1 Gió bấc cuốn từng cơn, tuyết vẫn đang rơi, phủ khắp nơi một màu trắng xóa thập phần xinh đẹp. Nhưng nó lại khiến những con người đang đi một mình cảm thấy lẽ loi và lạnh lẽo.
2 Tách… tách. Tiếng nước trên đầu hang động đá rơi xuống, từng giọt, từng giọt. Có mấy giọt rơi lên phiến đá xanh nhẵn nhụi, cũng có mấy giọt rơi trên gương mặt của tiểu nam hài.
3 Khoảng thời gian mà Mặc Hàn sống tại biệt thự Hạ gia vừa tròn một tuần lễ. Hắn cũng đã biết được một số thông tin cơ bản về Hạ gia. Đây cũng là một gia tộc khá nổi tiếng với tập đoàn Hạ Thị - một tập đoàn lớn, tầm cỡ quốc tế.
4 Để đề phòng bé con lại khóc nhè, Mặc Hàn chủ động dẫn Miên Miên đi chơi. Bàn tay to nắm lấy bàn tay nhỏ, hắn tham lam nhận lấy những ấm áp từ tay cô truyền qua.
5 Trời vừa sập tối, có một bóng hình nhỏ nhắn nhanh chóng chạy vào rừng, tay cầm theo đèn pin, đôi mắt to tròn nhìn xung quanh đầy cảnh giác. Người đó không ai khác mà chính là Hạ Thủy Miên.
6 Hai nam nhân đứng nhìn nhau, mặt đối mặt. Hạ Vĩnh Cường nhìn đôi mắt tiểu nam hài chứa đựng sự quật cường, cố chấp, lại thở dài một lần nữa: - Tôi nghĩ cậu nên rơi xa Miên Miên đi.
7 15 năm sau… Một bóng dáng yêu kiều, dịu dàng bước đi, như một khối nam châm thu hút ánh nhìn của mọi người. Tiểu tinh linh năm nào đã lột xác, trở thành một cô gái xinh đẹp.
8 - Mình đã quyết định, mình sẽ nộp đơn xin thực tập tại công ty lập trình: Đông. Tuyết Băng ở bên kia đầu dây, nghe cô bạn thân mình đưa ra cái đáp án “đầy thuyết phục” thì không khỏi thét lên: - Cậu có nghe lời tờ báo lá cải nào không mà thiên đường mở cửa cậu không vào, địa ngục không lối cậu lại đến thế.
9 Vừa ra khỏi công ty, Thủy Miên bước lên xe với vẻ mặt đầy hớn hở. Tài xế nhìn thấy cô chủ cười vui vẻ, biết quá nửa là việc đã thành nhưng vẫn không nhịn được mà hỏi:-Tiểu thư, cô phỏng vấn thành công rồi ư?-Dạ.
10 Khu phố mua ăn vặt sầm uất và đầy tấp nập. Đoạn đường này có khá nhiều đối tượng, nhưng đông nhất vẫn là giới trẻ. Thủy Miên như mèo nhìn thấy mỡ, đôi mắt sáng long lanh, nhanh chóng hòa vào dòng người, đến các gian hàng ăn vặt.
11 Theo chân Nam Cung Lãnh, Thủy Miên quả thật đã nhìn thấy Tuyết Băng. Cô trố mắt nhìn đầy ngạc nhiên khi thấy cô bạn đang đấu khẩu với Lí Thần – cũng là sếp tương lai của cô.
12 Tại phòng riêng, Nam Cung Lãnh thông qua camera lắp ở phòng nhân sự nhìn được bóng dáng của cô gái nhỏ, khẽ nở nụ cười ôn nhu. Bé con của anh, vẫn đáng yêu như vậy.
13 Lại một ngày mới bắt đầu, Thủy Miên vui vẻ bước vào công ty. Cô cố ý vào sớm vì phần chương trình cô phụ trách hôm qua có lỗi nhỏ và cô đã thao thức suốt đêm để nghĩ ra cách giải quyết nó.
14 Vềđến nhà, ba mẹ cô vẫn còn đang ở nhà bên ngoại. Cô nhanh chóng bước lên cầu thang, trởvềphòng. Vết thương có chút nhói, khiến cô di chuyển không được linh hoạt như thường ngày, làm cô không tự chủ nhíu mài.
15 Sau một ngày làm việc, Thủy Miên khôngvềnhà như thường lệ mà đã nhờ tài xế đưa cô đến tiệm mì Vũ Kí. Đây là quán ăn mà cô thích nhất, tuy chỉ là một quán bình dân, giá cả hợp lí nhưng chất lượng thì rất tuyệt vời.
16 Giọng nói của Mộ Dung tiểu thư không quá lớn, nhưng cũng đủ khiến cho mọi người trong quán ăn nghe thấy. Ai cũng nhìn Nam Cung Lãnh bằng ánh mắt đầy khinh bỉ.
17 Những ngày làm việc tiếp theo của Thủy Miên diễn ra khá thuận lợi. Vốn đã có kiến thức chuyên ngành khá vững chắc, cô đã nhẹ nhàng hoàn thành được phần công việc của mình.
18 Đầu tuần mới, Thủy Miên vui vẻ tiếp tục những tháng ngày làm việc. Thời gian thực tập của cô còn tận ba tháng, cô đương nhiên phải ra sức phấn đấu rồi.
19 Âu Dương Vĩ đang ngồi trong phòng làm việc thì điện thoại của hắn vang lên một tiếng bính bong, báo hiệu có tin nhắn. Nghe tiếng chuông điện thoại, tâm tình vốn đang cực độ không tốt của hắn nhanh chóng vơi đi.
20 Tại ngoại ô thành phố A…Màn đêm đã buông xuống từ lâu, khung cảnh xung quanh cũng trở nên yên tĩnh hẳn. Gió lạnh vẫn thổi, làm lay động những chiếc lá còn trên cây và cả những chiếc lá lìa cành, tạo nên những âm thanh lao xao.