1 Để chuyện xưa của chúng tôi kể lại từ lúc mới bắt đầu. Điều đầu tiên tôi muốn nói đến chính là Hứa Tri Mẫn là một cô gái như thế nào. Hứa Tri Mẫn, ba chữ thật vô cùng đơn giản, cũng giống như tên của những đứa trẻ khác đều mang theo sự mong đợi tha thiết của cha mẹ đối với con gái của mình.
2 Tối qua Hứa Tri Mẫn vừa nói xong liền tiêu sái khoác khăn quàng cổ quay đầu bước đi. Theo lẽ thường mà nói, Kiều Tường bỏ qua cho cô mới là lạ. Chẳng qua biết chắc Kiều Tường sẽ không thể không bỏ qua cho mình nên lần này cô mới dám có gan nói như vậy.
3 Hứa Tri Mẫn nhắm chặt mắt, giờ phút này cô cảm thấy ảo não vạn phần, nhưng cũng không thể giả vờ như không thấy. Cô nên sớm đoán trước con “Khổng tước” lấy “Tiền là vạn năng” ấy, nếu đã có thể đưa con trai vào học sơ trung thì chắc chắn biết lựa thời cơ để tiếp tục được lên học cao trung của trường.
4 Nhớ lúc ấy nhìn về phía mẹ nhận lời đến nhà họ Mặc có vẻ rất thẳng thắn dứt khoát, thật ra trong lòng cô vô cùng trống rỗng, cho nên mới hết lần này đến lần khác kéo dài thời gian đến nhà họ.
5 Người nhà họ Mặc sẽ có rất nhiều quy tắc. Đây là lời mà mẹ cô nhiều lần nhắc nhở cô. Cái này cũng không phải là nói nhà họ Mặc là gia đình phong kiến cổ hủ.
6 Hứa Tri Mẫn từ từ quay đầu về phía bên phải một góc từ bốn mươi lăm đến chín mươi độ, cất chân, coi như không có việc gì bước qua cái chân Kiều Tường đang chặn đường.
7 Hứa Tri Mẫn được phân vào lớp số 5 của khối trung học năm thứ nhất, là lớp trọng điểm trong các lớp trọng điểm. Chủ nhiệm lớp là thầy giáo không bao giờ đứng lớp họ Vương, tuổi chưa đầy ba mươi, tốt nghiệp đại học M, chuyên ngành tâm lý học.
8 Mới nháy mắt mà khai giảng đã được hai tuần. Hứa Tri Mẫn cố gắng làm quen với cường độ học tập cao độ của trường trung học Thực Nghiệm. Nhưng so với việc học nặng nề hơn thì điều càng khiến cô lo ngại chính là anh em nhà họ Mặc trong lúc vô ý lại tạo cho cô áp lực rất lớn.
9 Từ ngày ấy ở tiệm sách bị hai anh em nhà họ Mặc lôi kéo nghe bài “I’ll never break your heart”, Hứa Tri Mẫn đã nếm được cái mùi vị của “mất hồn mất vía là như thế nào”.
10 —— Mặc Thâm, nếu con bé không kêu con bằng anh, con cũng đừng để ý. —— Mẹ, con biết rồi. Đúng vậy, anh biết trong lòng cô luôn dành một vị trí quan trọng cho một người con trai đặc biệt nào đó.
11 Giữa trưa ngày thứ hai, cô vẫn tới Mặc gia như bình thường. Bữa trưa, vợ chồng Mặc gia bận công việc không về nhà nên vẫn chỉ có ba đứa nhỏ và bà cụ cùng nhau ăn cơm.
12 Mặc Thâm dìu cô vào phòng khách rồi đỡ cô ngồi xuống sô pha. Mặc Hàm từ trong phòng ôm ra một hộp thuốc sơ cứu. Cởi chiếc giày học sinh bên chân trái cô, tháo khăn, từ từ cởi chiếc tất đang dính chặt vào miệng vết thương ra.
13 Lương Tuyết đi vào lớp liền “A” lên một tiếng: “Hứa Tri Mẫn hôm nay đến muộn?”Tiết thứ nhất cô giáo điểm danh xong mà vẫn chưa thấy cô bạn cùng bàn xuất hiện.
14 Hơn hai năm không gặp, anh còn cao hơn cô tưởng tượng rất nhiều, bờ vai cũng rộng hơn, điều duy nhất không thay đổi chính là ánh mắt anh nhìn cô. Cô khẽ cắn răng: “Lương Tuyết?”“Em ấy sẽ không đến đâu.
15 Cô kiên quyết đứng ở ngoài cửa. Anh vô tội lấy ra cái máy ghi âm loại nhỏ ra: “Anh đã thề ở trong này rồi mà. ”“Vậy, có thể thuê hai phòng đơn chứ. ”“Không phải anh không muốn thuê.
16 Tàu dần dần chuyển bánh, khẽ lắc lư lên xuống trên đường ray làm phát ra những tiếng xình xịch. Hứa Tri Mẫn ngạc nhiên thở dài. Hóa ra điều nói trong sách giáo khoa là thật.
17 Học viện Thương mại mà Lương Tuyết theo học có lịch sử cũng chưa lâu, các khu giảng đường và lớp học đều còn mới tinh. Hứa Tri Mẫn nhìn mà ghen tị đến đỏ mắt.
18 Đợi cho đến khi tiếng bước chân của Trần Minh và Vương Nhã Lệ hoàn toàn biến mất, Hứa Tri Mẫn mới nhẹ nhàng mở cửa, ra khỏi buồng vệ sinh. Kéo ngăn kéo bàn học ra, cầm lấy di động, lòng ngón tay vuốt mặt trên bấm một cái.
19 Nháy mắt mà một tháng đã trôi qua. Tiết thu phân càng lúc càng nồng nàn, lá cây rơi lả tả, đêm ngày càng dài thêm, bầu không khí tràn ngập cảm giác mát mẻ.
20 Hôm sau, Quách Diệp Nam vừa thức dậy liền nhìn đồng hồ, lúc này đã 6 giờ rưỡi, lồm cồm bò dậy mặc thêm quần áo, vừa thấy Viên Hòa Đông đang thu dọn cặp sách anh ta liền hỏi: “A Viên, tối hôm qua mấy giờ cậu mới về?”“Khoảng 1 giờ rưỡi.
Thể loại: Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 43