261 Phụng thánh lệnh nhập cung trực ban, Tử Vân điện ma quái lộng hành. Nhà ăn của Khai Phong phủ nằm ở tây nam viện trong phủ nha Khai Phong, bên cạnh Tam ban viện, chính là nơi để chúng nha dịch Tam ban thưởng dụng bữa cơm, mỗi sáng, trưa, chiều đều nghỉ ngơi ăn cơm tại đây, nơi này đều là bóng người đi đi lại lại, huyên náo không thôi.
262 (*) nghe tên kêu vầy chứ nó vẫn chỉ cuộc chiến võ mồm thôi =)))
--- ----
"Để thắng được kẻ này, phải là người ý chí kiên định, tâm tịnh như gương.
263 Miêu thử đại chiến diệu kế giải trừ. Cẩm Thử trộm kiếm chọc giận Ngự Miêu. Trời đêm thăm thẳm xa mờ, Ánh trăng vằng vặc chói lòa mắt ai. Đại nội cấm cung, Tử Vân điện, trên mái bảo điện chói lọi, hai bóng hình cao ráo một đỏ, một trắng đứng đối diện nhau, giương cung bạt kiếm.
264 Trí Hoá nhấc mắt, nụ cười tà ý dần hiện rõ, "Biết sai có thể sửa, chỉ cần ngươi một lòng hướng thiện. . . ".
"Thế nhưng hôm nay đồ nhi tất chiến!", một lần nữa, Ngải Hổ lại cắt ngang lời Trí Hoá.
265 Độc lạ xuất hiện trên Hãm Không đảo. Đấu Ngự Miêu Cẩm Thử mất bảo vật. Tháng Tám mặt hồ phẳng lặng như gương, lau sậy rì rào lay động; Hòn đảo xanh ngắt giữa hồ như tiếp giáp với trời, đó là Hãm Không, nơi tụ nghĩa của Ngũ thử.
266 Rồi ngay cả trận đấu với Quỷ Lùn đầu to Phòng Thư An vừa rồi, phiến đá tách ra rất giống với việc dùng Hoá Thạch Phấn. . .
Rồi còn cả Thập Tuyệt Quân, Thập Tuyệt Đan.
267 Mai trắng hiện rõ thần trộm xuất thế. Ngào ngạt hương đưa khiến người dính sát. Trên Hãm Không đảo tuy không có kỳ trân dị bảo gì nhưng cũng có không ít những vật phẩm quý giá như vàng bạc, ngọc ngà, tranh quý…, thế nên khố phòng của Hãm Không đảo được coi là một trong những cấm địa, cửa sổ khóa kín, trong viện canh giữ chặt chẽ, lại thêm danh tiếng của Ngũ thử Hãm Không đảo ở bên ngoài, nên những tên tiểu tặc trộm đạo trên giang hồ tất nhiên không dám có ý đồ gì, chúng nhân đều nói: Khố phòng của Hãm Không đảo còn an toàn gấp mấy lần so với khố phòng của quan phủ.
268 Nghĩa 3
Nghĩa này thì chắc hiếm ai để ý. Tại vế đầu câu 1, nói về nữ nhân muốn đẹp thì phải mặc đồ tang. Đồ tang dĩ nhiên màu trắng. Chiếu theo lý lẽ ngày xưa Ngải Hổ từng nói đến ở phần Phiến Trung Phiến, thì câu này cũng nhằm ngầm ám chỉ Bạch Ngọc Đường chuyên mặc đồ trắng ẻo lả như nữ tử
.
269 Qua ba ải rượu hữu kinh vô hiểm. Lâm Phong lần đầu gặp Nhất Chi Mai. “Cái, cái gì?! Có người đến khiêu chiến?!” Tiểu nhị lớn tiếng hét lên, tiếng ồn ào còn chưa dứt đã nghe thấy tiếng rống hệt như rồng gầm hổ gào chọc thẳng vào màng nhĩ mọi người.
270 "Triệu phu nhân dạy phải lắm!", Nhan Tra Tán chậm rãi đứng dậy, trịnh trọng hướng mọi người bưng lên ly rượu.
