Hoàng khẽ phát ra, tản mát ra quang mang nhàn nhạt đem Mộc Hoàng bao phủ trong đó, có thể chống đỡ với băng chi linh lực kia.
178 Đồng thời hít sâu một hơi, năm ngón tay chậm rãi mở ra một lực lượng mãnh liệt, khóe miệng khẽ nhếch. Lập tức, một đạo hỏa màu lam quang cắt qua tầng không gian, phá tan băng sương chậm rãi hiện thân.
179 Đồng thời thân thể khẽ run lên, khóe miệng một tia máu tươi chậm rãi xuất hiện, cùng lúc, Lôi Chi Thần Phạt nắm giữ trong tay chợt lóe lên , một lần nữa lại biến mất trong không gian.
180 Chỉ qua vài câu nói, nhưng sự tình công đạo lập tức cũng được phân bày ra khá rõ ràng. Thanh Huyền vừa nghe thấy những lời đó, sắc mặt trong nháy mắt đã chuyển xanh mét.