1 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Cố Hề Hề cảm nhận được sự ấm áp từ trong lồng ngực của đối phương, cố gắng nhẫn nhịn mà nằm im trong sự ấm áp ấy. Mặc dù cả đêm hôm qua không hề được nghỉ ngơi, khiến cho cả người cô vô cùng mệt mỏi, nhưng cô không hề hối hận.
2 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
“Cốc cốc cốc. . . !” lúc này, tiếng gõ cửa vang lên: “Xin chào, Doãn tiên sinh, tôi là phục vụ của khách sạn, đưa bữa sáng đến cho ngài!”
Doãn Tư Thần cau mày, để tấm chi phiếu lên giường, đi ra mở cửa.
3 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Cô đã bị phá hủy tất cả rồi, cô đã không còn tương lai nữa, sớm muộn thì cô và Triệu Trạch Cương cũng sẽ chia tay, cuộc điện thoại vào lúc này, chỉ là làm cho ngày đó đến sớm hơn mà thôi?
Cố Hề Hề cố nén đi nước mắt và những nghẹn ngào, trả lời điện thoại: “Con hiểu rồi.
4 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Nhưng ba Cố chỉ nhìn bọn họ, đưa tay ra, rồi lại rút về, ánh mắt đầy sự né tránh.
Lòng của Cố Hề Hề dần trở nên lạnh xuống, nếu ba Cố không thể bảo vệ cho bọn họ, thì cái nhà này còn có thể ở lại bao lâu đây?
Đã nhiều năm như thế, ba vẫn luôn hèn nhát như vậy, mỗi lần mẹ bị bà nội đánh đập, không phải là ba đứng khoanh tay cam chịu ở bên cạnh hay quỳ xuống cầu xin tha thứ thì cũng không thay đổi được gì.
5 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Sau đó, một nhóm người vốn đang nhao nhao, trong nháy mắt lại trở nên vô cùng yên tĩnh, tự động đứng sang thành hai hàng.
Cố Hề Hề cũng có thể cảm nhận được khí thế mạnh mẽ đang xâm nhập vào đây, không kiềm được mà quay người lại, muốn xem thử người có khí thế mạnh mẽ như vậy có dáng vẻ như thế nào.
6 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Doãn Tư Thần mỉm cười bắt tay với đối phương, nói: “Tôi sẽ ở đây kính cẩn mà chờ đợi ngài ấy đại giá!”
Đưa đại biểu của Hàn Quốc đi xong, nụ cười trên gương mặt của Doãn Tư Thần đột nhiên tắt ngấm chỉ trong nháy mắt.
7 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Giọng điệu của Doãn Tư Thần vô cùng bình tĩnh, mang theo sự uy nghiêm khiến người khác không thể chất vấn.
Những con người đó lập tức dùng tốc độ nhanh nhất mà chạy khỏi, trả lại sự riêng tư cho hai người nắm quyền hành hàng đầu của tập đoàn nhà họ Doãn.
8 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Chính vào lúc này, bác sĩ chịu trách nhiệm với Cố Hề Hề cười híp mắt mà nói: “Thiếu phu nhân, xin hãy yên tâm, đứa bé trong bụng của cô rất tốt, rất khỏe mạnh!”
Gương mặt của Cố Hề Hề đột nhiên trở nên trắng bệch, hai mắt trừng thật to, bắt lấy vị bác sĩ đang khám cho cô, giọng nói mang theo sự run rẩy: “Bác sĩ nói sao? Đứa bé? Bác sĩ nói tôi mang thai?”
Mặc dù cô rất thích trẻ con, cũng rất cần một đứa trẻ, nhưng cô chỉ hi vọng có con với Triệu Trạch Cương, mà không phải là đứa trẻ này.
9 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Cố Hề Hề cũng đã bình tĩnh trở lại, cô hiểu rất rõ ý tứ của nhà họ Doãn là gì. Nếu Doãn Tư Thần muốn đứa con này, thì mình phải sinh ra đứa bé này, nhà họ Doãn tuyệt đối sẽ không để cho đứa bé ở lại bên cạnh cô.
10 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Mặc dù Cố Hề Hề không thích người đàn ông này, nhưng cũng không thể không thừa nhận, bất kể là người đàn ông này ăn món gì nhìn cũng rất đẹp.
11 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Liên tiếp 3 ngày, Cố Hề Hề cũng đã quen với việc Doãn Tư Thần đến ăn cơm cùng cô.
Không biết có phải là do bồi dưỡng trong 3 ngày không, mà từ khi bắt đầu Doãn Tư Thần còn chưa quen, vậy mà cũng đã dần dần trở thành thói quen.
