21 Vũ Văn Hàn Đào nói tiếp:- Thẩm đại trang chúa giết tại hạ thì trang chúa không thoát ra được, sau mấy ngày cũng chết đói. Bất quá chỉ chậm lại mấy ngày mà thôi chứ có khác gì?Tiêu Lĩnh Vu bụng bảo dạ:- Giỏi lắm! Lão gặp ta lấy chìa khoá mở cung cấm.
22 Kim Hoa phu nhân nhìn bộ xương mục nát hỏi:- Không biết nhân vật này là ai? Coi y mặc áo cẩm bào thì nhất định hồi sinh tiền y đã tự phụ khác thường. Vũ Văn Hàn Đào đáp:- Đáng tiếc là chúng ta không rảnh để thảo luận về lại lịch và thân thế người đã chết này.
23 Lần này Thẩm Mộc Phong không tranh vào trước để lấy cái đỉnh cổ. Vũ Văn Hàn Đào liếc mắt nhìn thấy trên đỉnh cổ đậy nắp, không hiểu bên trong đựng gì liền quay lại ngó Tiêu Lĩnh Vu nói:- Cái đỉnh cổ này do các hạ lấy ra.
24 Nội công Thẩm Mộc Phong cực kỳ tinh thâm. Hắn thi triển công phu Thảo thượng phi, toàn thân nhẹ như lông hồng. Quả nhiên cánh cửa sảnh đường chưa đóng lại.
25 Quả nhiên chính giữa bàn đá có chỗ xoay chuyển được. Vũ Văn Hàn Đào đẩy về mé tả mở ra một lỗ hổng lớn bằng bát cơm. Lão thò tay vào sờ soạng lấy ra một cái đèn chế bằng bạch ngân hình trái bầu.
26 Kim Hoa phu nhân đột nhiên cười khanh khách nói:- Các vị cứ vững tâm, tiện thiếp quyết không hạ cổ độc vào người các vị đâu. Vũ Văn Hàn Đào bật tiếng cười khô khan đáp:- Nếu phu nhân hạ cổ độc thì e rằng người đầu tiên không dung tha phu nhân là Thẩm đại trang chúa.
27 Kim Hoa phu nhân nghiêm nghị nói :- Dù lão phu nhân có cáo tố với Thẩm Mộc Phong tiện thiếp cũng không sợ. Người huynh đệ đó tên gọi Tiêu Lĩnh Vu. Đường Lão thái thái hỏi :- Tiêu Lĩnh Vu nào ? Phải chăng Tiêu Lĩnh Vu đã có một dạo làm Tam trang chúa ở Bách Hoa Sơn Trang ?Kim Hoa phu nhân gật đầu đáp :- Chính thị ! Đường Lão thái thái nói :- Lão thân gặp y rồi.
28 Đường Lão Thái Thái nói :- Dù hắn võ công cao cường, lắm mưu nhiều trí nhưng hắn không hiểu về môn kiến trúc thì cũng chẳng có cách nào tiến vào cung cấm được.
29 Mọi người nhìn lại thấy hai má lão hoá thân gầy đét. Cái mũi không hiểu tại sao chỉ còn có một nửa, so với bộ mặt hoá trang thật khác xa nhau. Kim Hoa phu nhân thở dài nói :- Con người ta ai cũng thích đẹp đẽ.
30 Vũ Văn Hàn Đào rảo bước đến trước cái bàn đá tra xét hồi lâu. Đột nhiên lão vũng tay đập xuống bàn hai cái, rồi lại thò tay vào trong ngăn kéo một lúc.
31 Vũ Văn Hàn Đào trầm ngâm một lúc rồi đáp :- Thẩm trang chúa hỏi câu này thật là hay, nhưng nếu để ý một chút về thái độ mà lão hoá thân lúc chết rồi là khám phá ra được vụ bí mật này chẳng khó khăn gì.
32 Năm người đứng chờ ở ngoài sau khoảng thời gian chừng ăn xong bữa cơm mới thấy Vũ Văn Hàn Đào chậm chạp đi ra. Lão nói :Cách kiến trúc các cơ quan Xảo Thủ Thần Công cực kỳ tinh diệu.
33 Tiêu Lĩnh Vu bụng bảo dạ :- Lão này xin tha mạng không toại nguyện mới chuẩn bị nghênh chiến. Thật không phải hành động bậc đại trượng phu. Nhưng trước tình thế này mình thêm một tay trợ lực, chẳng nên so kè với lão nữa.
34 Thẩm Mộc Phong lạnh lùng nói :- Hay lắm ! Hai vị đã muốn đánh bạc một phen thì tại hạ cũng xin bồi tiếp. Lão đảo mắt nhìn Tiêu Lĩnh Vu và Vũ Văn Hàn Đào nói tiếp :- Dù thêm ca? hai vị, cũng chưa chắc cản trở được vòng vây.
35 Bách Lý Băng hỏi :- Như vậy cần chi mà phải chết ?Kim Hoa phu nhân nở nụ cười thê lương đáp :- Ta cũng không muốn chết, nhưng không sống được. Bách Lý Băng hỏi :- Tại sao vậy ?Kim Hoa phu nhân hỏi lại :- Tiểu muội muội ! Muội muội nhất định muốn hỏi cho rõ ư ? Bách Lý Băng đáp :- Đúng thế ! Tỷ tỷ đã giúp tiểu muội cứu mạng cho đại ca, vậy tiểu muội cũng hết sức giúp đỡ tỷ tỷ.
36 Vũ Văn Hàn Đào chưa kịp trả lời, Tiêu Lĩnh Vu lại nói tiếp : - Người quân tử không tranh cướp vật sở ái của ai. Tại hạ thực không có ý chiếm lấy thủ bản bí lục của Tiêu Vương đâu.
37 Tiêu Lĩnh Vu lẩm bẩm:- Ta nào phải tri âm tri kỷ gì với lão, bất quá chỉ vì chút lòng trunghậu, ta không muốn xung chàng với lão mà thôi,Bạch Phát lão nhân nói:- Sáng mai lão phu dời khỏi Trung Nguyên đến nước Thiên Trúc xa xôi, khôngngờ trước lúc lên đường lại gặp người bạn tri âm vong niên.
38 Tiêu Lĩnh Vu nắm chắc mấy phần là căn nhà gianh trong thung lũng này lànơi ẩn cư của Bạch Phát lão nhân. Chàng cất bước tiến về phía trước thấyphên cửa mở rộng mà không có bóng người.
39 Tiêu Lĩnh Vu đáp:Khâu tỷ tỷ chẳng bao giờ nổi nóng. Băng Nhi đừng nói càn. Bách Lý Băng thấy vẻ mặt chàng nghiêm nghị, tỏ ra rất kính trọng Khâu tỷ tỷ,quả nhiên nàng không dám nói nữa.
40 Chàng đưa tay ra nắm lấy tay Bách Lý Băng ngồi xuống đất hỏi:- Băng Nhi có biết ta tới đây làm gì không?Bách Lý Băng đáp:- Dĩ nhiên là tiểu muội biết rõ lắm.