1
Chuyện là thế này, mấy hôm nay Tô Hiểu Nguyệt chán đến chết rồi, đành phải mở điện thoại lục tìm bộ truyện nào đó giết thời gian, và cô đã tìm được bộ "Toàn năng triệu hồi sư".
2
"Công chúa, giờ ngọ rồi! Mau dậy a!" Tiểu nô tì áo hồng xinh xắn nửa ngồi nửa quỳ bên giường, đang cố gắng gọi cô công chúa lười biếng của nàng dậy.
3
"Nó biểu hiện lạ à?" Nữ phụ* xinh đẹp nghiêng người nằm trên ghế quý phi lười biếng mở miệng hỏi.
*Nữ phụ: đây là người phụ nữ xinh đẹp nhé, không phải nữ phụ nữ chính gì đâu.
4
Khẽ thở dài, Tử Quyên biết đối đầu với nữ chính là quyết định ngu ngốc nhất mà nàng từng đưa ra. Nghĩ mà xem, nàng chỉ là đứa con gái bình thường ở thế kỉ 21, còn nữ chính lại là sát thủ đứng đầu thế giới.
5
"Hạ thần đã đưa tới các cung nữ tới, ngài có thể tùy tiện chọn vài người làm nha hoàn ạ" nói tới đây vị công công già giới thiêu từng người cho Tử Quyên.
6
Vị công công già lui đi, hắn chẳng sợ hoàng đế hay bất kì ai trên đất nước Hạ Lạc nhỏ bé này, người duy nhất hắn muốn bảo hộ là Lam Vân - hoàng hậu quá cố - và con cái của nàng.
7
Sau khi kí tự "Linh" xuất hiện sau đó mờ dần đi và hoàn toàn biến mất thì trận pháp cũng mất đi ánh sáng và biến mất.
Còn Tô lão sắc mặt cứng đờ, lảo đảo ngồi xuống cái ghế tựa gần đó, miệng lão thì cứ lẩm bẩm.
8
Một câu nói “hiểu sơ sơ” của Tử Quyên làm Tô lão sững sờ, một đứa bé sáu tuổi mà có thể hiểu được “sơ sơ” về Linh thì quả thật không kém tí nào, đằng này lão từng nghe đám nô tì truyền tai nhau rằng Tử Quyên công chúa ngu ngốc, làm người lỗ mãng nữa , quả thật không tin được tin đồn mà.
9
Cả không gian bao trùm trong im lặng, chỉ có âm thanh xào xạo của tán lá cây ngoài sân.
Tô lão chỉ thở dài, có lẽ lão nên cho công chúa thời gian để tiếp thu.
10
Một buổi sáng tươi đẹp, ánh nắng nhè nhẹ xuyên qua tán lá cây chiếu xuống cuốn sách cũ kĩ Tử Quyên đang cầm trên tay, nàng đang nửa nằm nửa ngồi trên chiếc ghế quý phi lười biếng đọc cuốn sách cổ về ma pháp mới mượn được từ thư viện hoàng gia.
11
Tử Quyên bị nhốt trong mớ suy nghĩ luẩn quẩn mà không phát hiện có người đang tới gần.
“Công chúa, hôm nay trời gió to a”Tô lão đến bên Tử Quyên, thân lão vẩn mặc đỏ thẫm y phục công công, trên tay đặc biệt mang theo một cái áo khoác lông màu lam nhạt.
12
Tô lão đứng lên, bước tới trước mặt nàng, lão nói:
“Công chúa, ngài hãy nhắm mắt, tập trung cảm nhận”
Tử Quyên cũng ngoan ngoãn nghe lời ngồi thẳng lưng lên rồi nhắm mắt lại.
13
Mặc dù thế giới trong mắt Tử Quyên chỉ gồm màu xám, hoặc đậm hoặc nhạt, chẳng còn gì khác. Nhưng nó không thể làm mất đi hào quang của nam nhân kế bên này, đúng vậy, các ngươi không nghe nhầm đâu hào-quang đấy!
Dường như vầng hào quang sáng nhẹ kia bao bọc xung quanh người nam nhân này, làm tôn lên nét điển trai của hắn.
14
Lúc Tử Quyên tỉnh dậy đã là buổi trưa hôm sau, toàn thân đau nhức không thể cử động được, còn quả đầu bị băng bó thì có vẻ chỉ bị ngoài da một chút, không đáng ngại lắm.
15
Sau một hồi tranh luận với linh hồn “Tử Quyên”, hai người đã thống nhất rằng lúc bình thường thì A Tử ( tên Tử Quyên đặt cho linh hồn “Tử Quyên”, rối quá =.
16
Tử Quyên cắn răng cố gắng ngồi dậy, đây không phải lúc nàng tỏ ra yếu mềm. Bước từng bước khó khăn tới giữa căn phòng có một ấm trà đặt trên chiếc bàn tròn được khắc chế tinh xảo, ngồi xuống Tử Quyên tự rót cho mình một ly trà.
17
Thiên Thanh điện thực ra cũng không quá lớn nếu như so với những cung điện xung quanh thì chỉ ở mức trung bình, Tử Quyên đây là lần đầu đi ra khỏi nơi đó, mọi thứ đối với nàng thật mới lạ.
18
Cung nữ kia đi trước dẫn hai người theo sau cùng tới hồ Lục Mãn, cái hồ này khá lớn dù là nhân tạo, nước hồ trong vắt một màu xanh lục bích, còn có thể thấy từng đàn cá bơi qua lại , trông rất vui mắt, hai bên hồ thì trồng đủ thứ kì hoa dị thảo được chăm sóc tỉ mỉ , từng bồn hoa được xếp ngay hàng thẳng lối.
19
Đáp lại ánh mắt hình viên đạn của Tử Quyên, Tô lão chỉ cười cười. Tử Quyên thấy lão ta đánh nàng đến quen tay mà không hề có chút tội lỗi, còn cười đến vô tội thế kia cũng chẳng còn biện pháp nào khác đành dùng đôi mắt cá chết của mình trừng lão, trừng đến khi nào lão bỏ cái thói quen đó đi thì thôi.
20
Chương này mình xin giải thích một chút về Hiểu Nguyệt và thế giới nàng xuyên vào:
Chắc hẳn có nhiều người cảm thấy, tính các của Tử Quyên (Hiểu Nguyệt) rất rối và lộn xộn, mình xây dựng không tốt, nhưng mình xin nhấn mạnh ở đây là Tử Quyên XUYÊN KHÔNG tới thế giới này, và đang trú ngụ trong thân thể của A Tử.
Thể loại: Dị Giới, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Nữ Cường
Số chương: 43