1 Tâm thần Bạch Chỉ gần đây có phần không yên.
Anh trai Bạch Quân của cô muốn kết hôn, nhưng chị dâu tương lai dường như không quá thích cô.
Cô và anh trai một năm trước mới được đoàn tụ.
2 Bóng dáng cao lớn ép xuống, cửa xe "phanh" một tiếng đóng lại, ánh sáng không chiếu qua cửa kính khiến bên trong xe một mảnh tối tăm.
Là người đàn ông đeo kính.
3 Môi mỏng của hắn chạm vào da thịt mềm mại của cô, một đường xuống phía dưới, duỗi lưỡi liếm láp đầu vú hơi cương lên, lặp lại trêu đùa, sau đó bỗng nhiên hút lấy nó.
4 Người đàn ông biết cô phân tâm, quay mặt cô, bức bách cô nhìn về phía mình, sau đó càng thâm nhập mà xâm phạm cô.
Thân thể cô cuộn tròn, ánh mắt một lần nữa trở nên mê ly, môi tràn ra tiếng rên rỉ phóng đãng.
5 Bạch Chỉ bị Lục Dã ôm xuống xe.
Nguyên bản lúc xuống xe, thân thể cô bủn rủn, mềm mại ngã trên người Lục Dã.
“Còn muốn ư?” Lục Dã từ phía sau vòng lấy eo cô, ái muội mà dùng thân hình dán lên tấm lưng trần trụi của cô, cơ bắp to truyền đến từng luồng hơi nóng.
6 Hai mắt cô lại bịt kín tầng sương nước mắt, cuộn tròn một góc trên sofa. Bởi vì trong nhà ban đầu có khí lạnh, xúc cảm lạnh băng xúc cảm đánh úp vào tấm lưng lõa lồ cùng dưới thân, cô còn cảm giác được, có một dòng chất lỏng từ dưới thân chảy trên sofa
Lục Dã huýt sáo: “Chảy nước kìa.
7 Địch Thanh và Lục Dã kẹp Bạch Chỉ, đi vào một hành lang hẹp dài và tối tăm. Cuối hành lang, là ánh sáng chói mắt.
Đó là một sân thể dục trống trải, bên cạnh là mấy công trình thấp bé.
8 Bạch Chỉ vào phòng, bay nhanh mà đóng cửa lại. Trên cửa phòng quả nhiên không có khóa, phòng trống không, chỉ có một chiếc giường đơn. Cô cắn môi, muốn đưa giường đơn dịch đến trước cửa, lại phát hiện chân giường bị gắn chặt trên nền nhà.
9 “Tôi. . . ” Cô ho khan một tiếng: “. . . Đột nhiên bị người trói tới. . . ”
“Đây là ngục giam nam, em không nên ở chỗ này. ”
“Tôi cũng không muốn.
10 Sau nửa đêm, Bạch Chỉ bắt đầu bất an, cô mơ thấy mình bị một đoàn vật thể màu đen sền sệt điên cuồng truy đuổi, cô nỗ lực chạy về phía trước, đột nhiên sẩy chân ngã trên mặt đất.
11 “Em đã nghĩ kỹ. ” Lúc Triệu Tử Huân một lần nữa tiến vào, dựa ở cạnh cửa, trên người mang theo mùi khói thuốc nồng đậm. Ngữ khí hắn mười phần khẳng định.
12 “Ô a a a. . . ” Hai mắt Bạch Chỉ trợn to, suy nghĩ dao động muốn thoát khỏi khống chế của Triệu Tử Huân, hắn lại không cho cô chút cơ hội nào, cúi đầu, ngậm lấy hoa huyệt cô, chậc chậc mút vào, lưỡi dài thật sâu mà đâm vào lối đi, ở bên trong khắp nơi liếm láp, ấn lộng.
13 “A. . . Ô ô. . . Triệu Tử Huân. . . ” Cô vô ý thức kêu tên hắn, nước mắt chảy ra, thân hình theo hắn thẳng tiến mà không ngừng run rẩy, nhũ thịt lay động.
14 Bạch Chỉ ngủ một giấc thật dài, khi tỉnh dậy, trời đã sáng rõ. Cả người cô đau nhức, cơ hồ không cách nào hoạt động tứ chi.
Vừa mở mắt, hình ảnh Triệu Tử Huân ngủ xuất hiện trước mặt cô.
15 Hai ngón cái Triệu Tử Huân phân biệt ấn trên đầu vú cô, Bạch Chỉ giống như bị điện giật sợ hãi kêu một tiếng, dòng điện hỗn loạn đau chạy trong óc cô.
16 Cho dù có quan hệ thân mật thể xác, Triệu Tử Huân đối với cô mà nói, vẫn chỉ là người xa lạ quen biết không đến một ngày.
Lần đầu gặp mặt, hắn liền cho cô một cảm giác an toàn kỳ quái, hiện tại lại trở thành nơi duy nhất cho cô dựa vào, nhưng cô vẫn cứ không có cách nào hoàn toàn tín nhiệm hắn, càng không có cách nào mở lòng mình với hắn, mỗi một lần hoan ái, cô đều có một tia kháng cự.
17 Dọc theo đường đi, xuất phát từ sợ hãi, Bạch Chỉ dính sát vào người Triệu Tử Huân, hai người từ góc tối ánh đèn chiếu không đến, bí mật đi xuyên qua sân thể dục không có một bóng người, tới nhà tắm đang tỏa ánh sáng màu vàng.
18 “Triệu Tử Huân, anh đã nói sẽ không tắm với em. ” Giọng cô mang theo nức nở mềm mại, xin tha: “Em đau quá. . . Phía dưới sưng lên. . . Là tại anh. . .
19 Lúc này, người phía sau lại cười lạnh một tiếng, tay phải mò tới trước người cô, nắm âm đế cô, dùng đầu ngón tay điên cuồng nghiền áp.
“A. . . A. .
20 Đau đớn bên ngoài, sợi mỏng khoái cảm từ làn da lỏa lồ dần dần dâng lên, tiếng kêu thảm của Bạch Chỉ từ từ trộn lẫn rên rỉ.
Người đàn ông hơi híp mắt, dừng quất.