1 Ôi hôm nay thật là mệt chết ta ! Lão nhân(*) mau rót cho ta chén nước , tiện thể giúp ta xoa xoa vai…Ôi chao, đúng , ở chổ đó, dùng sức! Đúng rồi…. Hôm nay Trương quản sự ở kinh thành gửi thư đến ,nói cho phu nhân biết cuối cùng cũng bình bình an an đem tiểu thư gả đi ra ngoài.
2 Có một ngày kia , đại tiểu thư ở trong thư phòng ngồi bên cửa sổ rất lâu , đột nhiên gọi ta:” Lan nhi , đem Điều Điều đến đây. ”Điều Điều là một con Hoàng Tước, ở một ngày bão táp rơi xuống bên cửa sổ phòng đại tiểu thư.
3 Đêm đến, Chung nương bưng lên đĩa hoa quả giải nhiệt mùa hè. Ta ngắm nhìn vầng trăng sáng trên trời, đột nhiên hỏi :” Sắc Nhi đã ngủ chưa ?” Chung nương quay đầu ra cửa nhìn trời , cười nói :” Phu nhân không phải là hồ đồ rồi chứ, hiện giờ còn sớm , đại tiểu thư vẫn như mọi ngày còn ở tại thư phòng đọc sách.
4 Đời này của ta , chưa từng nghĩ đến , sẽ ở ngốc một chổ trong thời gian lâu như vậy. Thật ra , ngay từ lần đầu đến hoàng tước đảo, chỉ là một sự ngẫu nhiên.
5 Từ nhỏ đến lớn, ta vẫn biết, ta là thực chán ghét a tỷ. Khi còn nhỏ, a tỷ nói, ta không nên kêu nàng a tỷ, đó là cách gọi của dân chúng trên hoàng tước đảo.
6 Có lẽ bản thân A Sắc cũng không biết ,lần đầu tiên ta gặp nàng, cũng không phải ở phòng khách Mộ Dung phủ rường cột chạm trổ phong cách cổ trăm năm, mà là ở vách đá ngầm phía dưới Vấn Tân Các.
7 Dường như người của Mộ Dung tộc đã không còn nhớ Mộ Dung gia gia huấn, nhưng ta vẫn nhớ rõ. Thế vô tuyệt cảnh (*), nếu không còn đường để lui không bằng chọn đi một con đường khác.