21 Một ngày mới lại bắt đầu, Thủy Miên trở lại với công việc của mình, nhưng người tinh ý có thể nhận ra cô đã thay đổi. Trên môi không còn nụ cười hiền hòa thường trực mà đã thay bằng sự bình thản đến cùng cực, khiến cô trông như đã trưởng thành hơn.
22 Thủy Miên hồi hộp bước lên phòng làm việc. Vị mới thay cho Sở Yên Chi cũng không hề hỏi lí do tại sao cô đi trễ. Cô nhẹ nhàng thở phào, ngồi xuống ghế, tiếp tục ra sức hoàn thành công việc.
23 Thủy Miên trố mắt kinh ngạc. Không phải hôm qua anh còn nói với cô “chúng ta không phải quan hệ kia” sao? Cố lấy lại giọng bình tĩnh, cô nói:-Tổng giám đốc, anh đừng đùa được không.
24 Từ hôm “gắn nhãn” cho Thủy Miên, anh không chút kiên nể, mỗi ngày tìm một lý do, có công có tư để được gặp mặt cô. Bất quá, khoảng thời gian bên nhau ngắn ngủi không khiến anh thỏa mãn.
25 Ngay hôm sau, trong Đông gợn lên một trận huyên náo. Quả nhiên như dự đoán, tin Thủy Miên thoát khỏi kiếp thực tập cũng đã gây nên một trận xôn xao không nhỏ trong đây.
26 Những tia nắng cuối cùng của ngày cũng đã lùi đi, để lại cả bầu trời bóng đêm bao la cho thần bóng đêm ngự trị. Và đây cũng là lúc rất nhiều người bắt đầu thực hiện âm mưu của mình.
27 -Dựa vào tôi là người thần bí mấy lần ngăn chặn việc làm ăn của Dạ Đế, đã đủ chưa?Bọn người kia nhìn nhau, trong mắt chứa đầy kinh ngạc. Người đưa ra nghi vấn khi nãy giọng run run vì hưng phấn trả lời:-Tuyệt đối đủ.
28 Trên một giường bệnh, một nam nhân với cơ thể đầy những vết thường nằm im, đôi mắt lặng lẽ nhìn ánh mặt trời bên ngoài, hàm rằng không khỏi nghiến chặt lại.
29 Sau một khoảng thời gian dài vun đắp, Nam Cung Lãnh vô cùng hài lòng khi thấy tình cảm của anh và cô gái nhỏ đã vào quỹ đạo. Anh vô cùng thỏa mãn khi cô gái nhỏ càng lúc càng phụ thuộc vào mình nhiều hơn.
30 Nghe được câu trả lời từ anh, Thủy Miên đứng thất thần, hoàn toàn chìm đắm vào hồi ức. Thảo nào, anh luôn biết mọi sở thích của cô, biết cả mọi tật xấu của cô.
31 Ở trong một căn biệt thự xa hoa…
-Chủ nhân, thuộc hạ đã không hoàn thành nhiệm vụ.
Người đàn ông trung niên tao nhã cầm chiếc ly, uống nốt chút rượu vang còn lại.
32 Tại biệt thự Hạ gia …
Một bữa tiệc lớn đã được chuẩn bị từ rất sớm. Nếu người hữu tâm thìsẽdễ dàng biết được, hôm nay chính là tiệc sinh nhật của Hạ gia đại tiểu thư, làm sao thiếu được một phen long trọng.
33 Không khí cả hội trường như đông cứng lại khi thấy Thủy Miên nằm gọn trong vòng tay Nam Cung Lãnh. Không ít người vừa định tiến lên bắt chuyện với viên minh châu của Hạ thị đã nghiến răng.
34 Nghe câu hỏi của Thủy Miên, nụ cười trên môi anh cũng cứng lại. Giọng nói anh như pha chút hờn dỗi:
- Em nghĩ anh dám đưa đồ giả cho em sao?
Cô chớp chớp mắt nhìn anh, ra vẻ mình vô tội nhưng trong lòng lại dậy sóng.
35 -Chủ nhân, đã tra ra được, Huyết chính là người năm đó.
Ánh mắt Tiêu Lãnh chợt lóe sáng, trong giọng nói có chút run rẩy vì kích động:
-Là nó sao?
Đôi mắt lạnh lẽo thường ngày bỗng trở nên ôn hòa hẳn.
36 Tại một căn biệt thự ở vùng ngoại ô…
Tiêu Lãnh vốn đang ung dung ngồi trên ghế nhìn ngắm bầu trời trong xanh bên ngoài. Nhưng khi thấy một người đàn ông lớn tuổi bước vào, ông ta nhanh chóng chuyển dời sự chú ý:
- Lão Phúc.
37 Tiêu Lãnh nhìn chồng sách đã được đặt trên bàn, ánh mắt không che dấu ý cười. Nhiêu đây sách chắc cũng đủ cho tiểu Miên đọc tạm vài ngày. Không bao lâu, tên kia cũng sẽ đến đón nó về thôi.
38 Trong phòng làm việc, đôi tay của Âu Dương Vĩ nhịp nhàng bay múa trên bàn phím, không ngừng viết nên những chuỗi code. Càng viết, trán anh càng cau lại khó chịu.
39 Một ngày chủ nhật đẹp trời …
Khi một con mèo nhỏ đang lười nhác cuộn mình trong cái ổ ấm êm thì trên dưới Hạ gia một phen náo động. Dì Phương nhìn ai đó còn đang ngủ vùi, không khỏi lớn giọng:
- Tiểu thư, người mau dậy đi, không còn sớm nữa đâu.
40 Lại một tuần bình thản trôi qua, Thủy Miên và Mặc Hàn bình lặng bên nhau. Nhưng cô gái nhỏ không hề hay biết, trừ những lúc cạnh cô, anh đang thực hiện hai kế hoạch khiến cả hắc đạo và bạch đạo dậy sóng.