1 Mở đầuSau một đêm, cô tỉnh lại trước. Mùa đông giá rét, khí trời sáng sớm rất lạnh, nhưng trong chăn lại tràn đầy ấm áp. Từ trước đến nay, cô chưa từng cùng người đàn ông nào thân mật qua đêm với nhau như thế này, nên giờ đây, cho dù trời có lạnh như băng thì cô vẫn cảm thấy toàn thân nóng ran như bị đốt lửa.
2 Khương Đường nằm ở trên giường không dám động đậy. Là ai đến phòng của hắn?Là Trình Viên Viên sao?Đây không phải là thật chứ?Mới vừa rồi hắn còn hi vọng mộng đẹp có thể trở thành sự thật, bây giờ thật sự sẽ thành sự thật sao?Vậy.
3 Khương Đường một mặt đút tay vào túi da cuả Viên Viên tìm chìa khóa, một mặt không nhịn được than thở mình thật sự là chính nhân quân tử. Cô gái trong ngực say như vậy bất kể làm cái gì đối với cô, cô cũng không biết, hơn nữa nếu cô tỉnh cũng không thể làm gì được nữa, vì hết thảy đều là do rượu cồn gây ra và hắn cũng chỉ là người bị hại.
4 Viên Viên cảm thấy đầu thật đau. Buổi sáng cô bị Khương Đường cuốn lấy, thật vất vả thỏa mãn thú tính cuả hắn, vội vã mặc quần áo tử tế chạy tới nhà trẻ đi làm, nhưng dọc đường đi cô không thể chạy cũng không thể đi mau, bởi vì chỉ cần động tác hơi kịch liệt một chút, cô đã cảm thấy giữa hai chân đau như nhũn ra, ngay cả đứng cũng không được.
5 Hừ, tức chết! Thật là tức chết đi được!Viên Viên toàn thân bị tức giận bao phủ, bước nhanh ra hành lang bệnh viện. Có lẽ là khí thế của cô kinh người đến mức, bất kể là bác sĩ, y tá hay bệnh nhân, tất cả đều tự động tránh đường cho cô đi.
6 Viên Viên lê lết thân thể mệt mỏi về đến nhà. Mở cửa, trong nhà đen như mực. Thật là tịch mịch quá. Lần đầu tiên cô cảm thấy tịch mịch như vậy. . . . Tại sao vậy chứ?Là bởi vì không có người ở cùng sao?Cô bật TV lên, dù cho trong nhà đã có âm thanh ồn ã, nhưng sao cô vẫn thấy trống trải quá.
7 Lần đầu tiên, Viên Viên uống say, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cô cũng nhớ không rõ lắm, chỉ nhớ rõ là ở phòng tắm, cô bị cái gì đó dụ dỗ trở tạo ra một loại khoái cảm mãnh liệt, muốntrốn cũng không thoát.
8 Hôm nay vẫn tấp nập người ra kẻ vào. Một đôi nam nữ đứng ở trước cửa ra vào phòng cứu cấp, người phụ nữ giống như vẫn đang cố khuyên người đàn ông đi vào, mà người đàn ông kia đang một tay ôm ngực, vẫn là bộ mặt không tình nguyện.
9 Bà lão quét dọn từ từ đi qua hành lang khách sạn lầu ba. Hai bên hành lang từng cửa phòng được khóa chặt, nếu như chú ý lắng nghe, cũng có thể nghe trong mỗi phòng truyền ra âm thanh khác nhau.
10 Ăn sáng xong, Khương Đường đến bệnh viện, vừa đến nơi đã bị Ôn Phong Nhãn kéo một mạch lên lầu năm. "Thế nào? Đã xảy ra chuyện gì sao?" Hắn giống như đang nhịn cười nhìn bạn học.