12 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
“Trải qua đợt điều dưỡng này, cơ thể của thiếu phu nhân đã không còn bất kì một vấn đề nào nữa, chỉ cần tiếp tục bồi dưỡng cho đủ chất là có thể xuất viện rồi!” bác sĩ mỉm cười nói với Doãn Tư Thần: “Đây là toàn bộ hồ sơ của thiếu phu nhân, bất kì lúc nào thiếu phu nhân cũng có thể xuất viện!”
Doãn Tư Thần chỉ nhìn lướt qua hồ sơ theo dõi, gật đầu: “Đặt ở đó đi!”
Chờ cho mọi người đi khỏi, Doãn Tư Thần mới cầm báo cáo đưa cho bà Doãn, bà Doãn vô cùng nghiêm túc mà lật xem từng trang một, nói: “Nếu cơ thể của con không còn vấn đề gì nữa, vậy ngày mai chúng ta đến nhà con kết thông gia đi! Đứa nhỏ trong bụng càng ngày càng lớn, kết hôn càng sớm càng tốt!”
Doãn Tư Thần nhíu mày: “Nội, việc kết hôn không cần phải gấp như thế!”
Cố Hề Hề cũng không muốn kết hôn sớm, cảm thấy một khi đã kết hôn, thì thật sự không thể nào lùi bước được nữa!
Bà Doãn rất bình tĩnh nhìn đứa cháu trai của mình, làm sao bà lại không biết trong lòng cháu bà đang nghĩ cái gì? Bà chỉ bình tĩnh mà nói một câu: “Còn 10 ngày nữa, hội trưởng và phu nhân của phái đoàn Hàn Quốc sẽ đến tìm hiểu, phái đoàn bên kia đã nói rõ là muốn con đi cùng với phu nhân.
13 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Bà nội Cố nhìn những món đồ hiệu đặt đầy trên sàn, hếch môi nói: “Đừng tưởng rằng mua cho tôi những thứ này thì có thể làm cho tôi bỏ qua vụ tai tiếng kia! Cô không ngại mất thể diện thì tôi cũng ngại mất mặt! Nhà chồng của Chân Chân ngày mai đến hỏi cưới, nếu các người còn dám sơ xuất nữa, thì các người cút hết ra khỏi cửa cho tôi, các người cũng không thể ở lại nhà họ Cố nữa!”
Cố Hề Hề không muốn nghe bà nội mắng, nhưng mục đích về hôm nay vẫn chưa hoàn thành.
14 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Cố Hề Hề bỏ qua việc nghỉ ngơi, vội vàng chạy ra cửa đón khách.
Cố Hề Hề vừa ra khỏi cửa thì nhìn thấy chiếc Santana 2000 màu đen đang chắn ngang cửa nhà họ Cố.
15 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Mỗi chiếc đều có số lượng hạn chế, mỗi chiếc đều được trang trí vô cùng cao cấp.
Người nhà họ Cố cũng trố mắt ra.
Biểu cảm của Cố Chân Chân cũng vô cùng khó tin, quay đầu nhìn sang trưởng thôn nói: “Trưởng thôn, có phải là ông nghe nhầm không? sao có thể đến tìm Cố Hề Hề chứ?”
Trưởng thôn cười cười mà nói với Cố Chân Chân: “Tôi cũng chưa có mắt mờ tay run mà nghe nhầm tên đâu.
16 Nhómdịch:ThấtLiênHoa
Lúc này Cố Hề Hề rất mâu thuẫn.
Vừa muốn để bà nội gây khó khăn cho nhà họ Doãn, để việc kết hôn của bọn họ không thành, vừa hi vọng bà nội không làm khó dễ quá, khiến bọn họ không thể ngẩng đầu lên được nữa!
Thật ra trong lòng cô hiểu rất rõ, sớm hay muộn cũng phải cưới, căn bản là mình không hề có đường trốn.
17 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Nhìn bà nội Cố bây giờ đã hoàn toàn ngây người, bà của bạn trai của Cố Chân Chân nổi giận đùng đùng kéo con trai, còn chưa lấy ra ba chục ngàn, vừa rồi diệu võ dương oai trước đoàn xe của Doãn gia tức giận rời đi.
18 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Tiếng nói Doãn Tư Thần vừa dứt, ánh mắt Cố Hề Hề trong nháy mắt trở nên rất tịch mịch.
Đúng vậy, ý nghĩa của hình này là ở người chụp, Trương Tử Cương.
19 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
“Làm sao biết… như vậy?” Cố Hề Hề nhất thời ngẩn ra, cô không nghĩ tới Lâm Tiểu Nhã sẽ cho mình một đáp án như vậy: “Nhưng thẻ phòng tôi nhận được quả thật là 1216.
20 Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Cố Hề Hề khó tin ngẩng đầu nhìn Doãn Tư Thần, anh nói gì? Anh sẽ để cho cô gặp Tử Cương?
Sao anh…
Đúng lúc đó, xa xa, một chiếc xe lặng lẽ chạy vào, ngừng lại trước mặt Cố Hề Hề.