141 Hoàng kim thử bởi vì bản thân vốn nhỏ yếu, cho nên có một đặc tính. Chính là chúng nó thích tìm cường đại hàng xóm làm bạn. Đồng thời bởi vì tham tài, cho nên bình thường đều có cất giấu bảo vật.
142 Bây giờ chẳng nhẽ Phong Vân sẽ quyết định mọi người hợp lại, rồi chém giết, rồi đi trộm sao ?“Nhị tỷ. ” Phong Vân chỉ hô lên hai tiếng. “Phong Vân, chúng ta nhiều người như vậy , mệnh của tất cả mọi người đều gắn bó ở trên người ngươi.
143 Phong Vân vẻ mặt sáng lạn tươi cười nhìn Mộc Hoàng. Mộc Hoàng quay đầu nhìn Phong Vân liếc mắt một cái, nửa ngày chậm rãi nói:“Làm cho bọn họ rời đi đã.
144 Xem ra người ở Phượng Hoàng kia thành thật là có chút năng lực, cư nhiên có thể cùng thú vương cấp mười ba đánh nhau. “Chúng ta qua phụ cận đi xem nha ?” Phong Vân có điểm kích động.
145 Trong nháy mắt Phong Vân cảm thấy,ở phía xa xa trên vách núi màu trắng kia đang có một trận giao đấu, dù đã bị ngăn cách, nhưng trên người nàng một chút áp lực đều không có.
146 Bảo bối. Phong Vân mắt sáng rực lên. Cấp thú Mười ba thủ hộ gì đó, ha ha, kia tuyệt đối là đại bảo bối. “Báo vương, ta chỉ lấy một vật, báo vương sao lại làm khó ta như thế.
147 Toàn bộ màu trắng của vách núi đều chiếu rọi lên,lúc đó hào quang lưu chuyển cùng báo vương. Phải thừa nhận báo vương thật uy dũng , giống như ngưng kết được dựng lên.
148 Người áo xanh không có dấu diểm nửa điểm,lực lượng đều hướng đến những điểm yếu của Lưu Vân Báo mà công kích. Mà Lưu Vân Báo cường hãn vô cùng,hào quang màu tím kia lưu chuyển toàn thân, tuyệt không e ngại kẻ công kích ngay trước mặt, hắn cứng rắn lại càng cứng rắn hơn.
149 Cùng khắc, xa xa là cuộc giao chiến của Lưu Vân Báo cùng người áo xanh , đồng thời có một tiếng kêu to, quay lại thì thấy một thân hình từ huyệt động bên này vọt đến.
150 Đột nhiên bão táp lực lượng theo từ bốn phương tám hướng bắn ra tung tóe. Núi đá rung rung, ngay đến cả cây cối cũng trở nên thất sắc. Loại công kích này không phải đáng sợ hạng vừa vừa nha~Phong Vân cảm giác được lực lượng cường đại phía sau đang không ngừng xông lên, mà thân hình kia cơ hồ đã khai triển đến cực hạn.
151 Đó là một chiếc hòm mang phong cách cổ xưa trang nhã , không thấy có cấm chế ( khóa ) , nên Phong Vân nhanh chóng mở ra. “Cái gì thế này ?” Thời điểm chiếc hòm được mở ra , Phong Vân vẻ mặt hưng phấn chăm chú nhìn xem , rồi đột nhiên giọng nói trầm xuống không biết bao nhiêu độ.
152 “Có thể bán đi chứ ?” Phong Vân quả thực không có tâm trạng giữ nó lại cho lắm , e là có ít nhiều nguy hiểm đi. Mộc Hoàng nghe vậy thì liếc mắt nhìn nàng :“Ngươi nói thử xem ?”Ngữ khí kia không giống như là uy hiếp, nhưng hàm nghĩa bên trong , sâu nặng a, sâu nặng a.
153 Xa xa, Phong Vân cùng Mộc Hoàng đã đuổi theo đám người Lâm Quỳnh. Mà đám người Lâm Quỳnh sắc mặt xanh mét, hiển nhiên là do quá sợ hãi trận đánh nhau kinh thiên động đĩa khi này, nhìn mặt ai cũng như mất hết cả hồn vía.
154 “Vân Nhi cự nhiên lợi hại như thế ?” Á Sắt vương hậu kinh ngạc quá mức, sắc mặt càng ngày càng hưng phấn. “Ta quả nhiên không có nhìn lầm, đứa nhỏ Vân Nhi này thật hảo.
155 Ngày đó,khi thất tầng ảo ảnh tháp kia bị phá hủy,hắn cùng Mạc Nhan đều là linh vương thất cấp , như thế nào lại không có khả năng nhìn ra ở bên trong là miêu nị,không nhìn ra được lai lịch của sư tử kia.
156 Sau khi ra khỏi khu rừng rậm nhiều ma thú kia, các thế gia nhà quyền quý thì lập tức tìm đến những nơi có hoàng thân quốc thích mà chữa trị vết thương,chỉ còn lại những đệ tử con nhà bình dân, tóc đều đã húi cua hết cả, lúc này một đám rốt cục mới giãn ra.
157 Bây giờ thì hay rồi nha , nàng đã có vinh hạnh bị truy nã toàn lục địa rồi. Mộc Hoàng. . gừ gừ. . Hắn đúng là kẻ giết người không dao mà. Mộc Hoàng bị Phong Vân nhéo ở bên hông cơ hồ da thịt đều đã bị chỗ xanh chỗ tím ,rốt cục cũng phải trút bỏ khuôn mặt lãnh khốc , không thể không vươn tay ra hung hăng nắm lấy bàn tay đang làm loạn của Phong Vân.
158 Việc này so với sự việc cỏn con kia, thật sự là ngọn lửa nhỏ đấu cùng trời đất. “Xem ra các ngươi cũng thu được không ít tin tức. ” Sự phẫn nộ của Phong Vũ cũng đã giảm xuống, ngoài cửa Lâm Quỳnh, Dương Vụ, Phong Dương, đột nhiên đồng loạt đi đến.
159 “Thiết phiến của ta ngươi cũng cầm đi,khi gặp nguy hiểm lấy một mạng đổi một mạng. ” Dương Vụ thanh âm thực trầm. “Các ngươi……”“Không cần nhiều lời , nếu không chỉ sợ các thế lực kia đến chỉ sợ sẽ không kịp.
160 Phượng Hoàng Thành, đó là nơi như thế nào ?Phượng Hoàng Thành đứng sừng sững ở nơi kia chính là một tòa thành trì, nó không phải là một vương quốc. Nhưng chỉ là một tòa Phượng Hoàng thành, lại trấn áp được cả hoàng đế của đế quốc Thiên Khung cùng toàn bộ nhưng vương quốc, công quốc liên tiếp ở địa giới đông bắc này.