121 Chàng lớn tiếng hô:- Tại hạ không đủ thì giờ để tranh luận với bang chúa. Bọn thuộc hạ của Bang chúa ngoài những kẻ bị tử thương đều bỏ đi rồi. Nếu bang chúa tự bước ra để tại hạ được rõ chân tướng rồi từ đây giải tán Thần Phong bang thì hoặc giả tại hạ có thể tha mạng chọ Bằng bang chúa cố giữ vẻ thần bí, không chịu dời khỏi thần tượng thì đừng trách tại hạ ra tay tàn độc.
122 Hồng Bà Bà thủng thẳng hỏi lại:- Phu nhân tự tin nhất định thắng được lão thân chăng?Trương phu nhân đáp:- Vì lão thân không nắm vững phần thắng nên mới phải mời người đến trợ quyền.
123 Hồng Bà Bà nói:- Nhưng sư thái phải bảo đảm từ nay Bạch Vân sơn trang không được đến đây tầm cừu nữa. Vong Tình sư thái đáp:- Dĩ nhiên là thế. Trước khi Khâu Tiểu San đưa ra quyết định mỗi chúng ta có thể hỏi thị ba câu, rồi không nói gì nữa để thị tự quyết định.
124 Vong Tình sư thái nói:- Đó là khi y còn nhỏ. Nhưng hiện nay y đã chở thành chàng thiếu niên anh tuấn. Khâu Tiểu San đáp:- Y đối với đệ tử vẫn như ngày trước, không có gì khác cả.
125 Vong Tình sư thái liền quay lại hỏi Trương phu nhân:- Tẩu tẩu!. Đây là cơ hội tối hậu. Xin tẩu tẩu nói một câu là các vị đây bỏ đi ngay. Trương phu nhân trầm ngâm đáp:- Đại muội tử!.