41 Bách Lý Băng toan hỏi thì Tiêu Lĩnh Vu đã nói tiếp:- Còn một điều đáng ngại nữa là bà ni cô đứng tuổi kia. . . Bách Lý Băng lấy làm kỳ hỏi:- Bà ni cô đó thì làm sao?Tiêu Lĩnh Vu đáp:- Tiểu huynh không nhớ rõ sư phụ của Khâu tỷ tỷ là ni cô hay đạo cô, nhưngnhất định là người đã xuất gia.
42 Ni cô thở phào một tiếng rồi nói:- Trước khi bần ni ra đi sư phụ dã dặn phải điều tra cho rõ nội tình. Nếu quả Khâu sư muội lầm lỗi, dĩ nhiên bần ni sẽ bức bách y tuân theo một phép.
43 Tam Tuyệt sư thái cười đáp:- Lúc sư phụ phái ta đến đây, lão nhân gia dặn ta truy vấn thực tìnhxem sư muội có lỗi gì không. Khâu Tiểu San đáp:- Tiểu muội đã trình bày sự thực.
44 Khâu Tiểu San nghiêm nghị nói:- Tiểu muội chỉ hi vọng sư tỷ hãy nhân nhượng một chút để tiểumuội có thể. . . Tam Tuyệt sư thái ngắt lời:- Sư tỷ cần đánh trận đầu vì nhiều lý do.
45 Tam Tuyệt sư thái nói:- Lão phu nhân nói rất có lý. Bà đưa mắt ngó Tiêu Lĩnh Vu chậm rãi hỏi:- Chiêu thức mà thí chủ phải chăng là " Vân nhiễu thiên sơn" trong Hoa Sơnkiếm pháp?Tiêu Lĩnh Vu đáp:- Phải rồi! Sư thái quả là người biết nhiều hiểu rộng!Trương lão phu nhân cười lạt hỏi:- Ngươi đã vào cung cấm rồi ư?Tiêu Lĩnh Vu đáp:- Đúng thế! Tại hạ còn được nhìn thấy pháp thể của Trương lão tiền bối.
46 Tiêu Lĩnh Vu bị Trương Thành tấn công một cách thần tốc, đoạt mất tiêncơ. Thanh đoản kiếm trong tay chàng bị cây thước ngọc phong tỏa. Trương Thành lại dùng thiết tiêu điểm vào những nơi chí mạng.
47 Tam Tuyệt sư thái chờ cho bọn Trương lão phu nhân đi xa rồi mới thủngthẳng hỏi:- Khâu sư muội! Sư muội tính sao bây giờ?Khâu Tiểu San lắc đầu đáp:- Tiểu muội chưa có tính toán gì hết.
48 Bách Lý Băng nói tiếp:- Khâu tỷ tỷ! Vậy chúng ta cứ thế. Kể từ ngày chia tay, hết mộttháng mà không thấy tin tức tỷ tỷ thì bọn tiểu muội sẽ đến Vô Trần am.
49 Tửu khách rất phức tạp, là những nhà buôn bụng phệ, những phu khuân váctay áo xắn cao lên tận bả vai. Những hạng người giàu có lẫn nghèo hèn đông đặc cả khách điếm.
50 Bỗng thấy một nhân vật to bụng, mập ú, tay ôm bụng chậm chạp bước rahỏi:- Tại hạ muốn mua một viên thuốc giải thì sao?Mụ già đảo mắt nhìn qua một cái rồi đáp:- Đại lão bản có nhiều tiền.
51 tiêu Lĩnh Vu ăn mặc theo kiểu đạo nhân mà thủy chung chàng khônghọc được thuật ngữ của người xuất gia. Mụ già lạnh lùng hỏi:- Phải chăng các hạ không phải là người xuất gia?Tiêu Lĩnh Vu đáp:- Lão phu nhân bất tất phải hỏi tại hạ là ai, chỉ cần đả bại tại hạ là xong.
52 Mã Ba đáp:- Rắn sống hẳn hoi, chẳng lẽ còn giả được ư? Hơn nữa vụ đánhcuộc này các hạ lại chiếm phần tiện nghi. Tiêu Lĩnh Vu hỏi:- Chiếm phần tiện nghi ở chỗ nào?Mã Ba đáp:- Tại hạ nuốt sống một con, đạo trưởng cũng nuốt một con, tức là đạotrưởng thắng rồi.
53 Lúc cô hoảng hốt lớn tiếng hô hoán, quên mất mình đang cải dạng namtrang. Thanh âm trong trẻo, hoàn toàn là giọng đàn bà. Tiêu Lĩnh Vu xua tay nói:- Băng Nhi! Cứ buông tha họ đi.
54 Mụ ngừng lại một chút rồi bảo Vu Dung:- Dung Nhi! Dường như y có vẻ không tin. Ngươi thử đánh cho ymột chưởng coi. Vu Dung đưa tay mặt lên quét ngang một chưởng.
55 Tiêu Lĩnh Vu nói:-Vụ này rất hệ trọng. Hai vị nên thay hình đổi dạng để tránh tai mắtThẩm Mộc Phong. Đặng Nhất Lôi đáp:- Người còn thì vật còn, người chết thì vật mất.
56 Thế rồi Tiêu Lĩnh Vu cùng Vu Dung cưỡi chung một ngựa, Bách Lý Băngvà Vu Bà Bà cưỡi chung một con. Vu Bà Bà tuy bị bẻ gãy hai cổ tay, hai chân cũng bị điểm mấy chỗ huyệt đạo,nhưng chân trái mụ còn sử dụng được.
57 Bách Lý Băng khẽ thở dài nói:- Thật là thảm khốc!Tiêu Lĩnh Vu buông tay khỏi Vu Dung, cất giọng ôn nhu nói:- Cô nương! Cô nên nghe tại hạ nói vài lời.
58 Tiêu Lĩnh Vu nói:- Thế thì hay lắm! Thương huynh đệ tìm cách thông tri cho Vô Viđạo trưởng hay đi, để lão nhân gia triệu Tôn lão tiền bối cùng những tay cao thủ trởvề, bất tất phải điều tra hành tung của Vu Bà Bà nữa.
59 Tiêu Lĩnh Vu thủng thẳng đáp:- Quí chủ nhân đã không chịu khuất giá, vậy tại hạ đành vào thỉnhgiáo vậy. Đại hán áo vàng đáp:- Đại gia rộng lượng thế, nếu là nhân vật võ lâm tất là nhân vật hào kiệt mộtphương.
60 Lúc này Điêu Toàn đã tỉnh táo lại. Hắn nhìn thấy Đơn Hoành Chương nằmthẳng cẳng dưới đất liền hỏi:- Thiếu trang chúa đấy ư?Đơn Hoành Chương nghĩ thầm trong bụng:- "Bữa nay ta bị hắn ngó thấy tình trạng xấu xa này.