241 Ngự Miêu tương trợ mà thoát hiểm, họ Quách hành ác chọc thiên uy. Cái gọi là “anh hùng cứu mỹ nhân”, kết cục tám chín phần chính là trai tài gái sắc, nhân duyên trời định, thành giai thoại giang hồ, lưu truyền một thời.
242 Chim hót sớm bình minh, gió vờn mây lững lờ.
"Oáp---"
Kim Kiền đang ngủ trên giường đột nhiên ngáp một tiếng, cuốn tóc ngồi dậy.
243 Tây Hoa thành thi triển bản lĩnh, chí Thanh Thiên chớp động càn khôn. Hàng liễu biếc thinh lặng dưới nắng, trời xanh mây trắng gió không qua. Một chiều đầu hạ, ánh mặt trời chói chang đổ xuống nhân gian, tạo nên những bóng cây loang lổ, thi thoảng mới có một vài cơn gió mát, xua tan đi cái nóng ngày hè.
244 Ngược lại nha! Thịt bò, gà, lợn rồi hải sản, trái cây, rau dưa đều đầy đủ, nhìn hoa cả mắt, tiệc rượu tiêu chuẩn cao cấp thế này hết ít nhất cũng phải năm mươi lượng bạc, vậy mà còn nói là "cơm rau dưa"? Ngày lễ tết ở Khai Phong phủ cũng không đạt đến cấp bậc này đâu nha.
245 Ngự Miêu nổi giận vạn sự khó khăn, tại khách sảnh Phạm thị tố mật án. Huyện nha huyện Tây Hoa nằm ngay đường cái, quay mặt về hướng nam, cột đỏ ngói xanh, nền đá trụ gỗ, sân trước cửa huyện nha rất rộng, có thể chứa được cả trăm người.
246 Sương lạnh khói rét, gió cô thổi mười phương.
Cảnh sớm trăng tàn, đêm dời cuốn mây đi.
Trong noãn các của Mạnh phủ đang có một màn giương cung bạt kiếm.
247 Mật sử nội cung được phơi bày, Thanh Thiên định tâm chỉnh tam cương. Tự cổ chí kim, phàm là làm hoàng đế, đều bị ba ngọn núi lớn đè nặng bức bách, ấy là yêu cầu về chính trị, yêu cầu về nghề nghiệp và yêu cầu về bản thân, vì thế hiển nhiên họ đều có tam cung lục viện bảy mươi hai phi tần, đây vốn là điều kiện cơ bản nhất.
248 Sinh thu xanh biếc, khí trong gió lặng. (Nguyên văn: Trừng bích sinh thu, khí sảng phong tình)
Tại trạm dịch trên con phố phía Tây của trấn Quảng An, buôn bán náo nhiệt, hàng quán phồn thịnh.
249 Tại cửa thành tiểu sai dịch cứu nguy, trong khách sảnh cùng thương nghị kế sau. Quách Hòe, Quách công công và phủ doãn Khai Phong, Bao Chửng, Bao đại nhân, một là kẻ tác oai tác quái, làm mưa làm gió, tráo trở lật lọng trong cung; một là quan thanh liêm nghiêm cẩn thận trọng, vì nước quên thân, minh oan cho trăm họ, bình thời cũng nhìn nhau không thuận mắt, tất nhiên rất ít qua lại.
250 Thu tắt, gió chớm vờn sơn cảnh
Tùng, Liễu thả đưa bóng nước xanh
Trời xanh quang đãng không một gợn mây, thời tiết ấm áp, gió mát nhẹ đưa hương trong lành.
251 Gác đêm không nguy lại hoảng, nơi khách sảnh bàn hiểm chiêu. Trăng khuyết lơ lửng giữa trời không, đã đến giờ lên đèn, trong Tam ban viện phủ Khai Phong chúng nhân tụ tập lại, náo động, ồn ã vô cùng.
252 Đoàn Nhan Tra Tán cùng Bùi Mộ Văn đi xuyên qua khu rừng rợp bóng Tùng Liễu chừng nửa canh giờ thì toà Đại Trang Viện đã dần hiện ra trước mắt.