Rốt cuộc chúng nhân cũng tìm được cớ ngẩng mặt lên, nâng chén háo hức nhìn Nhan đại nhân.
271 Ngự Miêu say hiển lộ thần uy. Đệ nhất trộm chỉ đành trợ giúp. Tục ngữ nói: Nết rượu nết người. Lúc này Kim Kiền cảm thấy chân lý rút tỉa trong câu nói này quá chính xác.
272 Là một người có thâm niên nước đến chân mới nhảy trong các kỳ thi, lại từng có trải nghiệm qua những lần sát hạch khủng bố thời đi học, thậm chí là thi công chức ở thế giới hiện đại, Kim Kiền không khỏi thỉnh thoảng vẫn còn bị ám ảnh bởi dư âm mà nằm mơ như sau:
Thi môn toán, với cái đầu trống rỗng, trong khi đề thi hệt như một quyển thiên thư dày đặc những hằng số, đẳng thức khó hiểu.
273 Trên đường gặp nguy, mạng treo sợi chỉ. Mặt sắt mắt máu, tương lai khó lường. Nhìn nhóm người mặc đồ đen mặt đầy sát khí cùng trận thế quỷ dị phía trước, thực chẳng có ý tốt lành gì, đám người Triển Chiêu nhất thời không dám vọng động, chỉ đành lấy bất biến ứng vạn biến, lạnh lùng trầm tĩnh để ứng đối.
274 --- ----
(*) Trời ơi hint :o hint kìa :o anh í muốn nói là chị í là điểm yếu duy nhất của anh í kìaaaaaaaaaaaaa *xin lỗi vô duyên quá =)) tại Lâm mỗ có chút phấn khích =))*
--- ----
Còn Kim Kiền thì bị một ánh mắt này doạ cho một trận kinh hồn bạt vía.
275 Gặp Bách Hoa bảo kiếm không rõ tung tích. Kim hiệu úy phát huy kinh thiên động địa. Bên bờ vương dấu lục bình, Cánh đào thắm sắc ấp ôm gác lầu. Liễu xanh lấp ló hành lang, Lầu son ngói biếc ánh nền trời sao.
276 "Tứ ca, tại sao huynh. . . ?", Bạch Ngọc Đường thoáng suy nghĩ, có chút cả kinh.
"Hẳn cái việc huynh vừa nhắc tới, là bao vây Kỳ Lân Môn, không nhẽ là sự thực?".
277 Thư phòng bảo kiếm rõ tung tích Thái sư thăm viếng vạn sự hung. Hừng đông, trên lầu thành Biện Lương, một đội vệ binh canh giữ thành đang tụ tập một chỗ, anh một câu tôi một câu chuyện phiếm việc nhà, trò chuyện rôm rả, từ trên trời dưới biển cho đến Khai Phong phủ, rồi dưới biển lên trời cho tới Ngự tiền tứ phẩm đới đao hộ vệ, Triển Chiêu.
278 Đêm thanh, trăng lạnh, đình vắng tanh
Gió động, lá thu khẽ rời cành
. . . . . . .
Kim Kiền hơi thở gấp gáp, tay đè lên ngực, hô hấp khó nhọc. Mắt nhỏ trợn trừng, gắt gao dính lên bóng hình của kẻ đang chậm rãi tiến về phía mình.
279 Phủ thái sư đất trời đổi sắc. Bảo kiếm tìm về vạn sự yên. Trên chiếc bàn gỗ tròn giản dị tróc sơn loang lổ bày một mâm bữa sáng đúng tiêu chuẩn do chuyên gia dinh dưỡng cấp cao nhất của Khai Phong phủ, Công Tôn tiên sinh chế định.
280 "Tiểu Kim Tử!", Bạch Ngọc Đường môi bạc mỏng, cố sức giũ ra mấy chữ, khoé miệng hoạ một vệt đỏ thẫm màu máu.
Khoé miệng Kim Kiền giật giật. Mắt nhỏ đảo hướng dời sang vị hộ vệ áo lam ngồi đó trầm mặc.
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh
Số chương: 48