101 Vũ Văn Hàn Đào hỏi lại:- Tại hạ có việc khẩn yếu muốn bàn riêng với Tiêu đại hiệp. Không hiểu ý ba vị ra sao?Tôn Bất Tà đáp:- Về võ công, lão khiếu hóa phải chịu phục Tiêu huynh đệ.
102 Gã hắng đặng một tiếng rồi tiếp:- Nhưng theo chỗ tại hạ biết thì dường như rất nhiều người ở các môn phái chính bị hắn thu dụng. Ngoại trừ những cao thủ tụ hội ở đây, hắn còn tiềm lực khác không thể coi thường được.
103 Vu công tử sửng sốt hỏi lại:- Nếu câu này ở miệng người khác nói ra thì tại hạ không tin, nhưng chính Tiêu đại hiệp nói thì tại hạ tin rồi. Nàng đi đâu?Tiêu Lĩnh Vu đáp:- Khâu cô nương lưu thơ lại nói là đi trả thù cho mẫu thân.
104 Cổ Công Đạo nói:- Đúng thế! Vũ Văn tiên sinh quả là người biết nhiều hiểu rộng. Thanh Phục Ma kim kiếm này sau khi diệt trừ ma đạo rồi mất biến. Có người cho là nó chìm sâu đáy biển, cũng có người nói là nó bay lên thượng thiên.
105 Trong khoảng thời gian uống cạn tuần trà, Tiêu Lĩnh Vu mới dừng tay lại. Nhưng chàng chưa mở mắt ra dòm ngó, tựa hồ như không biết có Bách Lý Băng đang ngồi đó.
106 Những giọt máu tươi rớt xuống mặt đá trắng thành những chấm đỏ. Hai bóng người nhảy vọt lên đài là Vũ Văn Hàn Đào và Bách Lý Băng ôm lấy Tiêu Lĩnh Vu rồi nhảy vọt đi.
107 Tiêu Lĩnh Vu hỏi:- Nhưng làm sao?Bách Lý Băng bật cười hích hích đáp:- Nhưng đại ca đừng quên tiểu muội là nữ nhân và là thê tử của đại cạ Đại ca muốn đi lại với ai cũng được, nhưng ngoại trừ Khâu tỷ tỷ, đại ca đừng có động tình với phụ nữ nào khác.
108 Bách Lý Băng hỏi:- Phải chăng là Độc Thủ Dược Vương?Vũ Văn Hàn Đào đáp:- Đúng rồi, trên cõi đời này chỉ có một mình Độc Thủ Dược Vương là cứu vãn được tình thế đó.
109 Độc Thủ Dược Vương nhẹ buông tiếng thở dài đáp:- Lão phu rất kính phục Tiêu Lĩnh Vụ Mong rằng các vị Ở lại ba bữa để lão phu chữa hết bịnh cho chàng và khôi phục thần công.
110 Tiêu Lĩnh Vu lắc đầu đáp:- Tiểu huynh không biết, chỉ cảm thấy sẽ có chuyện bất ngờ xảy ra, nhưng không thể tiên liệu được là chuyện gì. Đỗ Cửu ngẫm nghĩ hồi lâu rồi nói:- Trong mấy ngày đó chúng ta cẩn thận một chút và hết sức đề phòng là xong.
111 Tiêu Lĩnh Vu giương mắt lên nhìn nóc nhà ngơ ngẩn xuất thần. Hiển nhiên đối với những lời Nam Cung Ngọc chàng chưa hết mối hoài nghi. Nam Cung Ngọc lại nói:- Tiểu muội nghe gia gia nói đã chế ra một thứ dược vật đưa người ta vào cảnh giới ảo tưởng, để kẻ bị thương quên cả mình đi.
112 Vũ Văn Hàn Đào khẽ hắng đặng một tiếng rồi hỏi:- Sau khi đại hiệp uống thuốc rồi có thấy phản ứng gì không?Tiêu Lĩnh Vu đáp:- Tiểu đệ uống thuốc rồi, tựa hồ bị chìm đắm vào trong cơn mê sảng, lại giống như một trường ác mộng.
113 Hai hôm sau, Bách Lý Băng luyện xong môn Di huyệt thần công, nhưng Tiêu Lĩnh Vu bị lôi cuốn vào những môn võ ghi trong cuốn kinh văn, chàng mới bắt đầu rèn luyện.
114 Thương Bát khẽ hỏi:- Vũ Văn huynh có điều chi dạy bảo. Bọn tại hạ trong vườn hoa đem hết tuyệt kỷ truyền thụ cho nhau chẳng dấu diếm gì. Ai cũng hăng say, quên ca?vấn an Vũ Văn huynh.
115 Bách Lý Băng giật mình kinh hãi hỏi:- Sao? Đạo trưởng nói vậy thì ngoài Thẩm Mộc Phong còn bọn địch nhân khác nữa ư?Vô Vi đạo trưởng đáp:- Lực lượng này rất lớn, nhưng họ là thù hay là bạn thì hiện giờ chưa biết rõ.
116 Trong lòng xoay chuyển ý nghĩ, miệng chàng hỏi:- Chuyến này lão tiền bối gặp Trường Mi đại sư rồi chuẩn bị làm gì?Bao Nhất Thiên vuốt râu trầm ngâm một chút rồi đáp:- Một tay lão phu đã chôn sống chín tay đại cao thủ, lại dùng quỷ kế đả thương Trường Mi đại sư, có bị loạn đao phân thây cũng là đáng lắm.
117 Tiêu Lĩnh Vu đứng dậy đi vào góc sảnh đường ngồi xếp bằng nói tiếp:- Quyền cước không có tai mắt, bọn vãn bối đã hiểu thế. Vạn nhất có bị quyền cước của lão tiền bối đả thương thì cũng là trong số mạng đã chua rõ.
118 Bao Nhất Thiên nói:- Cái đó lão phu đã nhận lời, dĩ nhiên không có gì thay đổi, nhưng trong lòng còn có điều chưa rõ. Vô Vi đạo trưởng hỏi:- Điều chi?Bao Nhất Thiên nói:- Võ công của Trường Mi đại sư còn cao hơn lão phu nhiều mà sao đại sư không chịu ra tay trừ diệt Thẩm Mộc Phong và Kim Quang hòa thượng mà lại triệu lão phu đường xa ngàn dặm tới đây?Vô Vi đạo trưởng đáp:- Trường Mi lão tiền bối bụng chứa thiền cơ, bần đạo không thể đo lường được.
119 Vũ Văn Hàn Đào đáp:- Giả tỷ Trường Mi đại sư chưa viên tịch thì hoặc giả lão yên phận giữ mình quay về quy ẩn chốn lâm tuyền. Nhưng lão mà hay đại sư chết rồi thì chẳng khác gì chim sổ lồng, cọp thoát cũi, tất gây nên nhiều quái sự, khiến cho giang hồ lại một phen dậy sóng.
120 Khâu Tiểu San đáp:- Trước khác bây giờ khác. Giả tỷ Tiêu huynh đệ mà chết thì dĩ nhiên tỷ tỷ phải tuân theo di mệnh của mẫu thân mà lo liệu công việc về sau cho y, nhưng y còn sống thì Bách Lý muội muội thay ta chiếu cố cho y được rồi.