Quả không hổ danh trang viện Thiên Hạ Đệ Nhất Trang, quy mô hoành tráng, thế dựa giang san.
253 Khai Phong phủ bảy ngày nguy hiểm, Nam Thanh cung kim hoàn xuất thế. Phủ doãn Khai Phong Bao đại nhân trời sinh mặt đã đen, đây chính là chuyện mọi người ai ai cũng biết.
254 Hắc yêu Hồ Trí Hoá rốt cuộc là loại người nào?
Giả như bây giờ hỏi khắp giang hồ, mở cuộc khảo sát, lại căn cứ vào tần suất của những câu trả lời, ước chừng có ba đặc điểm sau xứng đáng ngôi đầu bảng.
255 Nam Thanh cung thiên tử biết sự tình, phủ Khai Phong lần đầu xử Quách Hòe. “Hoang đường! Thực quá hoang đường! Cái gì mà li miêu tráo Thái tử, thực là nói bậy, hồ ngôn loạn ngữ!” Trong khách sảnh hậu viện Nam Thanh cung, đương triều Thiên tử, Nhân Tông, giận tím mặt, vỗ bàn đứng dậy, chỉ vào Bao đại nhân đang quỳ phía dưới quát lớn: “Bao Chửng, không ngờ ngươi đường đường là đại quan tam phẩm đương triều mà hôm nay lại ăn nói xằng bậy, miệng nói ra toàn những lời yêu tà mê hoặc kẻ khác, ngươi đáng chịu tội gì?!” “Thánh thượng!”, Bao đại nhân mắt sáng quắc, khuôn mặt đen nghiêm nghị, quỳ thẳng người, ôm quyền nói, “Lời của vi thần, câu nào cũng là sự thật, tuyệt không có nửa điểm dối trá! Xin Thánh thượng minh giám!”.
256 Hẳn chưa ai quên bốn vị tạo hình quái gở, đầu tóc dị hợm đúng mốt ban nhạc trẻ trâu nông thôn hát nhạc đồng quê pha rock hiện đại được nhắc đến trong chương trước.
257 Lần hai xử Quách Hòe, vời ma làm chứng, Vinh quang thăng Hiệu úy, tiền đồ rộng mở. Nhắc tới đại lao Khai Phong phủ là người ta nghĩ ngay đến danh tiếng lẫy lừng như sấm động bên tai trong cả hai giới hắc đạo và bạch đạo, chẳng ai là không biết, chẳng ai là không rõ.
258 Hàn Chương góp giọng: "Không sai, tam đệ! Nếu nói về sức ăn thì e rằng chỉ có đệ mới cáng nổi tên xú quỷ kia!"
Lư Phương e ngại: "Nhưng vạn nhất nội dung tỉ thí không phải là ăn thì sao?"
Bạch Ngọc Đường tranh luận: "Sợ hắn làm gì? Bất kể là sức ăn hay võ nghệ khinh công, có chỗ nào tam ca không thể so với hắn chứ?"
Từ Khánh đứng dậy, vỗ cái vào bụng, trấn an mọi người: "Yên tâm, ta sẽ cho tên xú quỷ này hít khói!" (*)
--- ----
(*) nghĩa gốc nội dung hơi mất tính duy mỹ nên mình đã tự tiện giảm nhẹ =)))
--- ----
Tất cả dồn dập hò reo: "Hay lắm tam ca!"
Không đợi mọi người ồn ào xong, Từ Khánh đã xách song chuỳ, hiên ngang từ phía Đông thải đài đi xuống.
259 Tết Đoan ngọ của Khai Phong phủ Khinh hãn vi vi thấu bích hoàn, Minh triều Đoan ngọ dục phương lan. Lưu hương trướng nị mãn thanh xuyên. Thái tuyến khinh triền hồng ngọc tí, Tiểu phù tà quải lục vân hoàn.
260 Trời quang mây nhẹ trôi lững thững
Nắng bạc hờ hững rắc mái hiên.
Tiết thu se lạnh, mặt trời lên cao. Dưới ánh mặt trời dịu nhẹ, một thân thanh sam của Hắc Yêu Hồ Trí Hoá đứng đơn độc, ẩn hiện giữa bóng hoa lấp lánh lay động theo gió.